TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Tâm Lương Thần, nhất thời hỗn loạn thành một đoàn, anh nhịn không được cúi đầu, dùng ngữ khí hung hăng nói ở bên tai Cảnh Hảo Hảo: “Cảnh Hảo Hảo, không có sự cho phép của tôi, em dám chết thử cho tôi xem!”

Bình thường anh dùng khẩu khí như vậy lúc uy hiếp Cảnh Hảo Hảo, cô gái nhỏ sẽ bày ra một bộ dáng rõ ràng rất sợ hãi, lại ra vẻ kiên cường nhìn anh.

Nhưng hiện tại, cô lại thờ ơ nằm ở nơi đó, không hề run rẩy, không hề sợ hãi, thậm chí mí mắt cũng không có động chút nào.

Lương Thần cũng không biết rốt cuộc là làm sao, sao đáy lòng lại nhớ rõ ràng thần thái của cô như vậy, cũng không biết vì sao lúc này mình lại hoảng hốt như vậy.

Anh bất giác muốn trấn an tốt khẩn trương của chính mình.

Cho nên, cả người liền chợt xoay đi, đi về phía bên ngoài phòng bệnh.

Đùa gì thế...... Cô là người của anh, không có sự cho phép của anh, cô dám chết!

......

Tài xế nhìn thấy Lương Thần đi ra, vội vàng đứng thẳng thân mình, đưa thức ăn nhanh mình đã mua tốt trong tay cho Lương Thần, cung kính nói: “Thần thiếu gia, đã dựa theo phân phó của ngài, phái người đi Bắc Kinh mời bác sĩ chăm sóc đặc biệt cho thủ trưởng tới, chỉ cần bác sĩ Trương đến đây, Cảnh tiểu thư sẽ không sẽ có chuyện gì, cả ngày nay ngài chưa ăn gì cũng chưa uống nước, hiện tại ăn một chút gì đó, bằng không thân thể ngài sẽ không chịu nổi.”

Lương Thần nhìn cũng không có liếc mắt nhìn những thức ăn này một cái, trực tiếp lấy di động ra, tìm số điện thoại của Thẩm Lương Niên, gọi qua.

Cảnh Hảo Hảo không quan tâm người khác, nhưng sẽ luôn để ý đến Thẩm Lương Niên đi.

Không phải không chịu đựng nổi đêm nay ư?

Vậy tìm Thẩm Lương Niên đến bồi ở bên người cô đi, anh cũng không tin, Thẩm Lương Niên ở bên tai cô nói liên miên cằn nhằn, lại không gọi tỉnh được cô!

Nhưng mà, điện thoại vang tút tút hơn nửa ngày, nhưng không ai tiếp nghe.

Lương Thần tiếp tục gọi qua, vẫn không có người nhận nghe.

Lương Thần nhíu nhíu mày, thu hồi di động, xoay người nói với tài xế: “Hiện tại bác phái người đi tìm Thẩm Lương Niên cho tôi, xem anh ta ở nơi nào!”

“Vâng, Thần thiếu gia.” Tài xế lên tiếng, trước khi đi, vẫn là để những thức ăn kia lại.

......

Qua khoảng nửa tiếng, di động Lương Thần vang lên.

Là tài xế gọi tới.

Lương Thần không có chậm trễ chút nào liền tiếp nghe, trực tiếp hỏi: “Tìm được Thẩm Lương Niên chưa?”

“Tìm được rồi.”

“Bắt anh cho ta mang lại đây.”

“Thần thiếu gia......” Đầu kia điện thoại dừng một chút: “Có thể là có chút không tiện?”

“Không tiện? Có chuyện gì còn muốn không tiện hơn Cảnh Hảo Hảo chết?” Giọng nói Lương Thần, không tự chủ được có chút trầm xuống.

“Hiện tại Thẩm tiên sinh đang ở khách sạn Tứ Quý, cùng...... cùng một cô gái tên là Kiều Ôn Noãn...... Vừa rồi đi vào chưa tới nửa tiếng, chỉ sợ hiện tại có chút không có tiện......”

Một câu đứt quãng, vừa mới nói xong, Lương Thần liền trực tiếp cắt đứt điện thoại.

Thần thái cả người, nháy mắt liền lạnh như băng đến cực hạn.

Ngực phập phồng lên xuống.

Lại vẫn không phát tiết được lửa giận nhanh chóng vọt lên cao ở bên trong.

Thẩm Lương Niên lại có thể ở cùng một chỗ với Kiều Ôn Noãn...... Chuyện này, anh rõ ràng đã biết rất lâu trước kia, nhưng hiện tại lại nghe nói lần nữa, nhưng lại nghe thấy ở dưới tình huống Cảnh Hảo Hảo sống chết chưa biết, anh liền cảm thấy đáy lòng mình phẫn nộ thành một đoàn, thậm chí có một loại xúc động hận không thể giết Thẩm Lương Niên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi