TỔNG TÀI ANH QUÁ BÁ ĐẠO RỒI

Chương 18

Lại nhìn cơ thể mình, trên cánh tay và đùi từng mảng xanh tím, lại thêm dấu vết từ đêm hôm trước, cơ thể cô có thể mở phường nhuộm rồi!

“Thời buổi này, bọn đàn ông đều có cái sở thích gì thết Quân bạo lực!”

Tô Lam lấy lại sức rồi đi tắm.

Tắm xong ra ngoài, cô vội vàng ý thứ được một điều, hôm kia và hôm nay chỉ cách nhau hai mươi tư tiếng.

Sau kì rụng trứng mà quan hệ, đều có khả năng có thai.

Nếu lần này cô có thai, vậy đứa nhỏ là của người đàn ông ngày hôm kia, hay là của chồng cô chứ?

Tô Lam đau khổ nhắm mắt lại, lần đầu tiên không hi vọng bản thân có thai!

Nhưng đến cuối cùng, đây không phải là chuyện mà cô có thể khống chế được.

‘Tắm xong, Tô Lam liền xuống tầng, Triệu Ni Ni đã ăn sáng rồi, đang ngồi trên sofa ăn hoa quả.

‘Về chồng của mình, Triệu Ni Ni chắc chãn đã từng gặp, có lẽ cô nên nghe ngóng một chút!

Hôm kia và hôm qua, bị giày vò hai ngày liên tiếp, trên cổ Tô Lam còn có vài dấu hôn, cô liền chọn một bộ đồ cao cổ để che đi.

Triệu Ni Ni vẫn ngồi trên sofa cắn hạt dưa xem ti vi như cũ, dáng vẻ giống hệt như bà chủ vậy.

Tô Lam hắng giọng xuống tầng, ngã xuống sofa, Triệu Ni Ni liếc nhìn cô.

“Sao vậy? Muốn ăn sáng à, tự mình làm đi!”

Triệu Ni Ni vẫn kiêu căng hống hách như: trước.

Đương nhiên Tô Lam biết, bữa cơm ngày hôm qua của Triệu Ni Ni hoàn toàn là vì lo lắng bị chủ phát hiện mà thôi!

Chỉ là, cô cũng không muốn truy xét một bữa cơm, dù sao tay nghề của cô ta, cô cũng chướng mất!

“Tôi muốn hỏi cô vài chuyện”

Triệu Ni Ni quay đầu sang, đánh giá Tô Lam một chút: “Cô muốn hỏi gì?”

“Ông chủ nhà cô họ Ôn à?”

Từ lúc nói chuyện với Triệu Ni Ni hôm qua, Tô Lam đã đoán được điều này, còn là lần đầu tiên cô biết chồng mình họ Ôn.

Triệu Ni Ni khẽ cười chế giễu: “Cô đến họ của chồng mình cũng không biết à!

“Vậy năm nay ông ta bao nhiêu tuổi?” Tô Lam tiếp tục thăm dò.

Mặc dù hôm qua mơ mơ màng màng ngủ mất, thế nhưng, lúc hai người làm chuyện đó tối qua, cô vẫn có thể cảm nhận được, tuyệt đối là một người trẻ tuổi!

Triệu Ni Ni nhớ tới lời căn dặn của Quan Triều Viễn tối hôm qua, ánh mắt có chút lảng tránh: “Hơn bốn mươi tuổi rồi”

Tô Lam hàm ý “ồ” một tiếng, xúc cảm của làn da tối hôm qua, da thịt săn chắc, người bốn mươi tuổi mà duy trì luyện tập liên tục, cũng có thể chấp nhận được.

Triệu Ni Ni hừ lạnh một tiếng: “Tôi nói cho cô biết, đừng thấy ông chủ nhà tôi hơn bốn mươi tuổi rồi, nhưng thân thể không hề kém hơn mấy tên nhóc hai mấy tuổi đâu, ông chủ phong lưu hào phóng, tuấn tú lịch sự!”

Tô Lam cũng coi như nhìn ra, Triệu Ni Ni này luôn bảo vệ chủ, không chừng từ trước đã nhìn trúng ông chủ này rồi!

“Được rồi, tôi cũng không còn gì để hỏi nữa” Tô Lam đứng dậy.

“Này, tôi nói cho cô biết, ông chủ đến rồi, phục vụ cho cẩn thận vào, đừng chọc ông chủ không vui, bằng không hậu quả tự chịu!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi