TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 1010:

 

Lúc Bạch Hạ lại tìm những thứ khác, cô lục lọi chiếc túi vải bên cạnh, mở ra, đập vào mắt cô chính là máy chiếc quần lót và áo lót được đặt ngay trên cùng.

 

Đầu óc cô đột nhiên trống rỗng vài giây. Trời ạ! Anh thậm chí còn nhớ mang cái này cho cô.

 

Bạch Hạ chỉ cảm thấy mặt của mình nóng như lửa đốt, tay anh đã chạm qua những thứ này sao? Anh đã cầm qua những thứ này của cô á?

 

Trời ạ! Giết chết cô luôn đi! Bạch Hạ thật sự rất muốn khóc, xấu hỗ chết đi được!

 

Cảm xúc lên xuống qua đi, Bạch Hạ lại nhìn thấy tin nhắn nhắc nhở của chủ biên, không còn cách nào khác, cô đành phải bình tĩnh lại, tiếp tục vẽ.

 

Khi bàn tay được thiên thần hôn qua của cô đặt lên trên giấy vẽ, khuôn mặt của nam chính truyện tranh trông giống như Hình Nhất Phàm dẫn dần xuắt hiện trên giấy.

 

Bạch Hạ nhìn chăm chú một lúc lâu, có lẽ các dáng vẻ khác nhau của Hình Nhát Phàm đã khắc sâu vào trong tâm trí cô, những đường nét trên khuôn mặt lạnh lùng của anh, tất cả đều được thể hiện ra trên giấy vẽ, không chút khoa trương.

 

Bạch Hạ rất hài lòng, hiện tại ngoài các tác phẩm được xuất bản, bên mảng truyện tranh mạng cô cũng là một người rất được yêu thích, có điều tốc độ đăng bài của cô khá chậm, nhưng chất lượng lại được đảm bảo.

 

Hình Nhất Phàm cũng không vào làm phiền cô, vì anh đã ra siêu thị gần đó mua đồ cho bữa tối và bữa trưa.

 

Hình Nhất Phàm cũng đang rất buồn bực, tại sao anh phải hầu hạ chăm sóc người phụ nữ này chứ? Là do xuất phát từ lòng tốt của anh hay là lý do nào khác?

 

Dù sao thì, nếu vứt cô ở biệt thự của mình để cô tự sinh tự: diệt, anh thật sự có chút không nỡ.

 

Anh sợ người phụ nữ này sẽ tự làm bản thân bị thương nặng hơn, đến lúc đó, người nhà của cô không có ở bên cạnh, chắc chắn cô cũng sẽ làm phiền tới anh thôi.

 

Vì vậy, anh nghĩ, đã giúp thì giúp đến cùng vậy! Khi nào cô khỏe hơn còn phải giúp anh dọn dẹp biệt thự này!

 

Trên đường lái xe trở về nhà, trong đầu Hình Nhất Phàm vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này. Ngay khoảnh khắc về đến nhà, anh mới tìm ra một lý do chính đáng như vậy.

 

Bạch Hạ vẽ tranh hơn một giờ, thắt lưng đau nhức, cô chỉ đành phải dừng lại, đóng bản vẽ lại, cầm máy tính lên lại bắt đầu viết lời thoại. Trong đầu cô lúc này, tất cả đều là những cuộc đối thoại giữa cô và Hình Nhất Phàm, cô cũng không định sửa đổi gì nhiều, những câu nói của Hình Nhất Phàm luôn rất kiên định, chắc chắn, ngắn gọn rõ ràng.

 

Bạch Hạ đang viết thì bên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Bạch Hạ nhanh chóng đóng tài liệu lại, chỉnh trang lại quần áo sau đó cười nói: “Anh vào đi!”

 

Hình Nhất Phàm bước vào, trên tay cầm một cốc nước và một đĩa hoa quả. Bạch Hạ trợn tròn mắt, cô có chút được chiều mà sợ nhìn chằm chằm đãi ngộ của bản thân, như: vậy cũng quá tốt đi!

 

Hình Nhất Phàm đặt xuống xong vừa định rời đi thì Bạch Hạ lập tức vươn taybắt lấy cổ tay anh, cô vô cùng cảm động, ngắng đầu đối diện với ánh mắt nhìn lại của Hình Nhất Phàm, cô chân thành nói: “Cảm ơn.”

 

Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn xuống cổ tay mình bị bàn tay nhỏ nhắn của cô giữ chặt, Bạch Hạ vội vàng rút tay về, có chút xấu hổ.

 

Hình Nhất Phàm khẽ nhướng mày nói: “Hiện tại tôi đối xử tốt với cô, sau này vét thương của cô tốt lên, cô phải đền gấp đôi lại cho tôi.”

 

Bạch Hạ nghe vậy lập tức gật đầu nói: “ml Tôi nhất định Sẽ.”

 

Hình Nhất Phàm hài lòng nhếch môi, đẩy cửa rời đi.

 

Bạch Hạ cắn một miếng dưa lưới tươi rói, vị ngọt thanh vừa miệng vô cùng, tâm tình cô của rất tốt. Ăn xong có thể tiếp tục công việc rồi.

 

Bữa trưa, Hình Nhất Phàm cõng cô xuống ăn trưa, Bạch Hạ dựa vào tắm lưng dày rộng của anh, cảm nhận được thân thể cường tráng cường tráng của anh, như thể việc cõng một người như cô trên lưng đối với anh mà nói không có chút áp lực gì.

 

Sau khi ăn cơm trưa xong, Bạch Hạ ngồi trên ghế sô pha nghỉ ngơi một chút, rồi nhân lúc Hình Nhất Phàm đi rửa chén bát, cô lại lò cò tự mình nhảy lên lầu.

 

Sau đó, cả hai người đều không làm phiền đối phương.

 

Mãi đến tối, Hình Nhất Phàm chuẩn bị bữa tối, Bạch Hạ lại xuống ăn cơm, ăn xong lại đi lên.

 

Bạch Hạ đã hai ngày không được tắm táp cũng rất khó chịu, cô khó khăn dùng cách của mình để tắm rửa sơ qua, thay một bộ đồ ngủ hoạt hình thoải mái, ngồi trên giường, tiếp tục vẽ phác thảo.

 

Vẽ thẳng đến lúc tối muộn. Bạch Hạ quên béng mắt thời gian, cô không có gì ngoài lòng nhiệt huyết tràn đầy và một cái não được bơm máu gà .

 

Trên giấy vẽ, các cảnh tượng vô cùng phong phú, đầy đủ các loại nhân vật, mỗi khung hình trong từng trang giấy vẽ đều được vẽ rất tốt.

 

Bạch Hạ rốt cuộc cũng không thể tiếp tục thức nữa, cô thu dọn xong bản vẽ liền ngủ thiếp đi.

 

Sáng sớm tinh mơ, Hình Nhất Phàm đã quen dậy đúng 6h30 để tập thể dục, tập thể dục một tiếng xong anh liền xuống lầu chuẩn bị bữa sáng, 8 giờ anh đã bưng đồ ăn sáng đứng ở trước cửa phòng Bạch Hạ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi