TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 1330:

 

Những ngày qua nói chuyện điện thoại với Bạch Thế Trạch, anh cũng đã thay đổi cách xưng hô, anh nghe máy: *Alo, bat”

 

“Nhất Phàm, ba mới nhận được điện thoại của tòa án, căn cứ vào quan hệ giữa con và ba, họ không cho phép con ra tòa.”

 

“Ba yên tâm, con còn một người anh em tốt, cũng là một luật sư giỏi trong giới, con sẽ nhờ cậu ấy thay con tham dự, ba yên tâm, nhất định chúng ta sẽ thắng vụ này.”

 

Bạch Thế Trạch tất nhiên vô cùng tin tưởng năng lực của anh, ông yên tâm nói: “Được, nếu đã như vậy, ba đồng ý ra tòa, ba cũng không muốn tránh né.”

 

“Dạ, ba ngày sau gặp ba.”

 

“Thay ba chăm sóc cho Hạ Hạ, ba làm xong việc sẽ v‹ “Nhất định ạ.” Hình Nhất Phàm trả lời xong, nội tâm vẫn có chút áy náy, nghĩ đến nguy hiểm ngày hôm qua, anh vẫn Sợ hại.

 

Sau này anh sẽ không cho phép những chuyện như vậy xảy ra nữa, anh sẽ lấy hai vệ sĩ từ chỗ anh cả, ẩn mình bảo vệ bên cạnh Bạch Hạ, cũng không quấy rầy sinh hoạt của cô, tiêu diệt hết những nguy hiểm xung quanh cô.

 

Hình Nhất Phàm tắt điện thoại, anh liền gọi cho Lam Thiên Thần đã lâu không gặp.

 

Lúc này Lam Thiên Thần còn đang cùng Bùi Nguyệt Hoàng về công ty, bây giờ anh đã được điều từ phòng pháp lý đến phòng làm việc của Bùi Nguyệt Hàng, trực tiếp trở thành phó tổng giám đốc, quản lý hét thảy dự án.

 

Nhận được điện thoại của Hình Nhất Phàm, Lam Thiên Thần tất nhiên sẽ giúp đỡ, huống chi đây còn là vụ kiện của ba vợ Hình Nhất Phàm, sao anh có thể không giúp một tay: “Được, một lúc nữa đến công ty, chúng ta cùng bàn về chuyện này, mình nhất định sẽ giúp cậu thắng vụ kiện, vừa hay anh em chúng ta co thể gặp nhau một bữa.”

 

Trong giọng nói của Lam Thiên Thần có thể thầy tâm trạng anh đang rất tốt.

 

Hình Nhất Phàm lái xe về phía một quán café ở gần tập đoàn Bùi thị, anh tới trước, một lúc sau, Lam Thiên Thần mặc áo sơ mi trắng, nhìn như cậu trai nhà hàng xóm đi tới, trông càng ra vẻ thành thục hơn mấy phần.

 

Hình Nhất Phàm vẫy tay, nhìn người anh em tốt này lột xác, anh cũng vô cùng vui mừng.

 

“Xem ra dạo gần đây cậu sống không tồi nhỉ? Có chuyện gì vui sao?” Hình Nhất Phàm chào hỏi anh.

 

“Nếu như không có gì đặc biệt, cậu chuẩn bị sẵn bao lì xì mà tới uống rượu mừng của mình đi.” Lam Thiên Thần ngồi đối diện anh, mặt vô cùng tự hào.

 

Hình Nhất Phàm nghe xong liền cười: *À, phải thế không?

 

Ai uống rượu mừng ai trước còn chưa biết đâu?”

 

Ánh mắt Lam Thiên Thần sáng lên, thay anh mừng rỡ: “Không thế nào? Hai người cũng sắp đám cưới rồi? Từ khi nào mà cậu lại xuống tay nhanh như vậy?”

 

Gương mặt Hình Nhất Phàm đầy vẻ hạnh phúc: “Đó là đương nhiên.”

 

Lam Thiên Thần còn tưởng sẽ đi trước anh một bước, ai ngờ cả hai đều có được hạnh phúc, anh chúc phúc: “Chúc mừng chúc mừng.”

 

“Cùng vui cùng vui.” Hình Nhất Phàm cười chúc lại.

 

Lam Thiên Thần nghiêm túc nói: “Cứ nói chuyện vụ án trước đi! Nếu ba ngày sau mở tòa, mình cũng phải tìm hiểu cho kỹ.”

 

Hình Nhất Phàm đã mang hết tài liệu đến, anh mở ra trước, dặn dò Lam Thiên Thần: “Đây là vụ án của ba vợ.

 

mình, xem tài liệu nghiêm túc vào.”

 

Lam Thiên Thần vừa nghe là một vụ ly dị, khẳng định có rất nhiều tình tiết drama, anh gật đầu: “Yên tâm, mình sẽ xem thật kỹ.”

 

Tiếp đó, Hình Nhất Phàm nói lại từ đầu đến đuôi vụ ly dị của Bạch Thế Trạch, Lam Thiên Thần cũng rõ nguyên nhân hậu quả của vụ án này.

 

Hai người anh em tốt hàn huyên đến tận khi trời chạn vạng, Hình Nhất Phàm còn phải về nhà đón Bạch Hạ, Lam Thiên Thần trở về công ty, hai người chia tay ở quán café.

 

Ngày hôm nay của Bạch Hạ cũng vô cùng vui vẻ, bởi cô đã thu hoạch được một người hâm mộ nho nhỏ, Hình Vũ Điềm vô cùng thích cô. Chạng vạng, Hình Nhất Phàm về nhà, Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ buổi tối còn có buổi xã giao nên không về ăn tối.

 

6h tối, Hình Dĩ Hi về, đây là cậu cháu trai mà Bạch Hạ còn chưa được gặp.

 

Lần trước tới vừa đúng lúc thằng bé đi học thêm nên không thấy, Bạch Hạ nhìn thấy cậu cháu lớn này, lần nữa cảm thán gen Hình gia thật trội, cậu cháu lớn này cũng có ba phần giống Hình Nhát Phàm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi