TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 1349:

 

“Anh bắt nạt em.” Bạch Hạ không khỏi lên án anh.

 

Đêm qua cô đã rất buồn ngủ rồi, nhưng anh vẫn không cho cô ngủ, sao lại như vậy được chứ.

 

Hình Nhất Phàm tất nhiên biết chuyện bắt nạt mà cô đang nói đến là gì, anh cũng không biết làm sao, anh mỉm cười nói: “Anh đã nói rồi mà, nhịn quá lâu sẽ rất phiền phức!”

 

Bạch Hạ: “…”

 

Được thôi! Đêm qua là một đêm mà cả đời này cô cũng khó thể nào quên nổi, hơn nữa cô còn phát hiện, mấy thứ trong tiểu thuyết đều là lừa người cả, đó rõ ràng là một chuyện vô cùng tuyệt vời. Cuộc đời của Bạch Hạ dường như đã mở ra một cánh cửa khác.

 

“Em có đói không? Em muốn ăn gì?” Hình Nhất Phàm hỏi cô.

 

“Đói, em muốn ăn cháo.”

 

“Được! Anh đi nấu cháo, em nằm một lát đi.”

 

Bạch Hạ gật đầu, nhìn theo Hình Nhất Phàm rời giường, Bạch Hạ vẫn xấu hỗ che kín mặt.

 

Hình Nhất Phàm bước vào phòng tắm, anh tắm xong sau đó mặc một bộ quần áo thoải mái rồi đi xuống nhà.

 

Bạch Hạ nằm trên giường trừng to hai mắt, đưa tay lấy điều khiển rèm bật lên, ánh nắng ngoài cửa sỏ lập tức tràn vào, ánh sáng rực rỡ lan toả khắp căn phòng.

 

Tâm trạng của Bạch Hạ dường như cũng được lấp đầy chỉ trong trong một giây, cô vừa hồi tưởng lại sự dịu dàng của Hình Nhất Phàm đêm qua, đôi môi đỏ mọng cong lên, nở một nụ cười mãn nguyện.

 

Một cảm giác hạnh phúc dâng lên từ tận đáy lòng cô.

 

Lúc cháo đang được nấu, Hình Nhất Phàm bưng một cốc nước ấm lên lầu thì thấy Bạch Hạ đã dậy rồi, Bạch Hạ cũng vừa tắm xong đi ra, mặc một chiếc áo phông dài, mái tóc dài có chút rối xoả dài sau đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô khoan khoái, sạch sẽ lạ thường.

 

Hình Nhất Phàm bất giác ngắm nhìn người phụ nữ của mình, như thể mọi thứ xung quanh đều trở nên mờ nhạt đi, khiến anh không còn lựa chọn nào khác ngoài mê đắm nhìn cô.

 

Bạch Hạ cô vò nhẹ mái tóc dài của mình, đi tới gần anh, mỉm cười nhận lấy ly nước ấm từ tay anh, uống một ngụm “Em thực sự có chút không nỡ thay ra giường đi.” Bạch Hạ còn đang do dự chuyện này, vừa nãy cô nhìn thấy ra giường bị nhuốm một ít máu rồi.

 

Hình Nhất Phàm ôm lấy gáy cô hôn cô một cái: “Nếu em thích, anh sẽ giặt sạch cho em.”

 

Bạch Hạ cười nói: “Chúng ta cùng nhau giặt.”

 

“Xuống ăn sáng xong rồi tính.” Dút lời, Hình Nhất Phàm dắt tay cô xuống lầu.

 

Bạch Hạ xuống lầu liền đi cho mèo con ăn, ánh nắng tràn ngập từng góc sân, thật ấm áp, Bạch Tiểu Thuần ngồi dưới gốc cây trêu đùa với đám mèo, trong sáng dễ thương như một đứa trẻ.

 

Hình Nhất Phàm bước ra, nói với cô: “Vào ăn sáng đi em.”

 

Bạch Hạ mỉm cười đứng dậy, đặt cây gậy chọc mèo sang một bên rồi đi về phía người đàn ông đang đứng ở cửa phòng khách, cô vươn tay ra đòi ôm, Hình Nhất Phàm một tay ôm eo cô, tay kia ấn một cái lên ngực cô.

 

Bạch Hạ cảm nhận được máy cái ý nghĩ xấu xa của anh, cô cười đến nghẹn ngực, cùng nhau đi vào phòng ăn dùng bữa sáng.

 

Sau đêm qua, khuôn mặt Bạch Hạ như có thêm chút phong tình giữa thiếu nữ và phụ nữ, mái tóc dài của cô xoả tung sau đầu, đôi mắt mờ ảo trong veo.

 

Hình Nhất Phàm nhìn cô mà tim đập rộn ràng. Ăn sáng xong, Hình Nhất Phàm lấy ra giường xuống lầu dùng vòi nước trong sân rửa sạch, Bạch Hạ cũng ở bên cạnh giúp đỡ, dù bọn họ không thiếu tiền mua cái mới nhưng cả hai đều cho rằng đây là một một thứ quý giá, không nên vứt bỏ.

 

Bạch Hạ đứng ngồi xổm ở một bên quan sát, Hình Nhất Phàm xắn tay áo lên chà giặt. Trong mắt cô, anh trông vô cùng đẹp trai.

 

Bạch Hạ nghiêng đầu hôn lên môt bên má anh: “Chồng, em yêu anh.”

 

Hình Nhất Phàm mỉm cười nhìn cô: “Anh cũng yêu em, vợ của anh.”

 

Hình Nhất Phàm vặn khô tắm gra, sau đó bước đến chỗ phơi quần áo trong sân, vắt lên. Bạch Hạ lập tức chạy tới giúp anh, đang giúp song lại bị người đàn ông kéo đến sau tấm chăn, cuốn lấy hôn lên.

 

Sau tắm ra được phơi lên, Bạch Hạ bị người đàn ông nào đó hôn đến mức hai chân mềm nhũn cả ra, ngay cả sức lực để đứng cũng không còn, chỉ có thể dựa vào người anh, vô cùng quấn bách.

 

Hình Nhất Phàm trực tiếp ôm cô đến ghế sofa trong phòng khách, trong mắt Bạch Hạ cũng tràn đầy hạnh phúc cùng ý cười ngọt ngào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi