TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 608: Buổi Sáng Sớm Ở Hình Gia

“Dạ, kết tiếp tôi đã biết mình nên làm thế nào rồi.” Hàn Dương đáp một câu.

Hình Liệt Hàn lấy điện thoại ra lướt mắt nhìn qua thời gian, lúc này đây có lẽ Đường Tư Vũ cũng sắp ngủ rồi, hắn càng không nên quấy rầy cô.

Đến khách sạn, vừa mới dừng xe, Hình Liệt Hàn cùng với Hàn Dương cùng nhau xuống xe đi vào khách sạn.

Ở phía sau Morita Misa cũng đã đuổi tới: “Hình tổng, ngài đợi một chút để tôi bảo phục vụ mang thẻ phòng qua.”

Hình Liệt Hàn và nhóm Hàn Dương đành dừng bước đợi nhân viên phục vụ mang thẻ phòng tới, tất cả mọi người đều ở trong phòng hạng sang.

Khi nhân viên phát thẻ phòng, Morita Misa liền sắp xếp một chút để phòng cô ta và Hình Liệt Hàn sát bên cạnh nhau.

Khi tiến vào thang máy, Hàn Dương đứng bên cạnh Hình Liệt Hàn, Morita Misa lập tức hất mái tóc dài của mình rồi đứng bên cạnh Hàn Dương.

Tất cả mọi người đều ở cùng một tầng, tới hành lang, Hình Liệt Hàn liền đi tới cửa phòng hắn mà ở phía sau hắn Morita Misa cũng theo sau, khi Hình Liệt Hàn quét thẻ, cô ta mỉm cười nói: “Thật trùng hợp! Chúng ta vậy mà lại là sát vách.”

Hình Liệt Hàn gật đầu một cái rồi quẹt thẻ đi vào sau đó đóng cửa lại. Trong lòng hắn biết rõ, ngoại trừ công việc cần thiết ra thì hắn không hề có hứng thú đối với cô ta.

Cũng có thể nói là từ sau khi kết hôn thì hắn không hề có hứng thú với bất kỳ một người phụ nữ nào khác nữa.

Trong tim hắn chỉ chứa duy nhất một người phụ nữ đó chính là vợ hắn.

Vệ sĩ phía sau Hình Liệt Hàn mang hành lý tới cho hắn.

Đêm nay Morita Misa đã ra ban công đứng vài lần, bởi vì ở giữa hai ban công chỉ được ngăn cách bởi một tắm thủy tỉnh do đó nếu như Hình Liệt Hàn ra ban công thì hai người còn có thể nhìn thấy nhau. Chỉ là đáng tiếc Morita Misa làm mưa làm gió trên ban công mà cũng không thấy Hình Liệt Hàn xuất hiện.

Cô ta đem theo một tâm trạng phiền muộn và thất vọng trở về phòng, cô ta tắm xong rồi lấy một cái áo ngủ màu đỏ sẫm, lại tiếp tục đi ra ban công, bưng một ly rượu vang, ánh mắt nhìn về phía căn phòng bên cạnh.

Ánh mắt lộ ra một tia sáng rực, cô ta thật sự muốn biết Hình Liệt Hàn đang làm cái gì vào lúc này. Nếu như hắn đồng ý thì cô ta thật sự rất muốn qua phòng hắn ngồi một chút hoặc là làm một số việc vui vẻ hơn thế nữa. Chỉ đáng tiếc cô ta chỉ có gan nghĩ nhưng lại không có gan làm, đêm nay nếu như Hình Liệt Hàn mà cho cô ta một chút ám chỉ thì có lẽ cô ta đã có gan làm như vậy rồi.

Thế nhưng mọi chuyện mà Hình Liệt Hàn làm đêm nay khiến cho cô ta hiểu rằng người đàn ông này là một người không hề dễ tiếp cận. Rốt cuộc là vì lý do gì mà hắn lại không có hứng thú với cô ta chứ? Morita Misa rất muốn biết điều này.

Cô ta nghĩ tới một việc đó chính là cô ta thật sự rất muốn biết vợ của Hình Liệt Hàn, rất muốn biết cô trông như thế nào.

Morita Misa ngồi trên sofa, lấy Ipad ra và bắt đầu tìm kiếm những việc liên quan tới Hình Liệt Hàn. Cô ta còn cho rằng lên mạng có thể tìm được ảnh của vợ hắn, thế nhưng cô ta lại bất ngờ phát hiện ra, cô ta căn bản là không thể tìm được một chút thông tin nào.

Hình Liệt Hàn vô cùng bảo vệ vợ mình, ngoài ra còn có người nhà của hắn nữa, cô ta đều không tìm được chút thông tin nào À vê họ.

Morita Misa lại lật tung các trang web trên mạng lên thế nhưng vẫn không tìm được gì cô ta liền không tìm nữa, cô ta nghĩ, nếu như có cơ hội cô ta nhất định phải làm quen một chút với vợ của Hình Liệt Hàn, cô ta muốn xem xem cô gái như thế nào mà có thể trói buộc được trái tim của Hình Liệt Hàn.

Cô ta cũng có một loại suy nghĩ đó chính là Hình Liệt Hàn từ chối cô ta có phải là bởi vì hắn quá yêu vợ mình không?

Trên thế giới này thật sự còn tồn tại loại tình yêu như vậy sao?

Thật sự là vẫn còn có cặp vợ chồng có thể đối xử với nhau thật lòng thật dạ sau khi hết hôn sao?

Morita Misa không tin.

Sáng sớm.

Nước M.

| Khi Đường Tư Vũ tỉnh dậy đã nhận được tin nhăn chào buổi sáng của Hình Liệt Hàn rồi, cô mở ra, ngồi trên giường xem câu nói đó của hắn qua màn hình: “Chào buổi sáng, nghệ sĩ piano của anh.”

Đường Tư Vũ ngây ngô nhìn điện thoại di động cười vài giây, sau đó cô nhìn thời gian liền lập tức rời giường, bởi vì lát nữa cô còn phải đưa con trai tới trường! Khi ăn sáng, Hình Nhất Nặc đang cướp quả trứng vô cùng đẹp mắt trong đĩa của Hình Nhất Phàm, Hình Nhất Phàm chỉ là cùng cô nháo một chút ai ngờ hai người lại cầm dao muỗng lên tiến hành đại chiến, cậu nhóc kia ở một bên xem vô cùng vui vẻ.

Tưởng Lam ở một bên cũng không nhịn được mà bị chọc cười cho một trận đồng thời cũng có chút tức giận nói: “Nhất Nặc, con tranh cái gì chứ! Đều là trứng luộc cả, có cái nào đẹp hơn đâu?”

“Qủa của anh ấy đẹp hơn! Anh nhường cho em được không!”

Hình Nhất Nặc rất muốn ăn quả trứng trong đĩa ở anh.

“Không được, đây là mẹ làm cho anh.” Hình Nhất Phàm cũng muốn trêu trọc em gái mình, và đó cũng là niềm vui thích giữa hai anh em họ, chính vì lý do đó nên mới dẫn tới cục diện như trên.

“Nhanh lên! Em ăn xong còn phải lên lớp nữa! Sắp muộn rồi.”

Hình Nhất Nặc phùng má nói.

Hình Nhất Phàm vốn không thích ăn trứng nên cậu lập tức nói: “Được rồi, đều cho em, em không sợ tăng cân sao? Biến thành em gái mập đó!”

“Không sợ, dáng em vẫn rất đẹp!” Hình Nhất Nặc vui vẻ mà nhận lấy quả trứng cậu đưa qua.

“Tới lúc đó khẳng định là sẽ không có ai muốn em cho mà xem.” Hình Nhất phàm tiếp tục khuyên cô thêm một câu.

Trong đầu Hình Nhất Nặc liền hiện lên một bóng người, nhướng mày: “Cho dù em có mập thành heo đi chăng nữa thì cũng sẽ có người muốn em.”

Tưởng Lam ở một bên thấy con gái mình tự tin như vậy không khỏi nở nụ cười: “Chắc như vậy sao!”

“Đương nhiên.” Hình Nhất Nặc vô cùng tự tin.

Đường Tư Vũ mỉm cười, an ủi cô nói: “Nhất Nặc, đừng lo lắng, cơ thể của em vẫn còn trong giai đoạn phát triển vậy nên ăn nhiều một chút cũng không béo lên được đâu.”

“Chị dâu, em cũng muốn duy trì được vóc dáng như chị, rất có khí chất, sau này chị dạy em nhé!”

“Khí chất của chị dâu, đó chỉ có những nhà nghệ thuật gia mới có thôi, em chơi piano tệ hại như vậy, sợ là không có được cái khí chất đấy đâu.” Hình Nhất Phàm nói một câu.

Hình Nhất Nặc lập tức trợn mắt lên: “Hình Nhất Phàm, anh không nói không ai kêu anh bị câm đâu.”

“Hai anh em các con bao nhiêu tuổi rồi chứ, lại còn đấu khẩu, Nhất Nặc mau lên lớp đi, Nhất Phàm con cũng vậy.”

Hai anh em ăn xong liền tới trường, cậu nhóc kia cũng đã ăn xong, Đường Tư Vũ đưa cậu tới trường.

Sau khi đưa cậu nhóc tới trường, Đường Tư Vũ liền tới học viện piano, làm một cô sinh viên bắt đầu đi theo một vị giáo sư có tiếng trong giới học piano.

Học tập ở phương diện này nó không hề có kết thúc hơn nữa Đường Tư Vũ còn bắt đầu dùng kiến thức của mình để tự sáng tác nhạc vậy nên cuộc sống của cô bây giờ nó ngày càng trở nên muôn màu muôn vẻ.

Buổi trưa, Đường Tư Vũ nhận được điện thoại của Hình Liệt Hàn, chỗ hắn đang là sáng sớm.

Cái tin nhắn buổi sáng kia hắn vẫn luôn đúng giờ gửi cho cô.

“Ở bên đó sao rồi anh?” Đường Tư Vũ tò mò hỏi một câu.

“Vẫn ỗn, lát nữa sẽ bắt đầu đàm phán chỉ tiết về một vài điều trong hợp đồng, em đang luyện piano sao? Buổi sáng tới trường đứa nhóc kia có vui không?”

“Vui, em đưa nhóc con tới cổng trường rồi nó tự đi vào.” Đường Tư Vũ mỉm cười nói, lúc này, thầy giáo uống một ngụm trà rồi đi qua chỗ cô, cô vội vàng nói: “Không nói với anh nữa, thầy giáo tới rồi.”

“Được rồi, buồi tối anh sẽ gọi video với con.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi