TỔNG TÀI LẠNH LÙNG KHÔNG NHẬN RA TÔI


Mấy ngày sau cô không thấy anh đến, cũng không cho cô ra khỏi nhà, cô vẫn như thế mơ hồ với những thứ xung quanh.

Nhưng có điều Ngọc Diệp cảm giác được bản thân thay đổi rất rõ rệt, dạo này cô rất hay ngủ, tần xuất ngủ nhiều còn hơn bình thường, buổi tối còn hay khó chịu
Hôm nay quản gia vẫn như thường ngày đến chăm sóc cô, vì cô không ra khỏi phòng nền bà bắt buộc phải mang thức ăn lên phòng cho cô, Ngọc Diệp bữa ăn bữa không, nhưng nếu không ăn thì cô sẽ uống sữa
Ngọc Diệp vừa gấp một miếng trứng định đưa vào miệng thì đột nhiên bao tử lại cồn cào dân lên cảm giác buồn nôn khiến cô buông khây thức ăn mà chạy thẳng vào nhà vệ sinh mà nôn thốc nôn tháo, nôn đến xanh cả mặt.

Cô bắt đầu hoài nghi hình như lần trước cùng anh, cô không có dùng thuốc
Cô liền lấy điện thoại ra gọi cho Hoàng Nhi cô không thể nhờ quản gia, rất nhanh Hoàng Nhi đã bắt máy
“ Alo tớ nghe đây Tiểu Diệp ”
“ Cậu có thể giúp tớ mua một thứ không? ” Ngọc Diệp rất nhẹ nhàng nói, còn nói rất nhỏ
“ Cậu cần gì sao? ” Hoàng Nhi nghi ngờ hỏi lại
“ Cậu có thể mua que thử thai xong mang đến nhà tớ không ”
“ Cậu nói cái gì? Cậu mang thai rồi? ” La Hoàng Nhi đang ngồi làm việc thì đứng bật dậy la lớn, nhưng dường như ý thức được cô nàng che miệng ngồi xuống nói nhỏ

“ Được rồi, cậu đợi tớ ”
Nói xong Hoàng Nhi không để ý xin trưởng phòng nghĩ một buổi.

Vừa hay cô lớn tiếng khi nãy đã khiến Mạc Tư Thần sanh ra nghi ngờ, Hoàng Nhi theo đuổi anh, anh biết cô có chơi với Gia Uyên còn có một cô gái nữa, nhưng mà cô gái đó chưa có chồng, vậy người mang thai không phải là Gia Uyên sao?
Mạc Tư Thần ấn đường liền chau lại, chạy đuổi theo Hoàng Nhi đến nhà thuốc, canh vừa lúc cô nàng vừa mua xong liền bịch miệng cô nàng mà kéo vào trong xe.

Hoàng Nhi bàng hoàng tưởng bản thân còn bị bắt cóc, nhìn lại hoá ra là Tư Thần
“ Anh đưa em đến đó ”
“ Đến đâu ạ ” Hoàng Nhi dấu chấm hỏi đầy đầu, không lẽ anh biết rồi sao?
“ Nhà Tiểu Diệp ” Mạc Tư Thần không để Hoàng Nhi phản ứng liền lái xe đến đó
Ngọc Diệp không ngừng lo lắng, nếu cô mang thai bây giờ cô biết làm sao chứ, nếu cô mang thai anh nhất định sẽ không để cô giữ đứa bé.

Ngọc Diệp đứng trong phòng khách ngóng ra đợi Hoàng Nhi đến
Mạc Tư Thần bảo Hoàng Nhi vào vì anh biết Tần Gia Hào sẽ không để người khác vào, Hoàng Nhi nghe lời đi liền đi xuống lại gần chổ vệ sĩ liền bị ngăn lại
“ Cô là ai? ”
Hoàng Nhi vừa định lên tiếng thì Ngọc Diệp đã bước ra lên tiếng trước “ Cô ấy là bạn tôi, không cần phải xét ”
Mấy người vệ sĩ nghe cô nói vậy liền để cho Hoàng Nhi vào, cả hai cô nàng liền vội lên phòng.

Hoàng Nhi đưa que thử thai cho Ngọc Diệp vào nhà vệ sinh để thử
Ngọc Diệp không tin vào mắt mình, tay cô run cả lên, là hai vạch, hai vạch sao? Cô như người mất hồn đứng nhìn chằm chằm vào kết quả của que thử.

Hoàng Nhi ở ngoài thấy cô lâu như vậy còn chưa ra liền lo lắng không biết kết quả thế nào
“ Tiểu Diệp cậu sao vậy? Có chuyện gì sao? ” Hoàng Nhi liền đi lại trước cửa nhà vệ sinh gõ cửa
Ngọc Diệp bước ra với gương mặt bơ phờ, Hoàng Nhi nhìn xuống que thử thai liền thấy kết quả, đột nhiên Ngọc Diệp khóc oà lên nhìn Hoàng Nhi ngẹn ngào nói

“ Tớ phải làm sao đây, tớ có bảo bối rồi, thật sự có rồi ”
“ Cậu đừng lo lắng, hay chúng ta thử nói cho Tần Gia Hào xem...” Hoàng Nhi còn chưa nói hết câu thì Ngọc Diệp liền lắc đầu lia lịa
“ Không được! Không thể nói cho anh ấy, anh ấy nhất định bắt tớ bỏ đứa bé.

Tớ sẽ tự nuôi con của mình ” Ngọc Diệp cô không biết nên vui hay nên buồn nữa, cô sẽ tự nuôi con của mình, nếu bây giờ nói với anh cô sẽ mất đi tiểu bảo bối
“ Được rồi tớ sẽ giữ bí mật giúp cậu ” Hoàng Nhi dìu Ngọc Diệp ngồi xuống giường
“ Bây giờ cậu phải cố gắng ăn thật nhiều để có đủ chất cho bảo bối, đừng bỏ bữa ”
Ngọc Diệp nghe Hoàng Nhi nói xong liền gật đầu, cả hai nói chuyện một lúc lâu cô mới tiễn Hoàng Nhi ra về.

Hoàng Nhi nhanh chân ngồi vào xe của Mạc Tư Thần vừa thắt dây an toàn vừa nói
“ Cậu ấy mang thai rồi ”
“ Anh thích cậu ấy sao ” Hoàng Nhi nói câu trước anh còn chưa kịp trả lời, cô liền hỏi tiếp câu sau khiến anh ngớ người
“ Không! Sao em lại nghĩ thế? ” Mạc Tư Thần hỏi ngược lại Hoàng Nhi
“ Em thấy anh rất quan tâm cậu ấy ” Hoàng Nhi gục mặt nói, cô thích anh rất lâu ngay lần đầu chạm mặt nhau tại nhà hàng, cô nàng đã thích anh rồi
“ Em ấy là em họ thất lạc của tôi Mạc Gia Uyên ” Mạc Tư Thần vừa nói xong cũng nhấn ga rời đi.

Hoàng Nhi nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà khoan vậy là Tiểu Diệp có hai thân phận thật sao

“ Em cứ gọi em ấy như bình thường.

Thân phận của em ấy đang bị người khác giả danh ” Mạc Tư Thần không những biết ai, mà anh nhất định lấy lại thân phận của em gái mình, anh nhất định không để người khác mang cái tên của em gái anh
Hoàng Nhi không phải là người không hiểu chuyện, nghe anh nói cô liền gật đầu, cô cũng rất vui vì anh cũng chẳng hề giấu cô.

Nhưng cô lại tò mò người lấy thân phận của Tiểu Diệp nhà cô đấy
Sao khi Hoàng Nhi rời đi cô cũng trở về phòng, cố gắng ăn hết thức ăn, dù cơn buồn nôn vẫn không buông tha cho cô, lúc trước có thể không sao, nhưng bây giờ cô có tiểu bảo bối rồi
Ngọc Diệp xoa lên bụng mình nhỏ nhẹ lên tiếng “ Sao con lại đến vào lúc này chứ.

Mẹ biết phải làm sao đây ” vừa nghĩ đến nước mắt cô lại rơi, cô vội lau nước mắt rồi mỉm cười nói tiếp
“ Chúng ta cùng cố gắng nhé, mẹ cũng sẽ cố gắng vì con ”
Ngọc Diệp cô nhất định phải mạnh mẽ lên, phải bảo vệ tiểu bảo bối, phải cố gắng để bảo bối không chịu tổn thương, cô vừa nói chuyện vừa mỉm cười một mình, bây giờ có tiểu bảo bối bầu bạn xem ra cũng không tệ.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi