TỔNG TÀI XẤU XA CHỈ YÊU VỢ MÙ



Lạc Hiếu Nhã ngạc nhiên nhìn anh ta, không ngờ Trần Thanh Minh lại nhạy bén như vậy.

Cô nói nhỏ: “Không chắc chắn, nhưng trong lòng tôi có nghi ngờ”
Trần Thanh Minh không có vết tích liếc Phương Ly một cái, thấy dáng vẻ cô ta không chuyên tâm, cau mày.

Bộ phận thiết kế của công ty bọn họ là bộ phận hòa bình nhất, các nhà thiết kế trong bộ phận đều có tính cách tương đối tốt, chỉ ngoại trừ Phương Ly này.

Phương Ly này vô cùng thích ra vẻ, tính cách rất mạnh mẽ sắc sảo, trong lòng nhỏ nhen, nhưng quả thật rất có tài, trong nhà cũng có chút quan hệ nhân mạch.

Lúc trước có tâm tư nhỏ đều không có chuyện gì lớn, nhưng nếu như cô ta có tham dự vào chuyện tối qua, vậy thì phải khiến người khác nghĩ nhiều rồi.


Phương Ly không biết Trần Thanh Minh đang suy nghĩ nên để cô ta đi hay ở lại, cô ta ăn xong cơm trở về văn phòng, đều không thể chuyên tâm làm việc được, trong lòng đều rất phiền muộn.

Cho đến khi tan làm, một đồng nghiệp bên cạnh cầm điện thoại vui vẻ nói với cô ta: “Phương Ly, dì hai tớ giới thiệu cho tớ đối tượng xem mắt, bảo tớ gửi ảnh sang, cậu nói xem tớ gửi bức ảnh này có được không?”
Tâm trạng Phương Ly đang khó chịu, vốn dĩ muốn trực tiếp đẩy cô ta ra, nhưng vô tình liếc nhìn vào bức ảnh, mắt đột nhiên sáng lên.

“Có thể, cậu gửi bức ảnh này đi.

Tớ cảm thấy bức ảnh này của cậu đặc biệt xinh đẹp, cậu có thể gửi cho tớ không?”
Đồng nghiệp thấy Phương Ly vẫn luôn cao ngạo vậy mà lại khen cô ta xinh đẹp, trong lòng vui mừng đến nở hoa, không nói hai lời trực tiếp gửi ảnh cho cô ta.

Phương Ly lưu bức ảnh lại, phóng to bức ảnh, quả nhiên nhìn thấy thứ mình muốn, trên mặt nở nụ cười kỳ dị.

Đến giờ tan làm rồi, bộ phận thiết kế đã không có ít người rời đi, Lạc Hiếu Nhã cũng chuẩn bị thu dọn đồ đạc ra về, đột nhiên Trần Thanh Minh tiến vào, vẫy tay về phía cô: “Hiếu Nhã, qua đây một chút.”
Vẻ mặt Lạc Hiếu Nhã nghi ngờ, nhưng vẫn đặt đồ xuống đi qua.

Phương Ly âm thầm đi theo, nhìn thấy cô và Trần Thanh Minh đơn độc đi vào văn phòng, ghen tỵ đến mắt đều đỏ.

Trần Thanh Minh kêu cô ta qua làm cái gì chứ?
Bọn họ cố nam quả nữ đi vào văn phòng làm cái gì chứ, tại sao còn phải khóa cửa?
Trong lòng Phương Ly vô cùng khó chịu, gấp gáp không thôi, thấy bọn họ mãi không ra, e rằng bọn họ đang làm chuyện thân mật không thể nhìn thấy trong văn phòng, vội vàng đi về phía văn phòng, trực tiếp bắt đầu gõ cửa.


Vốn dĩ Trần Thanh Minh đang nói ở trong văn phòng, nghe thấy tiếng gõ cửa thì bảo cô ta tiếng vào.

Sau khi Phương Ly tiến vào, Trần Thanh Minh nhìn cô ta cau mày: “Có chuyện gì sao?” Đang nói chuyện quan trọng, bị người ta làm phiền, khiến anh ta rất không vui.

Phương Ly bị gọi tiến vào, ngẩn ra một lát, cô ta chỉ là nhất thời xúc động, đợi khi phản ứng lại, cô ta đã tiến vào rồi.

“Nói.

Có chuyện gì?” Thấy cô ta chậm chạp không nói, Trần Thanh Minh lại hỏi thêm lần nữa, trong giọng nói có chút thiếu kiên nhẫn.

Phương Ly cũng nghe ra, đột nhiên nhớ đến cái gì đó, vội vàng lấy điện thoại ra, phóng to bức ảnh vừa lưu lại ra, sau đó đưa cho Trần Thanh Minh.

“Tổng giám đốc Trần, anh xem bức ảnh này đi?”
Trần Thanh Minh không hiểu gì, nhận lấy, nhìn vào vị trí mà Trương Tĩnh Như chỉ trong bức ảnh, vẻ mặt ngưng trệ, sau đó tràn đầy phức tạp.


Phương Ly đắc ý nhìn Lạc Hiếu Nhã: “Tổng giám đốc Trần, khi Lạc Hiếu Nhã gia nhập công ty, tôi cảm thấy có gì đó không đúng, kết quả thật sự bị tôi tìm ra manh mối rồi”
“Bức ảnh này là khi Hiểu Phương chụp ảnh tự sướng chụp lại được, Lạc Hiếu Nhã vậy mà lại ngồi uống cà phê với An Bích Hà, dưới công ty chúng ta”.

Vẻ mặt khi cô ta nói chuyện rất kích động: “Ai mà không biết công ty Trần Thị chúng ta với An thị như nước với lửa, cô ta vậy mà lại ngồi uống cà phê với An Bích Hà người thừa kế của công ty An Thị.

Vậy cô ta vào công ty chúng ta là muốn làm cái gì, là nằm vùng hay là nội ứng?”
Khóe miệng Lạc Hiếu Nhã nhếch lên, nhìn dáng vẻ chính trực của Phương Ly: “Ồ? Cô còn biết biết An Bích Hà sao?”
Tất nhiên tôi biết rồi, tôi biết An Thị là đối thủ của công ty chúng ta, tất nhiên đã nghe ngóng qua.

Cô nói xem, nếu như cô có quan hệ tốt như vậy với An Bích Hà, tại sao lại đến Trần Thị? Mục đích thật sự của cô là gì?”
Dáng vẻ bây giờ của Phương Ly thật sự giống như tiểu nhân đắc chí, suýt chút nữa là vỗ bàn thẩm vấn cô rồi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi