TỔNG TÀI XẤU XA CHỈ YÊU VỢ MÙ



“Phương Ly, cô xem phim điện chiến quá nhiều rồi đúng không? Nằm vùng cái gì, nội ứng cái gì chứ, cô bị điên à? Cùng nhau uống cà phê thì nhất định sẽ có quan hệ tốt sao?”
Vẻ mặt Lạc Hiếu Nhã không thể hiểu nổi: “Ai nói với cô tôi có quan hệ tốt với An Bích Hà? Rõ ràng tối với cô ta như nước với lửa”
Phương Ly hừ lạnh một tiếng nhìn Trần Thanh Minh, giọng nói dịu dàng: “Tổng giám đốc Trần, anh nhìn cô ta xem, đều đã bắt được manh mối rồi, cô ta vậy mà còn không thừa nhận”.

Trần Thanh Minh ho nhẹ một tiếng, trong lòng buồn cười, nhìn Phương Ly: “Nếu như cô đã điều tra An Bích Hà, chắc cũng biết lúc trước cô ta có một chồng chưa cưới đúng không?”
Phương Ly ngẩn ra, không hiểu tại sao Trần Thanh Minh lại hỏi chuyện này, nhưng vẫn thành thực gật đầu: “Đúng vậy, khi đó bọn họ đính hôn, trận thế rất lớn, hầu như người nào ở thành phố An Lạc cũng đều biết.

Có điều nghe nói đoán thời gian trước bọn họ đã hủy hôn ước rồi.”
Khóe miệng Lạc Hiếu Nhã nhếch lên: “Vậy cô có biết chồng chưa cưới của An Bích Hà là ai không?”
Phương Ly cho cô một ánh mắt “phí lời”: “Tất nhiên biết rồi, Hoắc Tùng Quân, Tổng giám đốc của Hoắc Kỳ.

Cô từ trên núi xuống sao, đến anh ta cũng không biết?”

Thấy vẻ mặt ưu việt của Phương Ly.

Lạc Hiếu Nhã cười: “Vậy thật sự trùng hợp rồi, Tổng giám đốc Hoắc Kỳ Hoắc Tùng Quân trong miệng của cô, lại chính là chồng cũ của tôi.

Cô cảm thấy tôi và An Bích Hà có loại quan hệ này, có thể hòa bình ngồi một chỗ uống cà phê không?”
Vẻ mặt Phương Ly ngạc nhiên, há hốc miệng, một lúc lâu sau cũng không nói lên lời, sau khi phản ứng lại, cười nhạo: “Cô, cô điên rồi sao? Lạc Hiếu Nhã, vậy mà lại nói lời nói dối như vậy.

Cô dùng cái gì để lừa tôi mà không được, vậy mà lại nói Hoắc Tùng Quân là chồng cũ của cô.”.

Trần Thanh Minh nhìn thấy dáng vẻ này của cô ta thì lắc đầu: “Phương Ly, vậy cô biết tại sao hôm nay ở trong điện thoại Tổng giám đốc Lưu lại nói năng cung kính với Lạc Hiếu Nhã như vậy không?”
“Tại sao?” Phương Ly vô thức hỏi, sau đó sắc mặt cứng đờ, thật sự cảm thấy mình đang hỏi một câu hỏi vô cùng ngu ngốc.

Còn có thể tại sao chứ, Tổng giám đốc Lưu là người kiêu ngạo khinh thường người khác, tại sao lại cung kính nịnh nọt như vậy với một thiết kế nhỏ bé không có bối cảnh như vậy chứ, nguyên nhân còn có thể là cái gì nữa?
Bởi vì Lạc Hiếu Nhã có quan hệ với Hoắc Tùng Quân.

Khóe miệng Phương Ly co rút, một lúc lâu sau cũng không thể nói lên lời, trong lòng cô ta đang hoảng loạn.

Lạc Hiếu Nhã vậy mà lại là vợ cũ của Hoắc Tùng Quân?
Hoắc Tùng Quân đã từng kết hôn rồi sao?
Chuyện lớn như vậy sao không có người nào để lộ ra vậy.

Nghĩ đến chuyện tối qua mình dụ dỗ Trương Tĩnh Như, trong lòng Phương Ly lại lộp bộp.


Làm sao đây, nếu như Hoắc Tùng Quân biết chuyện tối qua của Lạc Hiếu Nhã có mình nhúng tay vào.

Không biết…
Cô ta vội vàng lắc đầu, tự an ủi trong lòng, sẽ không đầu sẽ không đầu.

Không phải Lạc Hiếu Nhã cũng nói rồi sao, cô ta là vợ cũ của Hoắc Tùng Quân, nếu như đã là vợ cũ, vậy thì nói rõ Hoắc Tùng Quân và cô ta đã ly hôn rồi.

Erằng lúc trước Hoắc Tùng Quân ở cùng cô ta cũng là vì thấy cô ta xinh đẹp, chắc không phải là yêu thật, sẽ không vì cô ta mà lộ diện đầu.

Sắc mặt Phương Ly tái nhợt, không ngừng lắc đầu, vẻ mặt biến hóa khôn lường, cũng không biết đang nghĩ những cái gì.

Lạc Hiếu Nhã không có thời gian dây dưa với cô ta, nói với Trần Thanh Minh: “Tổng giám đốc Trần, chuyện anh nói tôi đã biết rồi, tôi sẽ chuẩn bị cho tốt, tôi về trước đây”
Trần Thanh Minh gật đầu.

Lạc Hiếu Nhã quay người rời khỏi, Phương Ly mới phản ứng lại, nhìn Trần Thanh Minh, vẻ mặt nhăn nhó: “Tổng giám đốc Trần, là tôi hiểu nhầm Hiếu Nhã rồi.


Tôi thấy cô ấy ngồi uống cà phê với An Bích Hà, còn cho rằng cô ấy sẽ gây nguy hiểm cho công ty chúng ta, tôi quá gấp gáp rồi, cho nên mới.”
Phương Ly tự giải thích cho mình, muốn tẩy trắng cho mình, nhưng Trần Thanh Minh không ngốc, sớm đã nhìn rõ mọi chuyện.

Cũng là mình ép hỏi nên Phương Ly mới lấy bức ảnh này ra, nếu như anh ta không hỏi, ai biết Phương Ly sẽ dùng bức ảnh này làm cái gì chứ.

Trần Thanh Minh xóa bức ảnh trước mặt Phương Ly, dùng giọng điệu mang theo cảnh cáo nói với cô ta: “Tôi hy vọng sau này công ty sẽ không xuất hiện lời đồn nào cả, cô hiểu chưa?”
Phương Ly vội vàng gật đầu: “Hiều rồi, tôi hiểu rồi”
Lần này Trần Thanh Minh đưa điện thoại cho Phương Ly: “Cô ra ngoài đi” Phương Ly thở phào nhẹ nhõm ra khỏi văn phòng, nhưng sự hận ý đối với Lạc Hiếu Nhã vẫn không thể thuyên giảm.

Nếu như trước kia là bởi vì hiểu nhầm quan hệ của Lạc Hiếu Nhã và Trần Thanh Minh, cho nên mới bất mãn với Lạc Hiếu Nhã, nhưng sau khi chịu thiệt bao nhiêu lần dưới tay Lạc Hiếu Nhã như vậy, tổn thất hết lần này đến lần khác, dựa vào tính cách kiêu ngạo trước kia của cô ta, tất nhiên sẽ càng ngày càng ghét Lạc Hiếu Nhã..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi