TỔNG TÀI XẤU XA CHỈ YÊU VỢ MÙ



Bởi vì trước đó cô luôn bận rộn cho cuộc thi, ròng rã cả tháng chưa từng được nghỉ, cho nên Trần Thanh Minh đặc biệt thả cho cô nghỉ hai ngày.

Chờ sau khi kỳ nghỉ kết thúc, cô vừa phải đến công ty làm việc, vừa phải thiết kế trang phục sẽ được trình diễn tại tuần lễ thời trang Paris cùng với Cách Lệ Tâm.

Lúc Lạc Hiếu Nhã đang rửa mặt thì nhận được cuộc gọi của Hoắc Tùng Quân.

Giọng nói trầm thấp và nhẹ nhàng của anh truyền qua micrô, lúc nghe có chút cảm giác không rõ ràng: “Em đã dậy chưa, bảo bối của anh?”
Giọng nói lúc gọi tên xưng hô ở cuối câu có chút khàn khàn, Lạc Hiếu Nhã vừa nghe thấy thì lỗ tại lập tức đỏ bừng.

Từ sau khi hai người ở bên nhau, Hoắc Tùng Quân giống như đã bị bật mở công tắc nào đó, không cần chỉ dạy cũng biết rõ, sẽ nói rất nhiều lời yêu thương khiến cô đỏ mặt.


Trong lúc nhất thời, Lạc Hiếu Nhã thực sự không thể thích ứng được.

“Tỉnh, tỉnh dậy rồi, đang rửa mặt”
“Hiện tại anh đang ở trên đường, ở nhà chờ anh một chút, lát nữa anh sẽ tới gặp em” Hoắc Tùng Quân vừa lái xe vừa cười nói.

Trong miệng Lạc Hiếu Nhã còn đang ngậm kem đánh răng, nói chuyện mơ hồ nghe không rõ: “Định đi hẹn hò à? Tổng giám đốc Trần rất tốt bụng, thả cho em nghỉ hai ngày”.

“Chưa gì đã không chờ được muốn hẹn hò với anh rồi à?” Trong câu nói trêu chọc của Hoắc Tùng Quân lộ ra tiếng cười.

Lạc Hiếu Nhã cầm điện thoại, biết rõ anh không nhìn thấy nhưng cô vẫn liếc xéo một cái: “Không phải trước đây anh vẫn luôn muốn hẹn hò với em sao? Bây giờ chúng ta đã là bạn trai bạn gái của nhau, tất nhiên có thể quang minh chính đại, danh chính ngôn thuận đi hẹn hò rồi.”
Vẻ mặt của Hoắc Tùng Quân càng vui vẻ hơn: “Được được được.

Là anh muốn hẹn hò nhưng mà không phải hôm nay”.

Lạc Hiếu Nhã vừa súc miệng vừa hỏi: “Anh có kế hoạch khác à?”
Hoắc Tùng Quân: “Em quên rồi à? Anh đã nói tối nay sẽ mở tiệc cho em, ăn mừng em thi đấu giành được chức vô địch”
“À, đúng rồi”
Lúc này Lạc Hiếu Nhã mới nhớ ra: “Thế thì thật là tốt, tối nay Minh Nguyệt sẽ trở lại, đợi lát nữa em cũng sẽ thông báo cho cô ấy, còn có.”
Hoắc Tùng Quân biết cô muốn nói cái gì, lập tức nói: “Anh đã thông báo cho những người khác rồi, em yên tâm đi”

Lạc Hiếu Nhã quen biết nhiều người như vậy, Hoắc Tùng Quân cũng đều biết hết, cô nghe anh nói như vậy thì cũng không thèm quan tâm nữa.

“Được rồi, em phải rửa mặt, anh đang lái xe thì đừng gọi điện thoại, trên đường cẩn thận một chút, lát nữa gặp Nói xong, hai người cúp điện thoại, chờ đến khi Lạc Hiếu Nhã chỉnh sửa cho bản thân xong thì chuông cửa cũng vang lên.

Cô chạy chậm ra mở cửa, bước chân nhảy nhót tung tăng.

Vừa mở cửa ra đã bắt gặp khuôn mặt vô cùng điển trai của Hoắc Tùng Quân, nói thật thì khuôn mặt của Hoắc Tùng Quân rất lạnh lẽo, đôi đồng tử màu nhạt nhìn rất lạnh lùng, xương mũi vô cùng cao thẳng, đôi môi rất mỏng, khi môi hơi nhếch lên thì trông anh cực kỳ lạnh lùng và tàn nhẫn.

Nhưng vào lúc này, trong mắt anh hiện lên vẻ dịu dàng, khi nhìn thấy Lạc Hiếu Nhã, sự cưng chiều trong mắt anh không thể nào che giấu được.

Lạc Hiếu Nhã nhìn vào mắt của anh, không nhịn được cũng bật cười, đôi mắt hoa đào cong lên, làn da trắng trẻo óng ánh.

Đôi mắt của cô khi cười lên trông rất đẹp, khiến cho mọi người không tự chủ được cũng cười theo.


“Tại sao em lại cười ngọt ngào như vậy, có chuyện gì vui à?” Hoắc Tùng Quân cúi đầu, nặng nề hôn lên đôi môi cô, một tay cầm đồ, tay kia vòng qua ôm cô đi vào trong.

Lạc Hiếu Nhã được anh ôm vào lòng, cô không nhịn được hơi ngẩng đầu nhìn anh: “Bạn trai của em đẹp trai như vậy, em nhìn một chút cũng đã cảm thấy em kiếm được lợi lớn, đương nhiên không thể nhịn được cười rồi”
Sau khi Hoắc Tùng Quân nghe thấy cô nói như vậy thì tâm trạng tốt hơn, cúi đầu nhìn cô: “Anh cảm thấy anh mới là người đã kiếm được lợi lớn”.

Theo như lời ông nội nói thì anh chính là trâu già còn có thể gặm được cỏ non như thế, anh đã kiếm được lợi lớn rồi.

Sáng nay, không biết ông nội tìm được ở đâu ra mấy chậu cỏ xanh tươi tốt, vô cùng tươi non, mọc rất tốt, đặc biệt bảo người ta mang đến chỗ ở của anh.

Lấy lí do rất đẹp là: “Chỉ cần nhìn thấy những chậu cỏ non mềm này thì lập tức có thể khích lệ bản thân, càng nỗ lực cố gắng hơn để cưới Hiếu Nhã về nhà”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi