TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1295

Viêm Hoàng Chỉ của Tần Trạm lướt qua cơ thể của Quỷ Lửa, hơi thở của hai tổ hợp ngon lửa kia trong chớp mắt dập tắt.

 

“Chuyện gì thế này?”

 

Quỷ Lửa sửng sốt, nếu Tần Trạm dùng toàn bộ sức lực thi triển thuật pháp này, cho dù không đánh trúng thì cũng sẽ bị nổ tung, thậm chí bản thân đã làm tới mức chuẩn bị tiếp nhận những dư âm tàn cuộc.

 

Nhưng ngọn lửa này đột nhiên biến mất, không giống như thất bại mà lại giống như một chiêu đánh lạc hướng.

 

Nếu là chiêu đánh lạc hướng vậy thì chiêu chủ chốt của Tần Trạm ở đâu?

 

Toàn thân Quỷ Lửa lạnh như băng, ông ta đột nhiên cảm giác được hình như bản thân đã tính toán sai cái gì đó rồi.

 

Một luồng sáng như quét nhanh qua não bộ.

 

Tên nhóc con này đạt được Cực Hỏa tổng cộng mới có hai ngày, vân chưa tính bị mình đánh trọng thương, vẫn cần phải có thời gian tu dưỡng điều khí.

 

“Tên nhóc con này quá nham hiểm, mình mắc bẫy rồi!”

 

Quỷ Lửa kinh hãi, trong nháy mắt cả người ông ta dựng đứng tóc gáy, triệt để buông bỏ ý thức.

 

Giờ khắc này, ông ta mới phát hiện ra, ở ngay trước người mình là một cơ thể mờ ảo, chỉ có móng vuốt của Thanh Long ngưng tụ bổ nhào về phía mình.

giữ chặt, sống chết ngay trước mắt, ông ta liều mạng điều động linh khí, ý đồ muốn ngăn cản sức lực này.

 

Con ngươi Tần Trạm lạnh như băng, trên ấn đường ngôi sao thứ tám cũng dần dần trìm xuống.

 

Tiên khí tràn ngập, vô hình xuyên qua tầng tầng không gian, rơi xuống trên móng vuốt Thanh Long.

 

Đây là cơ hội xuất kích duy nhất của bản thân, anh cho dù tan biến thành những vì sao thì cũng không để Quỷ Lửa trốn toát.

 

Dưới lược của sao trời không ngừng đưa vào, ngôi sao thứ tám của Tần Trạm như sắp sửa tan vỡ thì cuối cùng Thanh Long cũng gầm lên, một móng vuốt đâm mạnh vào giữa đầu Quỷ Lửa.

 

Đầu của Quỷ Lửa hệt như quả dưa hấu bị đập vỡ, máu tươi bắn ra tung tóe.

 

Cùng lúc đó, một đám tiểu nhân màu vàng sắc mặt hốt hoảng, bay ra khỏi cơ thể Quỷ Lửa.

 

“Tần Trạm. Cậu chờ đó.”

 

Ông ta cay độc nhìn Tần Trạm, sau đó chạy trốn vào trong mây đen.

 

“Bây giờ muốn chạy vẫn kịp sao?”

 

Tần Trạm cười lạnh, giơ tay tóm lấy hồn của Quỷ Lửa.

 

Bản thân gần như vận dung hết tiên khí của một ngôi sao, từ hơi thở ấn náu trong Thanh Long cho tới khi bóp nát đối phương, sao có thể để cho ông ta cơ hội trốn thoát chứ.

 

Trong ánh mắt xuất hiện sự chết chóc, trong lúc Quỷ Lửa quay đầu thì hồn vía của ông ta đột nhiên đờ ra đó.

 

Bằng ấy thời gian cũng đủ để Tần Trạm ra tay.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi