VÌ EM LÀ DUY NHẤT! NÊN NHẤT ĐỊNH PHẢI LÀ EM


Lục Phong Vân bỏ viên thuốc màu hồng nhạt, đây là loại thuốc quen thuộc dùng cho Hạ Bắc Sâm do Lục Phong Vân nghiên cứu, anh ta đứng nhìn anh lần này thật sự tình trạng trở nên nghiêm trọng.

Nếu Hạ Bắc Sâm còn không uống thuốc đều đặn thì khả năng Doãn Từ Ân cũng sẽ bị thương, anh ta thở dài một hơi cũng chỉ biết như thế thôi, anh vì cô mà phát bệnh, thì cũng chỉ có anh hoặc cô mới có thể chữa khỏi.

Cánh cửa mở ra, Doãn Từ Ân từ dưới bếp bước lên trên tay còn cầm khây cháo và nước ấm, cô liếc mắt nhìn Lục Phong Vân.

Chậm rãi lên tiếng “ Hạ Bắc Sâm anh ấy sao rồi? ”
“ Trên bàn có lọ thuốc, cậu ấy chỉ là đột nhiên bị cảm mà dẫn đến sốt thôi, cô cứ lấy thuốc cho cậu ấy uống đều đặn sau buổi ăn là được ” Lục Phong Vân sắc mặt không cảm xúc, ngữ điệu cũng không mặn không nhạt mà lên tiếng.

“ Chỉ như vậy thôi sao? ” Doãn Từ Ân thắc mắc, cô có chút nghi ngờ mi mắt khẽ nhìn về phía phòng ngủ rồi nhìn Lục Phong Vân.


Chỉ nhìn thấy anh ta cười nhạt mặc lại áo khoác sau đó rời đi, đến trước cửa anh ta chỉ quăn cho cô một câu “ Những chuyện sau này Bắc Sâm cậu ấy sẽ nói rõ ràng cho cô vậy nên đừng lo lắng ” anh ta biết trong lòng Hạ Bắc Sâm có Doãn Từ Ân, chỉ là cứng miệng không dám nhận.

Chung quy là vì cô là con gái của Doãn Đạt, cho dù ông ta có từ chối không nhận cô thì trong người cô vẫn mang dòng máu của ông ta mà thôi, đó là chuyện không bao giờ thay đổi.

Cô có chút khó hiểu, nhưng anh vẫn là quan trọng nhất, đã không biết từ khi nào Hạ Bắc Sâm đã ngự trị trong lòng cô rồi, anh giúp cô nhiều như vậy, khiến cô nhiều lúc cảm thấy bọn họ là vợ chồng thật, chứ không phải là một bản hợp đồng hôn nhân cùng nhau trả thù.

Đặt khây cháo lên bàn, cô ngồi trên mép giường nhìn anh, lúc này gương mặt anh đã có chút sắc rồi, không còn tái mét trắng bệch như lúc này phát sốt nữa, cô dự định khi nào anh thức thì đút cháo cho anh.

Nhưng cô vừa định đứng dậy đi tắm cho chút thoải mái thì cánh tay của cô bị anh chụp lại kéo mạnh nghiên người đè cô dưới thân mười ngón tay đan vào nhau.

“ Sâm Sâm…” Doãn Từ Ân khẽ gọi anh.

Nhưng Hạ Bắc Sâm không đáp anh cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô, dùng lưỡi tách hàm răng của cô ra, càng quét bên trong khoang miệng có chút ngọt ngào thuộc về cô, mùi hương hoa hồng nhạt nhạt của cơ thể cô khiến anh cảm thấy dễ chịu.

Bàn tay to lớn di chuyển dọc hông cô, anh hết xoa rồi lại nắn, nhưng lại không có ý định rơi khỏi môi cô, Hạ Bắc Sâm như khát nước tìm thấy con suối nhỏ nơi môi cô.

Anh vén váy cô lên, tay liền luồng vào bên trong, tất nhiên không muốn chỉ đụng chạm như vậy, anh từng chút một tách nơi tư mật giữa hai chân của cô ra mà cho từng ngón tay vào di chuyển.

“ Ưmmm…Sâm Sâm đừng ” Doãn Từ Ân chống tay lên ngực anh, bên dưới bị anh đụng chạm đến mức khó chịu.


“ Nhưng mà tôi không dừng lại được, xem như em giúp tôi hạ sốt đi ” Hạ Bắc Sâm ngẩn đầu nhìn cô, anh cởi bỏ chiếc váy vướn tay vướn chân trên người cô ra giọng nỉ non muốn dụ dỗ cô.

Doãn Từ Ân nhìn anh, cô khó khăn nói “ Muốn hạ sốt thì phải ăn cháo uống thuốc ” cô đặt tay mình áp vào má anh.

Hạ Bắc Sâm cầm lấy tay cô, cắn mút từng đốt ngón tay, đưa ánh mắt chứa đầy dục vọng nhìn cô “ Ăn em sẽ mau hạ sốt hơn ” anh dứt câu ngón tay bên dưới liền di chuyển khiến cô ưỡn cong người bật ra tiếng rên rỉ.

“ Ưmm…”
“ Nào bé con ngoan, nói muốn tôi đi ” Hạ Bắc Sâm liên tục trêu chọc vào nơi tư mật của cô, không hề có ý định buông tha cho cô vào tối nay.

Doãn Từ Ân bị anh trêu chọc đến mức mù mờ đưa đôi mặt gợi tình nhìn anh “ Muốn anh…muốn anh mà ” hai tay cô luồng vào mái tóc đen của anh có chút ẩm ướt vì mồ hôi nhưng mùi xạ hương của cơ thể anh khiến cô vô cùng yên tâm.

Hạ Bắc Sâm vô cùng hài lòng với câu trả lời của cô “ Được! Cho em ”
Anh lấy tay ra chậm rãi dùng nửa thân dưới, mà di chuyển đi vào bên trong cơ thể cô, ban đầu anh còn chậm rãi vì sợ cô sẽ đau, nhưng về sau liền di chuyển vừa nhanh, vừa mạnh bạo khiến cô thở không ra hơi.


Tay cô bấu víu vào lưng anh, chấp nhận sự mạnh bạo của anh ở dưới thân, tay anh không ngừng xoa nắn đôi gò bông đang đung đua theo nhịp điệu của cả hai.

“ Ưmmm…Sâm Sâm anh chậm lại đi ” Doãn Từ Ân ở dưới thân anh nỉ non.

“ Không muốn ”
Hạ Bắc Sâm ra vào bên trong cô, phóng thích vào bên trong không hề có sự do dự nào, nhưng mà làm gì có chuyện phóng thích xong là xong chuyện cơ chứ, anh bắt cô đổi tư thế theo ý anh.

Nào là lật ngược cô nằm sấp lại, xong lại bắt cô ngồi lên người mình mà tự di chuyển, thoát chút lại bắt cô dùng hai chân kẹp chặt hông của mình, anh hành cô từ giường ngủ, đến sofa phòng ngủ, ngay cả bàn trang điểm anh cũng không tha.

Lúc bế cô vào tắm lại không kiềm được mà muốn cô ngay tại phòng tắm, cô mệt mỏi không quan tâm gục đầu lên vai anh mà ngủ mặc cho anh tùy tiện, muốn làm gì thì làm, cô bây giờ chỉ muốn ngủ thôi.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi