VỊ THIẾU GIA KHÓ CHIỀU

Trong giấc ngủ mơ màng, Uyển Ngưng cảm nhận có người đang bế cô đi đâu đó chỉ hé mắt nhìn rồi lại nhắm mắt lại hơi cọ quậy người rồi tiếp tục ngủ

Phong An Huy bế Uyển Ngưng vào trong ô tô thấy cô không thoải mái liền chỉnh tư thế giúp cho Uyển Ngưng nằm ngủ trong lòng mình một cách thoải mái nhất

Mãi cho đến khi Uyển Ngưng tỉnh dậy là lúc mặt trời bắt đầu đi xuống, nhìn quanh một hồi thấy bản thân mình đã xuất hiện ở trong phòng ngủ của Phong An Huy.Cô liền hiểu trong lúc cô ngủ, anh đã bế cô rời khỏi khách sạn đó quay trở về nhà

Chậc một tiếng, Uyển Ngưng vươn tay cầm điện thoại lên gọi cho anh xem rốt cuộc anh đang ở đâu nhưng điện thoại đồ chuông một hồi không thấy có người nghe máy. Cô liền tắt điện thoại cất sang một bên vén chăn bước xuống giường

Vừa đứng thẳng người từ thắt lưng truyền đến cảm giác đau đớn hai chân run rẩy, Uyển Ngưng nhíu mày chống tay vào hông đi về phía phòng tắm

Vừa đi được vài bước, Phong An Huy mở cửa phòng đi vào thấy Uyển Ngưng đã tỉnh dậy muốn đi về phía nhà tắm. Anh nhìn thấy dáng đi của cô không nhịn được mà phì cười khiến Uyển Ngưng tức giận lớn tiếng mắng anh

- " Phong An Huy!!! Anh dám cười em? Chết tiệt... không phải tại anh à? "

Anh thấy vậy nhanh chóng đi đến bế cô lên nhẹ nhàng nói: "tại anh! Anh xin lỗi... nào anh đưa em vào phòng tắm

- "hừ..." Uyển Ngưng quay phắt đi chỗ khác không thèm nhìn anh nhưng cảm nhận được người Phong An Huy ướt ướt dính dính liền quay sang quan sát, giọng nói nhẹ nhàng hơn trước hỏi anh: " anh đi đâu vậy? Bơi à? "

" không! Anh đi tập gym ""tập gym? Hôm nay thời tiết thay đổi nên anh mới đi tập gym sao?" Uyển Ngưng liếc xéo anh một cái, vốn dĩPhong An Huy rất lười mấy chuyện liên quan đến phòng tập. Nếu không có cô thúc giục thì chắc có lẽ phòng tập gym sẽ bỏ một góc ở đó nào ngờ hôm nay lại chủ động đi tập gym trong lúc cô ngủ

Anh vẫn mỉm cười đẩy cửa phòng tắm ra đi vào: "Em muốn tự tắm hay anh tắm cho em?"

Phong An Huy chu đáo xả nước nóng vào bồn tắm đứng quan sát cô từ trên xuống dưới, Uyển Ngưng lập tức đẩy anh ra ngoài: " em sẽ tự tắm! Làm ơn...lấy quần áo hộ em! "

Nói xong liền đóng cửa lại, Phong An Huy đứng ở đó tủm tỉm không nói gì cả nhanh chóng đi làm theo lời của



Uyển Ngưng lấy quần áo đem đến

Anh nhàn nhạt đi xuống phòng khách nhìn Giang Ngộ một cái trực tiếp đi vào trong phòng ăn.Giang Ngộ thẩy vậy liền nhanh chóng đi theo sau Phong An Huy : " cậu muốn ăn ở đây hay ở trên phòng thưa cậu chủ? "

- " đem lên phòng cho tôi...hãy bảo nhà bếp chuẩn bị thêm đồ bổ! "

Giang Ngộ không lên tiếng đáp lại chỉ yên tĩnh chỉ đạo người hầu làm việc, Phong An Huy thấy không còn gì cần thiết nữa nên nhanh chóng đi về phòng của mình chờ Uyển Ngưng tắm xong

Cứ nghĩ đến dáng vẻ quyến rũ của Uyển Ngưng lúc tắm xong, Phong An Huy không khỏi đỏ mặt bước chân cũng trở nên nhanh hơn mau chóng mở cửa phòng đi vào thì thấy cô đang ngồi ở bàn trang điểm lau tóc

Uyễn Ngưng thấy là Phong An Huy vào thì bình thản tiếp tục việc của mình , anh sải dài bước đi đến sau lưng giúp cô lau tóc của mình.Hai người yên lặng không nói gì hết, Uyển Ngưng chăm chú nhìn vào bản thần ở trong gương còn anh đứng sau giúp cô lau tóc thỉnh thoảng ánh mắt lại dừng lại ở ngực và những dấu vết mình đã để lai

Nhìn những dấu vết của trận cuồng nhiệt hôm qua, Uyển Ngưng không khỏi nhíu mày trong đầu không khỏi suy nghĩ làm sao cô có thể đến công ty với bộ dạng này? Nhìn người phía sau chẳng một vết thương, Uyển Ngưng tức giận trừng mắt nhìn anh qua gương

Sau khi lau tóc xong, cô đứng dậy tính đi ra ghế sofa đang đi thì dừng lại.Phong An Huy theo sau cũng giật mình dừng lại theo nhìn xuống thấy dây váy của cô đã bị tuột xuống một nửa, anh đưa tay lên giúp cô chỉnh lại dây váy

- " anh tẩm chưa?"

Phong An Huy gật đầu dịch lại gần cô hơn để cô ngửi mùi hương của sữa tắm trên người: " anh đã tắm ở phòng cũ rồi! Không tin em ngửi thử xem? "

Uyển Ngưng thấy vậy liền chỉnh dây váy lại mở miệng ra đang tính nói với anh điều gì đó thì bên có tiếng gõ cửa:


" cậu chủ! Đồ ăn đã chuẩn bị xong "

Người ở bên ngoài nói xong liền nhanh chóng mở cửa đi vào.Phong An Huy thấy có người vào nhanh chóng đứng chắn ra trước mặt cô nhằm che đi không cho ai thấy dáng vẻ lúc này của Uyển Ngưng



Giang Ngộ đi vào trong phòng đầu tiên vừa đúng lúc thấy Uyển Ngưng đứng núp Phong An Huy thì cũng không cảm thấy bất ngờ lắm.Chuẩn bị một bàn thức ăn bổ dưỡng, Giang Ngộ ngẩng đầu lên nhìn về phía hai người nào ngờ lại bị anh nhìn với ánh mắt cảnh giác

Phong An Huy che chắn cô lại không cho ai nhìn, thấy Giang Ngộ nhìn về phía này không khỏi cảnh giác.Nếu nhớ không nhầm tên này đã từng tỏ tình với vợ của anh... không thể coi thường đối thủ được

Nhưng chắc chắn cậu ta sẽ không có cửa để đấu với anh đâu vì trái tim của vợ đã hướng về Phong An Huy này rồi

Thấy thiếu gia nhìn mình với ánh mắt tràn đầy sự địch ý, Giang Ngộ không khỏi cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn mỉm cười tiếp tục việc của mình

Uyển Ngưng ở sau lưng Phong An Huy hơi nghiêng đầu ra quan sát mọi người làm việc, thấy tất cả đã rời đi cô mới đi ra

- " ah...em có đi được không? Để anh bế nào " Phong An Huy đi đến định bế Uyển Ngưng nào ngờ lại bị cô đẩy ra: " không!! Em tự đi được "

Nói xong liền sải bước đi về phía bàn ăn, vừa đi được vài bước cả người cô như muốn rã rời.Anh thấy vậy liền nhanh chân đến bên cô bế Uyển Ngưng lên không khỏi dỗ dành: "vợ đau hả? Anh xin lỗi!! Đến đây ăn món em thích này "

Nhìn Uyển Ngưng phụng phịu, Phong An Huy phì cười đặt cô ngồi xuống ghế sau đó thân mật nhéo má và còn hôn Uyển Ngưng. Cô thấy vậy chỉ hừ một tiếng sau đó mỉm cười, nhanh chóng chuyển sự chú ý của mình sang những món ăn yêu thích trên bàn

Phong An Huy kéo ghế ngồi bên cạnh thấy Uyển Ngưng định cầm gắp đồ ăn thì anh nhanh chóng ngăn cản lại: " để anh!! "

Nói xong liền múc một bát canh gà vào bát rồi cẩn thận đút cho Uyển Ngưng , ban đầu cô cũng có chút ngượng nhưng vì sự nhiệt tình của anh Uyển Ngưng đành mặc kệ cứ ngồi yên chẳng cần động tay động chân gì

Sau khi cả hai ăn uống xong, Phong An Huy ngắm nhìn Uyển Ngưng ăn hoa quả rồi chu đáo chìa tay ra để cô nhè hạt nhưng Uyển Ngưng từ chối.Lấy khăn giấy lau miệng, Uyển Ngưng nhìn đồ ăn trên bàn đã hết rồi mới nghiềm túc quay sang nhìn anh: " Phong An Huy! anh...có thuốc không?"

- " thuốc? Thuốc gì? Anh làm gì có hút thuốc?" Phong An Huy mặt nghệt ra không nghĩ đến việc Uyển Ngưng sẽ hút thuốc nhưng khi nhìn vào mắt cô, Phong An Huy bất động mất vài giây sau đó đứng phắt dậy: "ờm...anh đi ra ngoài có chút việc..."

Nhìn Phong An Huy vội vàng rời khỏi phòng, Uyển Ngưng thở dài một hơi sau đó đứng dậy gọi điện cho Giang Ngộ lên dọn phòng, bản thân nhanh chóng đi lấy thêm áo mặc

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi