VỢ TỔNG TÀI, EM NGOAN CHO ANH!



Không nghĩ tới, mắt thấy chuyện đã sắp hoàn thành, đột nhiên liền thay đổi hướng gió.

Trưởng phòng Uông không chỉ có không có điều chuyển, ngược lại còn đến tìm chị ta đòi thủ tục của Triệu Nam Thiên.

Nhất là hôm nay, vừa thấy mặt mới phát hiện, tên bảo vệ nhỏ được nhiều lần nghe người ta nhắc tới bên tai quả nhiên không tầm thường, cũng khó trách em họ ép không được cậu ta.

Loại đối kháng này, không chỉ là tiêu hao về thể lực, mà là kiểm tra về năng lực chịu đựng.

Nếu như Triệu Nam Thiên có chút chỗ sơ suất, chị ta liền sẽ mượn cơ hội làm khó.

Kết quả lại ngược lại, Triệu Nam Thiên cứ đứng đó không cho chị ta có một cơ hội bắt lỗi nào!
Đã mất cơ hội đầu tiên, giằng co tiếp nữa cũng không có ý nghĩa.


Trưởng phòng Khương ho nhẹ một tiếng, lúc này mới như chợt phát hiện ra nói: “Ai nha, cậu xem, con người của tôi chính là như vậy, một khi bận rộn công việc thì cái gì cũng đều không để ý, còn quên luôn cả cậu, thật đúng là tôi vô ý quá!”
Giọng nói của Triệu Nam Thiên rất bình tĩnh: “Chị đây là quý nhân có nhiều việc cần làm, quên một vài chuyện tôi có thể hiểu được, trưởng phòng Khương cô không cần phải để ý đến tôi, tôi chỉ phải đợi lâu một tí mà thôi, không có gì.


Trưởng phòng Khương cảm thán, những lời này nói này của cậu ta tỉ mỉ đến nỗi ngay cả giọt nước cũng không lọt, để cho người ta tìm không ra mảy may chút sai lầm nào, thậm chí ngay cra một xíu cảm xúc phẫn uất cũng không nghe ra được.

Nếu như không phải cậu ta nhịn nhục vì sợ phiền phức thì đó chính là vinh nhục không sợ hãi.

Ở cái tuổi này của Triệu Nam Thiên có thể có được loại lòng dạ này đã là rất khó được.

Trưởng phòng Khương nghĩ đến đây, đột nhiên nảy sinh ra chút tâm tư quý trọng nhân tài, vội vàng nói: “Triệu Nam Thiên, cậu ngồi xuống trước đi, chúng ta tâm sự.



Đối với việc trưởng phòng Khương đột nhiên lấy lòng, Triệu Nam Thiên cũng có chút không tưởng tượng nổi, nhưng cũng không có khách khí, kéo cái ghế qua một bên ngồi xuống.

Trưởng phòng Khương càng nhìn anh càng cảm thấy hài lòng, vẻ mặt lộ ra nụ cười, nói: ”Công việc ở Giang Uyển bên kia thế nào, có thuận lợi không?”
Triệu Nam Thiên trả lời đâu ra đấy.

Trưởng phòng Khương đột nhiên nói ra chuyện này: ”Đứa em họ kia của tôi tôi hiểu rõ, bản lãnh không có gì lớn, nhưng tính tình thì lại không nhỏ, bụng dạ cũng không rộng rãi, nếu không phải có anh họ nó làm chỗ dựa, tôi đã sớm đuổi nó trở về rồi! Thế nào, bây giờ cậu là cấp dưới của nó, chịu không ít thua thiệt phải không?”
Triệu Nam Thiên hơi sững sờ, anh và trưởng phòng Khương chẳng qua chỉ gặp mặt lần lần đầu tiên, trò chuyện loại chủ đề này chỉ sợ không quá phù hợp đi?
Trưởng phòng Khương dường như có thể đoán được suy nghĩ của Triệu Nam Thiên, uống một hớp nước, nói: “Cậu cũng không cần giấu tôi, mấy lần lần cậu và tiểu Tôn mâu thuẫn, tôi đều rõ ràng cả!”
Triệu Nam Thiên không tiếp lời, nếu như cái gì gì chị cũng đều biết, vậy còn hỏi những cái này để làm gì?
Trưởng phòng Khương nói tiếp: “Tôi là một người rất yêu quý nhân tài, tôi cảm thấy dựa trên năng lực của của cậu, thành tựu về sau khẳng định không chỉ là một chút trước mắt này, nếu như cậu đồng ý, tôi có thể giúp cậu điều đình một chút, nhiều thêm bạn bè thì nhiều hơn một con đường, cậu cảm thấy thế nào?”
Triệu Nam Thiên kinh ngạc, anh không thể không thừa nhận, người phụ nữ này thật đúng là một nữ nữ cấp trên quyết đoán quả quyết.

Chẳng qua chỉ là lần gặp mặt đầu tiên mà thôi, vậy mà chị ta liền chủ động ném ra cành ô liu.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi