VỢ TỔNG TÀI, EM NGOAN CHO ANH!



Triệu Nam Thiên phối hợp nói: ”Cảm ơn trưởng phòng Khương đã hao tâm tổn tổn trí vì tôi!”
Trưởng phòng Khương giống như cười mà không phải cười gật đầu: “Ừ, cậu có thể hiểu được nỗi khổ của tôi thì tốt, cứ như vậy đi, cậu có thể từ trong biểu hiện làm việc mà tranh thủ không để những đồng nghiệp khác mang gút mắc trong lòng, một công đôi ba chuyện!”
Triệu Nam Thiên nghe đến nỗi đau đầu, nói tốt nói xấu đều là một mình chị ta nói, rõ ràng là ém thủ tục đề bạt của anh xuống, nhưng mà nghe ý tứ của chị ta, giống như mình còn phải cảm ơn chi ta vậy!
Xem ra lúc trước anh suy đoán không sai trưởng phòng Khương loại người này hoàn toàn chính xác khó chơi!
Chẳng qua là thời gian ba tháng cũng thực sự là quá dài, nếu anh thật sự đồng ý, Tôn Mập còn không biết sẽ làm khó dễ cho anh thế nào đâu.

Muốn bình an vượt qua ba tháng này, chỉ sợ so với lên trời còn khó hơn!
Anh đợi không được ba tháng, cũng không muốn chờ, chẳng qua là trước mắt cũng không tìm được đằng chuôi của đối phương, anh cũng không tiện vạch mặt.

Đương nhiên, âm thầm chịu đựng một phen thiệt thòi như thế, trong lòng Triệu Nam Thiên vẫn rất khó chịu, tựa như là nuốt con ruồi, buồn nôn muốn muốn chết.


Nghĩ đến đây, anh không khách khí chút nào nói: “Trưởng phòng Khương, sắp xếp của chị tôi không có bất kỳ cái gì ý kiến gì, chẳng qua là đội trưởng Tôn bảo hai người của tôi đi làm sai vị trí, không bột đố gột nên hồ, công việc của đội bảo vệ rườm rà như vậy, chị phải giúp tôi nghĩ ra một chút biện pháp, nếu không, tôi cũng chỉ có thể đi tìm Trưởng phòng Uông khóc than đòi người!”
Triệu Nam Thiên mới không khách khí với chị ta, chị đã đem chức phó phó đội trưởng của tôi ghi thêm hai chữ tạm thời, lại thêm ba tháng khảo sát, dù sao cũng phải cho tôi chút xíu ngon ngọt đi?
Anh tin tưởng trưởng phòng Khương nghe hiểu ý mình, nếu như chị không cho cũng được, tôi liền đi tìm Trưởng phòng Uông, đem mọi chuyện làm lớn lên!
Đương nhiên, nếu như không phải bất đắc dĩ, anh cũng không nguyện ý để Trưởng phòng Uông liên luỵ vào chuyện này, cũng không phải sợ phiền phức, mà là với tính cách của anh là như thế, không thích cho người khác thêm phiền phức.

trưởng phòng Khương cũng không nghĩ tới, Triệu Nam Thiên lại còn là một người không sợ phiền phức.

Chị ta đương nhiên cũng không sợ Triệu Nam Thiên uy hiếp, chỉ là tới sắp tới công ty sắp thuyên chuyển chức vụ, không nghĩ tới sẽ dẫn ra thêm phiền phức mà thôi.

Lại nói, chẳng phải chỉ là cho cậu ta hai người để dùng hay sao, còn có thể lật trời được à?
Trưởng phòng Khương không muốn bởi vì loại chuyện nhỏ nhặt này tự nhiên đâm ngang mà gây ra rắc rối, sảng khoái đồng ý: “Được, về chuyện nhân viên tôi sẽ mau chóng giúp cậu xử lý.



Mặc dù còn chưa hoàn mỹ, chẳng qua là song phương đều đã nhường một bước, cuối cùng cho ra một loại kết quả tương đối ôn hòa.

Mắt thấy Triệu Nam Thiên đã rời khỏi văn phòng, chị ta vội vàng bấm gọi một cuộc điện thoại.

Tôn Mập ân cần nói: “Chị dâu họ, có tin tức rồi sao?”
Trưởng phòng Khương vuốt vuốt cái trán, nếu như không phải là bởi vì có mối quan hệ thân thích, chị ta mới thực sự lười xen xen vào giúp chuyện này.

“Việc sắp xếp Triệu Nam Thiên tôi đã giúp cho cậu làm xong, tôi cho cậu ta thời gian ba tháng thử việc, nếu như cậu không giải quyết được, về sau cũng đừng đến phiền tôi!”
Nói rồi, chị ta cúp điện thoại.

Nếu từ công tâm mà suy xét thì năng lực của Triệu Nam Thiên khẳng định là mạnh hơn em họ gấp trăm lần.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi