VỢ TRƯỚC ĐỪNG KIÊU NGẠO

Chương 166

À không, nói sai rồi, là cô Ôn mới đúng.

Tìm một vòng cuối cùng anh ta cũng tìm được người. Thấy Ôn Hủ Hủ ôm thái độ thờ ơ đến phỏng vấn, đã được bộ phận kinh doanh này tuyển dụng.

“Anh không nhìn lầm chứ, cô ấy thích hợp ở bộ phận kinh doanh của anh sao?”

“Đúng vậy, điểm tuyệt đối !!! Tôi làm bộ phận kinh doanh lâu như vậy chưa từng có ai đạt được điểm tối đa trong phòng thi viết cả. Vậy thì tại sao tôi không tuyển dụng cô ấy?”

Phó tổng bộ phận kinh doanh mặt mày hớn hở cầm đề thi của nhân viên vừa phỏng vấn giơ lên trước mặt Tiểu Lâm.

Khóe mắt Lâm Tử Dương giật giật, nhìn điểm chấm trên đó cũng không nói gì.

Lâm Tử Dương đi đến bên cạnh vợ của tổng giám đốc nói: “Cô Ôn, tôi vốn là muốn sắp xếp cho cô đến chỗ tổng giám đốc làm. Ở đó tương đối thoải mái, thời gian cũng tự do…”

“Không sao, ở đây rất tốt.”

Còn chưa nói xong, Ôn Hủ Hủ đang cầm một xấp tài liệu photo cắt ngang lời anh.

Cô tình nguyện ở chỗ này. Vì nếu cô đến văn phòng tổng giám đốc gì đó, thì lúc nào cô cũng sẽ phải đối mặt với người đàn ông chó kia, điều này sẽ làm cho cả người cô không được thỏa mái, nhất định ngày nào cô cũng sẽ rất vất vả.

Lâm Tử Dương thấy thế, cũng không nói gì chỉ dặn dò hai câu rồi lên lầu.

Trở lại văn phòng tổng giám đốc, Hoắc Tư Tước còn đang cúi đầu bận rộn. Hôm nay hắn tới tương đối muộn, nhiều việc còn chưa được xử lý. Lâm Tử Dương nhìn thấy, do dự một hồi lâu mới tiến lên hai bước.

“Tổng giám đốc, cô Ôn đã đến bộ phận kinh doanh làm việc rồi.”

“Bộ phận kinh doanh?”

Hoắc Tư Tước sau khi nghe xong có chút kinh ngạc, lời của hắn không lộ ra vẻ lạnh lùng và khinh thường như trong tưởng tượng của Lâm tử Dương. Ngược lại nhướng mày, khóe môi mỏng nhếch lên vẻ chờ mong.

Thật bất ngờ?

Chẳng lẽ hắn đã sớm nghĩ tới, cô sẽ đến bộ phận kinh doanh sao?

Lâm Tử Dương có chút không rõ: “Tổng giám đốc, anh đã biết sáng nay cô Ôn sẽ đến bộ phận kinh doanh sao?”

Hoắc Tư Tước lắc đầu: “Không có, cô ấy đến chỉ để qua loa với Hoắc Dận. Không hề nghiêm túc làm việc. Đến bộ phận kinh doanh hẳn là dựa vào sở thích của cô ấy.”

“Sở thích? Cô ấy thích kinh doanh?”

“Hẳn là vậy, cậu còn nhớ cuộc điện thoại lần trước của Matsushimaya gọi tới không?” Hắn đột nhiên hỏi.

Lâm Tử Dương ngẩn người: “Matsushimaya? Ngài nói là công ty Nhật Bản lần trước không thu mua được đó sao?”

“Ừm, cú điện thoại đó chính là cô ta nhận. Điều mà ngay cả phó tổng giám đốc bộ phận kinh doanh cũng không nhìn ra, cô ta liếc mắt một cái đã nhìn ra, điều này chứng tỏ cô ta rất am hiểu về mấy thứ này. Cô ta chọn đến bộ phận kinh doanh có gì mà bất ngờ?”

Hoắc Tư Tước thản nhiên đem chuyện lần trước nói ra.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi