VỢ TRƯỚC ĐỪNG KIÊU NGẠO

Chương 299

Chậc, mắng nhiều rồi, miễn dịch rồi.

Ôn Hủ Hủ cuối cùng vẫn đồng ý đi theo về thành phố A.

Không phải vì cái gì khác, chỉ vì cô thật sự không vứt bỏ được mấy đứa nhỏ. Cô cân nhắc một chút, nếu như cô muốn trở về Clear, trong cục diện ấy cô không thể nào đưa theo con trai lớn về được.

Cho nên, trở về thành phố A là lựa chọn tốt nhất hiện nay của cô.

Sau khi nghe mẹ đồng ý trở về, ba đứa nhỏ đều chạy vào, làm cho Ôn Hủ Hủ rất bất ngờ.

“Mẹ, mẹ thật sự đồng ý cùng ba trở về sao? Vậy thì thật tốt quá, Nhược Nhược còn tưởng rằng mẹ không muốn.”

Nhược Nhược là người đầu tiên chạy vào, sau khi nhìn thấy mẹ, lập tức chui vào trong lòng mẹ.

Ôn Hủ Hủ hết sức kinh ngạc: “Con cũng hy vọng mẹ và ba cùng nhau trở về sao?”

Nhược Nhược: “Đúng vậy mẹ, con không thích ở nhà trẻ lại bị các bạn hỏi về ba của Nhược Nhược. Tuy rằng ba vẫn chưa nhận ra Nhược Nhược, nhưng Nhược Nhược cũng rất vui.”

Tâm tư của cô bé luôn rất đơn giản, chỉ cần có chút hơi ấm là có thể làm cho cô bé thỏa mãn.

Mũi Ôn Hủ Hủ cay cay, lập tức ôm lấy cô bé.

Mặc Bảo cũng tới, cậu trịnh trọng nói với mẹ: “Mẹ, con cũng cảm thấy mẹ nên cùng ba trở về, chúng ta không thể bỏ lại anh trai.”

Cậu nắm lấy bàn tay nhỏ của anh trai bên cạnh.

Hoắc Dận: “……”

Hoắc Dận cũng không biết nên nói cái gì, đành cúi đầu trước mặt mẹ, hốc mắt nhỏ xinh đỏ hoe.

Ôn Hủ Hủ cảm thấy có chút đau lòng, ngồi xổm xuống ôm đứa con lớn vào trong lòng.

“Được rồi, mẹ sẽ không bỏ lại bất cứ ai trong các con. Mẹ xin lỗi con, trước kia là mẹ suy nghĩ không chu đáo, để cho con trai lớn của mẹ ủy khuất, mẹ xin lỗi con.”

“Mẹ……”

Hoắc Dận ôm thật chặt cổ mẹ.

Ba đứa trẻ này, xét cho cùng, tuy mỗi đứa đều có những đặc điểm riêng. Nhưng mỗi đứa đều là những đứa bé có tấm lòng nhân hậu, coi trọng tình nghĩa và lẽ phải.

Bất kể là Mặc Bảo và Nhược Nhược quyến luyến mẹ hay Hoắc Dận vẫn luyến tiếc ba, bọn họ đều là những thiên thần nhỏ đáng yêu nhất trên trên đời này, Ôn Hủ Hủ không thể sống thiếu một ai.

Vì thế ngày thứ ba, bốn mẹ con lại theo Hoắc Tư Tước trở về nước.

——

Mà cùng lúc đó, Cố Hạ cũng ở nước ngoài, vẫn đang chờ tin tức tốt.

Tai mắt của Cố Thanh Liên rất nhiều.

Cho nên, sau khi Ôn Hủ Hủ mang theo đứa nhỏ bỏ chạy, dì ta lập tức nhận được tin tức vội vàng nói cho Cố Hạ.

Cố Hạ đến đây chỉ để giành lại vị trí bà chủ của tập đoàn Hoắc thị. Khi cô ta nghe tin chướng ngại vật lớn nhất đã tự mình biến mất, Ôn Hủ Hủ còn bắt cóc con trai bỏ đi.

Có trời mới biết cô ta hạnh phúc cỡ nào!

“Cô ta mất trí rồi sao? Cô ta còn bỏ trốn cùng đứa nhỏ.”

“Con mặc kệ cô ta, cô ta mang theo đứa nhỏ chạy trốn không phải hợp ý con sao? Như vậy, con sẽ tiết kiệm được bao nhiêu công sức hơn là để viết cuốn sách rách nát này.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi