VỢ TRƯỚC ĐỪNG KIÊU NGẠO

Chương 68

“Con đã lên đây rồi cứ ở yên đó. Người phụ nữ kia…… dì bác sĩ kia đã đi rồi, con đừng chạy lung tung khắp nơi, chờ ba xong việc ba sẽ đưa con về nhà.”

“Hả?”

Mặc Bảo chớp chớp đôi mắt nhỏ như hồ ly.

Dì bác sĩ?

Không phải là mẹ sao? Sao mẹ lại tới đây? Hơn nữa còn đi cùng cậu nhóc kia tới.

Trong cái đầu nhỏ của Mặc Bảo, lần này đã không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Nhưng cái đầu cậu bé rất thông minh nên khi nghe ba bảo cậu ở trên này cậu liền ngoan ngoãn gật đầu.

“Vâng, con sẽ không đi lung tung, ba đi làm việc đi.”

Hoắc Tư Tước: “……”

Lại bị nụ cười sáng lạn trên mặt nhỏ này làm cho hắn trong chớp mắt đầy sửng sốt.

Xem ra, nhất định là người phụ nữ đáng chết kia ảnh hưởng đến Hoắc Dận, không thể để cho cô ta ở cùng con trai nữa, nhìn xem cô ta đã đem con trai hắn thành cái dạng gì rồi?

Vẻ mặt Hoắc Tư Tước trầm xuống.

Mặc Bảo nhìn thấy hắn rời đi, vội vàng cũng từ trong phòng chạy ra, chui qua bằng đường cửa kính.

Cậu phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, hiện tại Hoắc Dận cũng đã tới, nếu bị phát hiện có hai cậu nhóc giống nhau như đúc ở chỗ này thì mọi chuyện sẽ trở nên rắc rối.

Lần này cậu đành phải đi thang máy xuống, đang chuẩn bị từ trong cao ốc này lẻn ra ngoài trở về nhà trẻ thì nhìn thấy một chiếc taxi đỗ trước cổng tòa nhà, có một cô bé có khuôn mặt giống mình đang lôi một cậu bé cũng có khuôn mặt giống mình lên xe! !

Nhược Nhược?!!

Bà Lan?!!

Trời ơi, bọn họ đến đây khi nào? Bọn họ còn đang túm Hoắc Dận lên xe?!

Mặc Bảo cảm thấy mình sắp điên rồi, vội vàng lao ra ngoài, cậu muốn ngăn cản hai con tôm đang phát điên kia lại. Nhưng lúc này ở sau lưng cậu có một âm thanh vang lên.”

“Cậu chủ? Sao cậu lại chạy xuống đây? Không phải tổng giám đốc bảo cậu ở trong phòng nghỉ trên lầu sao? Sao cậu lại ở đây một mình? Nơi này rất nguy hiểm, đi, chú Lâm dẫn cậu về.”

Thật trùng hợp, người này lại chính là trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc Tiểu Lâm!

Vì vậy, Mặc Bảo chỉ có thể bất lực nhìn em gái tinh ranh của mình, còn có cả bà Lan hồ đồ đang cố đưa Hoắc Dận vào trong xe.

Mà bản thân Mặc bảo cũng bị cưỡng ép lần nữa trở về tầng cao nhất.

Coi bộ trò đùa này, lớn rồi!!

“Hoắc Dận, con nói mau? Ba hỏi con, vì sao con không chịu ở yên trên lầu? Lúc ba đi xuống đã dặn dò con như thế nào? Con từ bao giờ đã trở nên không nghe lời như vậy?”

Sau khi nghe được tin con trai lén chạy ra ngoài, Hoắc Tư Tước buộc phải gián đoạn cuộc họp. Hắn vừa vào tới văn phòng đã mắng Mặc Bảo một trận.

Mặc Bảo: “……”

Mặc Bảo cũng rất oan ức, cậu căn bản cũng không phải là đứa con trai mà hắn muốn tìm, ai biết được tại sao cái thằng nhóc Hoắc Dận kia tự dưng chạy xuống lầu làm gì để giờ cậu phải là người lãnh đạn thế này?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi