XÀ QUÂN ĐÙA HẬU



Hải Thanh vội vàng đi tới, nhìn thấy Chân Lôi muốn mở cánh cửa thông nhau, vội vàng gọi nàng lại.
“Sao cửa phòng của hắn lại ở chỗ của ta chứ?” Vừa nghe đến gian phòng riêng, nàng đang nắm tay cầm cửa liền vội vàng buông ra ngay.
Sao hai phòng này lại tương thông nhau chứ?
Phòng như vậy, chỉ có thể dành riêng cho cặp vợ chồng sử dụng mà thôi.
Nàng nhìn cái chốt mở cửa ở tay cầm một lúc, thấy chỉ có thể khóa một bên. Và dĩ nhiên nó thuộc về gian phòng của hắn rồi!
Điều này chứng tỏ rằng, hắn có thể tùy ý đi vào phòng nàng nhưng nàng lại không thể đi vào trong phòng của hắn?
Vậy thì nàng còn chỗ nào riêng tư nữa đâu chứ?
“Đây là do Xà Quân phân phó, mấy ngàn năm nay đều đã như vậy rồi.” Hải Thanh liền giải thích.
Trước kia, người nào vào ở trong gian phòng đó, Xà Quân cũng không thèm để ý đến, bất luận là Hỏa công chúa hay là Hoa Chi Yêu Tinh, chỉ cần tuân thủ đúng quy tắc, không bước vào tẩm cung của hắn thì hắn sẽ không quản gì hết.

Nhưng bây giờ lại là nữ nhân của Nhân Giới, còn sắp trở thành Xà Hậu, chuyện này sẽ không thể giống như trước được?
“Ngài có muốn ta tấu xin Xà Quân, đem cánh cửa này phá bỏ đi hay không?”
“Cái gì? Phá cửa sao!” Nàng sợ hắn đi vào trong căn phòng này. Nếu hắn phá cửa đi, thì giống như bắt nàng đi chết cho rồi.
“Không, không cần đâu, như vậy đã được rồi.” Nàng vội lắc đầu xua tay lại, dù sao khi không có ai ở đây, nàng có thể dời bàn trang điểm ra để chặn cánh cửa lại là được rồi.
Trong lòng nàng đã len lén hạ quyết tâm.
“Được rồi, vậy cứ theo ý của Xà Hậu đi.” Hải Thanh trả lời, “Đúng rồi, Xà Quân muốn ta hỏi Xà Hậu, ngài định dùng cơm lúc mấy giờ?”
“Dùng cơm sao?” Chân Lôi lắc đầu, nàng làm gì có tâm trí nào để ăn cơm chứ, nàng chỉ muốn làm rõ đầu đuôi câu chuyện này mà thôi. “Ta không muốn ăn cơm, ta chỉ muốn ngươi hỏi giúp ta một chút về cái kia……. Xà Quân gì đó. Lúc nào thì hắn mới có thể thả ta ra, để cho ta trở về nhà đi làm!”
Vất vả lắm nàng mới tìm được một công việc làm, vả lại hiện giờ nàng đang rất muốn thích ứng công việc của mình. Nếu giờ mình ở nơi này mãi, thì công việc kia phải làm sao bây giờ?
Nghĩ đến là nàng đã thấy nhức đầu rồi.
“Ngài không cần vội, Xà Quân đã ra lệnh cho Tang Lịch Tư giúp tiểu thư xin nghỉ việc rồi.”
Xà Hậu vĩ đại của bọn họ làm sao có thể đi làm công việc đó chứ? Nàng nên ở lại đây để bồi dưỡng tình cảm cùng với Xà Quân thì tốt hơn.
“Các ngươi từ chối công việc của ta rồi sao?” Vất vả lắm nàng mới tìm được việc làm, sao bọn họ có thể tự mình làm chủ, từ chối công việc của nàng chứ? “Ta không đồng ý, ta còn phải đi kiếm tiền để sống mà.”
Nói đùa ư, sao những người này có thể đảo lộn cuộc sống của nàng chứ?
Nàng dùng sức đẩy Hải Thanh ra, Chân Lôi vội vàng chạy đi ra ngoài. “Ta muốn rời khỏi nơi này, ta muốn đi về.”
“Không có sự đồng ý của ta, ngươi định đi đâu?” Xà Quân đứng ở phía sau trừng mắt nhìn nàng, đột nhiên hắn xuất hiện, làm nàng bị hù dọa mà nhảy dựng đứng lên.
Thiếu chút nữa, trái tim muốn nhảy vọt ra bên ngoài.
“Ta muốn về để đi làm. Còn nữa….., cầu xin ngươi, khi bước đi có thể phát ra tiếng động có được hay không?” Nàng sớm muộn gì cũng bị hắn hù dọa mà sinh bệnh mất.
“Công việc của ngươi là ở đây, không cho phép ngươi đi làm thêm việc khác.” Hắn ra lệnh nói.

“Không phải đi làm thêm, mà là công việc chính của ta.” Chân Lôi lớn tiếng sửa lời của hắn, “Ta không thể ở đây mà không đi làm, trừ phi ngươi muốn nuôi ta cả đời.”
“Ta đã dự tính việc này rồi.” Đưa tay ra nắm lấy tay nàng, dùng sức kéo nàng trở về.
Hải Thanh cùng các cung nữ khác vừa nhìn thấy hắn xuất hiện, lập tức khom người lui ra.
“Ngươi làm gì vậy? Buông ta ra!”. Đau quá, lực nắm của hắn thật mạnh, lực kéo của cánh tay hắn làm cho cánh tay nàng đau quá.
Đối mặt với sự ngang tàn của hắn, nàng cắn chặt môi, không muốn cầu xin sự tha thứ.
“Rốt cuộc ngươi là người hay quỷ? Sao ngươi lại quấn lấy ta hoài vậy chứ?” Ánh mắt giận dữ phát ra những tia lửa giận hướng về phía hắn. Những chuyện xảy ra gần nay, đây là lần đầu tiên nàng đơn thân độc mã nói chuyện với hắn.
“Không phải người, cũng không phải quỷ, ta là Xà Quân. Ngươi không nghe thấy tất cả mọi người đều gọi ta như vậy sao?” Hắn nhẫn nại nói, kéo nàng xuống ghế ngồi, còn mình thì ngồi vào ghế đối diện nhìn nàng.
Chân Lôi phát hiện ra, màu mắt hắn từ màu xanh biếc, biến thành màu xanh thẳm rồi.
“Cái gì Xà Quân? Ngươi không phải là Tái Lạc Tư sao? Sao còn gọi là Xà Quân? Còn đây là đâu? Trước đó gặp phải nam nhân biết phun lửa, vậy hắn là ai? Các người đều là những nhà pháp thuật có phải không?” Nghi vấn đặt lên càng ngày càng nhiều, có thể dời non lấp biển, không đè chết người mới lạ.
Tái Lạc Tư mỉm cười, chống tay nâng cằm lên, nghiêng đầu nhìn nàng, “Ngươi không tin ta là Xà Quân, hay là do ngươi không muốn tin hả? Xà Quân chính là ngươi trông coi thế giới Xà Tộc, ngươi ở đây chỉ mới một ngày mà đã đụng phải hai hoàng đế của Yêu Tinh Giới, bất luận kẻ nào, cũng không có phúc khí và đãi ngộ tốt như vậy cả.”
Phúc khí và đại ngộ như vậy thì nàng không cần, hãy đem tặng cho người khác thì tốt hơn.
“Sao ngươi lại muốn đưa ta tới nơi này?” Còn nói nàng là cái gì Xà Hậu, thật là kỳ quái. “Ta chỉ nhớ là đụng vào xe ngươi có một chút mà thôi, không hề nợ tiền của ngươi gì hết mà?”
Cần gì làm lớn như vậy, đưa nàng đến chỗ này để làm gì chứ?
Không cần giải thích, chung quanh đây toàn những thứ quỷ quái. Cho dù là ngu đến cỡ nào, cũng không thể chịu đựng nổi việc này!
“Ngươi không thiếu nợ ta gì hết, ngược lại, là do ta nợ ngươi mới đúng.” Tái Lạc Tư thản nhiên nói, trong đôi mắt của nàng ánh lên vẻ đáng yêu, lộ ra vẻ sợ hãi trên nét mặt.
Nàng gả cho hắn, trở thành Xà Hậu của hắn thật sự xui xẻo đến như vậy sao? Tất cả các quý tộc kế thừa ở Yêu Tinh Giới này, tất cả bọn họ đều muốn được leo lên giường của hắn!
“Mặc dù ta không thừa nhận, nhưng mọi người cứ muốn làm như vậy thì cứ làm theo như vậy! Con dân của ta, cho rằng cưới ngươi là việc bồi thường tốt nhất đối với ngươi.”
“Bồi…… Bồi thường ư? Ngươi nói chuyện hoang đường gì vậy? Cưới ta là bồi thường sao?” Nàng sợ tới mức muốn nhảy dựng đứng lên, nhìn hắn mà phát run lên, liền lui ra sau ba bước. “Ngươi……. Ngươi là rắn! Còn ta là người, sao có thể gả cho ngươi chứ?”

Dù hắn đẹp trai đi nữa, cho dù đẹp hơn nữa thì hắn cũng không phải là người, sao nàng có thể gả cho hắn chứ?
Hơn nữa, lại không biết dáng dấp của con xà vương này trông như thế nào.
Nôn _____ Chỉ nghĩ đến thôi thì đã muốn nôn ra rồi.
“Theo cách nói của loài người, trong nháy mắt ngươi bị xe đụng thì đã chết rồi, do ta và Hỏa Hoàng đã sử dụng pháp lực, trước khi ngươi chết chúng ta đã đưa ngươi đến Yêu Tinh Giới này, cho nên nói theo một cách khác ngươi cũng không phải là người.”
“Ngươi…. Ý của ngươi nói….. Là Ta đã chết rồi sao?!” Tin này càng làm nàng khiếp sợ hơn, ngay cả sắc mặt của nàng đã bị hù dọa đến tái xanh.
Rốt cuộc người đàn ông này muốn dọa nàng đến bao nhiêu lần, thì mới cam tâm chứ?
“Ta không nợ gì ngươi, ngươi cũng không cần lấy ta, từ nay chúng ta không cần gặp nhau là được không? Bái Bai!” Nàng bị hù bao nhiêu đây là đủ rồi, mà nàng thì cũng chơi đã rồi.
Phất tay một cái muốn rời khỏi xà cung, nàng chỉ muốn mau chóng thoát khỏi cơn ác mộng này ngay, để có thể trở về thế giới thực của nàng.
Nàng đang nằm mộng, nhất định là nàng đang nằm mộng.
Nàng chỉ muốn đi ra khỏi cung điện hoa lệ này, nhưng khi thấy ánh sáng bên ngoài chiếu rọi vào chiếc cầu thủy tinh kia, nàng liền dừng lại.
Nếu như đây là giấc mơ, sao lại đẹp như vậy, sao lại chân thật như vậy chứ?
Nhìn vào ánh mắt mỹ lệ kia, càng làm cho nàng trở nên mơ hồ, không hiểu nào được.
“Trừ phi ngươi đồng ý với ta, bằng không ngươi sẽ không thể trở về được.”
Cả đời này, nàng sẽ phải ở lại chỗ này.
Vĩnh viễn…… vĩnh viễn không rời khỏi đây……..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi