XÀ QUÂN ĐÙA HẬU



Bên trong phòng yên tĩnh, hai người ôm nhau, cứ lẳng lặng nằm ngửa mà ngủ.
Xà Quân nhắm mắt lại, nghe bên trong truyền đến một tiếng ngáy, cứ thế giả vờ ngủ say, dần dần tiến vào bên trong.
“Các ngươi đến làm gì?”
“Chúc mừng Xà Quân, chúc mừng Xà Quân, rốt cuộc đã lấy được trái tim của Xà Hậu.” Hồng Bạch trưởng lão cười toe toét, liềnbước tới.
Mặt anh tuấn Xà Quân liền nhăn lại, “Mỗi ngày các ngươi giám sát còn không nhìn rõ sao? Nếu không thì ta mua kính lão của loài người, cho các ngươi đeo vào?”
Không nhìn rõ nàng quá sợ hãi, nên thần trí mới mơ hồ mà nói những lời như vậy sao?

“Không cần……. Không cần, dĩ nhiên không cần, chúng ta biết Xà Quân và Xà Hậu vẫn chưa có thực hành Chi Lễ, chưa thể làm gạo nấu thành cơm, nhưng Xà Hậu đã nguyện ý muốn ngài lên giường của nàng, nên ngài cũng mau bày tỏ tình cảm của mình đi.”
Chỉ là động tác của Xà Quân quá chậm, đã nhiều ngày như vậy rồi, còn chưa đưa người vào trong tay làm cho bọn đại thần, nôn nóng muốn chết đi được.
“Lần này chúng ta đến đây, chỉ muốn giúp Xà Quân một chút việc.” Hồng trưởng lão dùng ngón cái cùng ngón trỏ ra, trong một khoảng cách nhỏ dùng khủy cánh tay trái thuận thể đẩy Bạch trưởng lão đi lên.
“Đúng vậy….. Đúng vậy, đây là chút tâm ý của người trong tộc chúng ta.” Bạch trưởng lão cười khổ, một mặt thì dùng tay vuốt chỗ hông đang bị đau, một mặt vươn tay ra, lấy một bình thủy tinh ở trong tay cung kính đưa tới trước mặt Xà Quân.
Lạnh lùng liếc nhìn bình thủy tinh trong tay, Tái Lạc Tư cũng không hề muốn nhận lấy. “Đây là ý gì?”
Có ý gì ư? Đương nhiên giúp hắn sớm giải quyết chuyện của Xà Hậu! Bạch trưởng lão cười mờ ám, nhìn gương mặt lạnh lùng của Xà Quân, liền nháy mắt mấy cái, “Dựa vào pháp lực của ngài, làm sao có thể che giấu được ngài sao? Đây là thuốc “Hồng Kiều” quán, mấy ngày gần đây mới chế tạo ra loại xuân dược mãnh liệt này, chỉ cần nhỏ một giọt, rơi vào trong nước uống của người dùng, lập tức làm cho xuân tình người đó liền nhộn nhạo, trong thời gian ngắn liền không thể dừng lại. Cho nên……. Cho nên….. He he……..”
Thực sự bọn rất trung thành!
Vì Xà Quân vĩ đại của họ, vì sớm sinh ra người thừa kế của Xà Tộc, bọn họ cố gắng suy nghĩ, bọn họ đã phát hủy hết tất cả tâm lực, đồng thời nhất trí muốn thúc đẩy hai người tiến lên một bước.
Hai phái Hồng, Bạch đã mấy ngàn năm tranh đấu, lần đầu tiên bắt tay nhau hợp tác, thấy rất xúc động!
Nhưng mà…. Dường như Xà Quân không hề đồng tình với họ, nhìn vào ánh mắt của họ, bỗng chốc con ngươi của hắn trở nên rất lạnh lẽo.
“Dĩ nhiên ta biết đây là vật gì, ta muốn hỏi các ngươi cầm vật này đưa cho ta là có ý gì?”
“Này…. Này là………” Ý quá rõ ràng rồi còn gì nữa chứ?
Đương nhiên muốn hắn cùng Xà Hậu, gạo sống nấu thành cơm chín chứ sao, để sớm hạ sinh người thừa kế mà!
“Các ngươi đang nghi ngờ năng lực của ta sao?” Mắt màu lam yêu dị của hắn liền nheo lại đầy nguy hiểm.

Hai trưởng lão sợ tới mức, hai chân mềm nhũn ra, thiếu chút nữa đã té xuống đất. “Không phải…… Không phải vậy…. Dĩ nhiên không phải vậy rồi, chúng ta làm sao dám nghi ngờ năng lực của Xà Quân chứ?”
Bọn họ chỉ ngại động tác của hắn quá chậm chạp, sợ hắn tạm thời đổi ý cho nên mới nóng lòng hiến thuốc mà thôi, hắn không cần thiết phải cảm động như vậy, sao lại cảm thấy hắn như muốn giết người chứ?
“Không đúng? Các ngươi còn cầm thứ xuân dược này đến cho ta mà?” Lạnh lùng liếc bình thuốc trong tay của Bạch trưởng lão, ép hỏi.
Quá sợ, Bạch trưởng lão liền nhanh tay rút về, giấu vào sau lưng mình.
“Không phải vậy, xin Xà Quân đừng hiểu lầm.” Hồng trưởng lão đáng chết, khi không lại nghĩ ra chủ ý quái quỷ này làm gì chứ?
Ánh mắt thầm oán giận liền liếc về phía hồng trưởng lão.
Hồng trưởng lão vẫn không sợ chết, tự ình thông minh, từ phía sau lấy đi lọ thuốc của hắn, đưa tới trước mặt của Xà Quân. “Xà Quân Đại Đế dĩ nhiên không cần dùng loại thuốc này, ngài cường tráng như vậy, uy lực lại vô hạn, nữ nhân bình thường làm sao có thể thỏa mãn ngài được chứ? Chúng ta dâng thuốc này lên, đặc biệt là chuẩn bị cho Xà Hậu,” Cười gian trá, ý nịnh nọt đến cực điểm.
Nhưng rõ ràng khuôn mặt Xà Quân đang tươi cười, sao trong mắt hắn lại xuất hiện sự gai mắt đặc biệt, còn có sự nham hiểm khó chịu đến đáng sợ.
“Nói như vậy, các ngươi cảm thấy mị lực của ta không đủ khơi dậy lòng ham muốn của Xà Hậu sao?” Cười uể oải một chút, bỗng chốc mặt lạnh như băng lại khởi lên.
Cái gì? Hai trưởng lão sợ tới mức liền run lập cập, hai chân mềm nhũn liền quỳ xuống.
“Xà Quân bớt giận, xin Xà Quân tha thứ, chúng tôi thật không có ý này.” Nhất thời bị hù dọa làm toát cả mồ hôi lạnh.
Hôm nay hành xử của bọn họ bị thất bại, nói thế nào cũng đều không được, còn chọc cho Xà Quân tức giận, thật là xui xẻo tới cực điểm mà.
“Đủ rồi, ta không muốn nghe các ngươi giải thích, hãy trở về đi!” Nghiêm túc hạ lệnh.
Đừng tưởng rằng hắn không biết trong lòng bọn họ đang nghĩ gì, mấy ngày gần đây trong đại sảnh của Xà Điện, bọn lão già này đang bày mưu tính kế, vắt hết óc suy nghĩ. Không phải vì muốn đuổi được Hỏa Hà Na ra ngoài, sợ lại xuất hiện thêm người nữa, gây nên hiểu lầm giữa nàng với Lôi Nhi, phá hủy hôn lễ sắp được cử hành của hai người.

“Chuyện của Xà Hậu, tự ta có chủ trương, các ngươi đừng phí tâm nữa.”
Còn đặc biệt đem xuân dược tới đây, nếu để chuyện này lan truyền ra ngoài, hắn còn mặt mũi nào nữa đây chứ?
“Còn không mau đi?” Đột nhiên hô lên.
Đưa hai kẻ nhiều chuyện kia mau rời khỏi tẩm cung.
Gương mặt tuấn mỹ đang giận dữ liền chuyển sang Tiểu Khả Nhi ở bên cạnh, đang nhẹ nhàng chuyển động, nàng uốn khóe môi ngọt ngào lên, càng tiến sát gần lại hắn, giống như thiên sứ nhỏ đang ngủ say giấc, trong tư thế ngây thơ như vậy. Thật sự không thể không nói rằng, quả thật nàng đang lay động đến tâm tư của hắn, cũng khơi dậy lòng ham muốn trong người hắn.
Hắn có nên động thủ không?
Phá hư lòng tin mà vất vả lắm nàng mới có được, thì quan hệ của hai ngươi sẽ khó mà cải thiện giống như lúc đầu? Hay là không nên quan tâm đến cảm nhận của nàng, cứ cưỡng bức nàng cho xong?
Ép nàng trở thành tân nương của hắn sao?
Hắn đang do dự có nên tiếp nhận đề nghị của trưởng lão hay không, trước khi thành sự thực thì cái chân của nữ nhân trong ngực hắn lại nhút nhít và hạ xuống, cứ tiến gần hắn hơn.
“Tư Minh… Ừ, Tư…… Minh…..”
Một ngọn lửa giận đột nhiên dâng lên, cháy lan khắp thân thể của hắn.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi