XUYÊN NHANH: KÝ CHỦ CÔ ẤY MỘT LÒNG MUỐN CHẾT

Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Ashley
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
Sau khi kết thúc cuộc họp, trợ lý Lạc mới biết vợ chưa cưới của tổng giám đốc tới công ty làm việc, còn nhậm chức trợ lý.
Hoắc Tịch vừa về tới văn phòng đã thấy Nguyễn Tiểu Ly trong bộ đồng phục dành cho nhân viên.
Dáng người Nguyễn Tiểu Ly cao gầy, cúc áo sơ mi được cài nghiêm chỉnh, trên cổ áo thắt một cái nơ nhỏ, áo vest bên ngoài may rất vừa vặn với cô, bên dưới là chân váy bó sát mông lộ ra vẻ gợi cảm. 
Không sai, chính là gợi cảm…

Lần đầu tiên Hoắc Tịch cảm thấy đồng phục nhân viên nữ của công ty mình rất gợi cảm. Đặc biệt là thời điểm Nguyễn Tiểu Ly bước đi với đôi chân trắng nõn kia.
Váy quá ngắn!
“Lạc Sâm, tìm người thiết kế lại đồng phục cho nhân viên của công ty. Bất kể là nam hay nữ, tất cả đều phải là quần tây và… giày đế bằng.”
Trợ lý Lạc nghe thấy mệnh lệnh thì ngơ ngác một chút, sau đó lập tức gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc.”
Nguyễn Tiểu Ly đi tới: “Hoắc tổng, em đã pha cho anh một ly cà phê không đường.”
Nếu đã làm trợ lý, lại chưa được phân công việc thì tạm thời cô chính là trợ lý phụ trách sinh hoạt. Pha cà phê, bưng trà rót nước cho tổng giám đốc đều là những công việc cô phải làm. 
Hoắc Tịch không quen nghe người phụ nữ này gọi mình là Hoắc tổng. Hắn đi thẳng tới bàn làm việc của mình: “Đi theo Lạc Sâm ra ngoài, cậu ta sẽ sắp xếp công việc cho cô.”
Nguyễn Tiểu Ly: "Được.”
“Nguyễn Ly Kiều, trong công ty của tôi cô không được thể hiện tính tiểu thư, làm việc không tốt sẽ bị phê bình, hiểu chưa?”
Trong mắt Hoắc Tịch, Nguyễn Ly Kiều là kiểu người quen được nuông chiều.
Công ty của hắn không phải là nơi để một đại tiểu thư như cô chơi đùa, nếu Nguyễn Ly Kiều không thể hoàn thành công việc, hắn cũng sẽ mặc kệ lời của Hoắc phu nhân mà sa thải cô.
Nguyễn Tiểu Ly cười khẽ: "Đã hiểu.”
Trợ lý Lạc đứng bên cạnh nhìn hai người kia đối đáp. Bỗng dưng, giác quan thứ sáu của hắn cho hay, những ngày đi làm sau này của Hoắc Tịch sẽ thay đổi rất vi diệu. 

Lạc Sâm không sắp xếp quá nhiều công việc cho Nguyễn Ly Kiều, nói toàn bộ lịch trình công việc tuần này của Hoắc Tịch cho cô.
Nguyễn Ly Kiều thuộc kiểu người nghe qua một lần là sẽ không quên, rất nhanh đã có thể nhớ hết những gì Lạc Sâm nói.
Trợ lý Lạc hơi không yên tâm: “Nguyễn tiểu thư, cô có cần ghi chép lại không?”
“Không cần, tôi đã nhớ kỹ trong đầu. Mà trợ lý Lạc này, trong công ty tôi cũng chỉ là một trợ lý nho nhỏ, sau này anh cứ trực tiếp gọi tên tôi hoặc trợ lý Nguyễn là được.” Nguyễn Tiểu Ly lễ phép mỉm cười, sau đó giẫm lên giày cao gót rời đi.
Văn phòng của Nguyễn Tiểu Ly ở dưới văn phòng của Hoắc Tịch một tầng. Những người làm việc ở tầng lầu này trên cơ bản đều phụ trách công việc hằng ngày của Hoắc Tịch.
Mới sáng sớm, Nguyễn Tiểu Ly đã phải tiếp nhận rất nhiều ánh mắt dò xét.
Vì công việc nhẹ nhàng nên Nguyễn Tiểu Ly làm xong rất nhanh. Cô cảm thấy làm việc ở đây vô cùng thoải mái.
Ở cửa, có một cô gái mặc trang phục thực tập sinh bước vào. Dáng người cô ấy khá mảnh khảnh, đầu hơi cúi, tay đang bưng đĩa trái cây.
Tiểu Ác: “Nữ chính tới.”

Cô gái bước vào chính là Thẩm Tinh Tuyết.
Hiện tại, Thẩm Tinh Tuyết là chân chạy vặt ở công ty, thường xuyên bưng nước, chuẩn bị trái cây cho cấp trên.
Phúc lợi hằng ngày ở Hoắc thị rất tốt, có phòng giải lao, có đồ ăn vặt và cả trái cây.
Thẩm Tinh Tuyết bưng trái cây tiến vào. Trái cây rõ ràng đã được đã cắt gọt xong, đang được đưa tới chỗ của từng người. 
Hầu hết mọi người đều đang làm việc, không ai để ý tới Thẩm Tinh Tuyết. Cô ấy đặt trái cây xuống rồi nhanh chân đi tới bàn tiếp theo.
Thẩm Tinh Tuyết bê dĩa táo đặt bên cạnh Nguyễn Tiểu Ly, Nguyễn Tiểu Ly nhỏ giọng nói: “Cảm ơn.”
Khuôn mặt thanh tú của Thẩm Tinh Tuyết lộ vẻ sửng sốt, trông thấy đường nét khuôn mặt hoàn mỹ của Nguyễn Tiểu Ly và khí chất phát ra từ trên người cô, bất giác thốt lên: “Cô thật xinh đẹp.”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi