Y VÕ SONG TOÀN

Tắt điện thoại xong, Chúc Linh Linh có chút tò mò.

“Anh Tiểu Lâm, ai gọi điện cho anh vậy?”

Tần Lâm đáp: “Một người sư đệ của anh”.

“Ồ”, Chúc Linh Linh cũng chỉ thuận miệng hỏi mà thôi, nếu như để cô ấy biết người gọi điện cho Tần Lâm tên là Mạnh Văn Cương, cô ấy nhất định sẽ rất sốc.

Hai người nhanh chóng đến nhà họ Chúc, lúc này Chúc Dũng đang ngồi ở nhà đợi, ông ấy thấy rất vui khi được gặp lại Tần Lâm.

Ông vỗ vai Tần Lâm, một lúc sau mới nói.

“Cậu nhóc giỏi lắm, trưởng thành rồi!”

Mười năm không gặp, người quen xưa quay trở về trong lòng khó tránh khỏi bùi ngùi xúc động.

Nhà họ Tần năm đó không ai bì nổi, bây giờ lại chỉ còn lại mỗi Tần Lâm.

Chúc Dũng chuẩn bị tiệc rượu, ba người ngồi một bàn, vừa ăn vừa ôn lại chuyện xưa.

Thấy Chúc Dũng dường như chất chứa nhiều nỗi lòng, Chúc Linh Linh hỏi.

“Bố, có phải tình hình của ông nội không được tốt cho lắm đúng không?”

Chúc Dũng lắc đầu: “Tiểu Lâm y thuật cao siêu, ông nội con không sao rồi, chỉ cần tĩnh dưỡng, mấy ngày nữa là có thể xuất hiện”.

“Là chuyện làm ăn gặp một chút phiền phức”.

“Chuyện làm ăn làm sao?”

Chúc Dũng thở dài nói.

“Bố vừa nhận được tin, Mạnh Thị sắp xây dựng một công ty mới tên là tập đoàn Hiên Viên, việc này đã chuẩn bị gần năm năm rồi, lúc đầu tiền vốn đã đạt đến năm tỷ của một công ty lớn, chủ yếu kinh doanh về ngành y dược”.

Chúc Linh Linh nhíu mày, có hứng thú: “Vậy thì đối với chúng ta mà nói đây là một cơ hội, công ty mới nhất định sẽ có rất nhiều hạng mục cần gọi thầu, chúng ta nên giành lấy”.

Chúc Dũng nhăn nhó mặt mày: “Đây chính là chuyện bố lo lắng, lúc nãy Chúc Minh gọi điện đến, nói với bố rằng lần này tập đoàn Chúc Thị cũng sẽ tham gia đấu thầu, ông ta bảo bố đừng không biết tự lượng sức mình, đừng đi cạnh tranh với ông ta”.

Chúc Linh Linh tức đến mức đập bàn: “Ông ta nói không cạnh tranh là không cạnh tranh nữa sao? Ông ta dựa vào gì mà lo chuyện của chúng ta chứ?”

“Sao bác lại không được quản chuyện của cháu chứ?!”

Chúc Linh Linh đang nói chuyện, đột nhiên bên ngoài truyền đến giọng nói của Chúc Minh.

Chúc Minh bước đi hiên ngang, bộ mặt vô cùng kiêu ngạo.

“Chúc Linh Linh, bác nói cho cháu biết, tập đoàn Chúc Thị của bác sẽ trúng thầu tất cả hạng mục y dược của tập đoàn Hiên Viên, cho dù là nhãn hiệu hay quy mô tập đoàn, cháu đều không bì được, vì thế đừng tốn công vô ích, lãng phí tài nguyên của bản thân nữa, hiểu không?”

“Ngoài ra, bác vừa nghe nói một chuyện khiến bác vô cùng phẫn nộ!”

Lúc nói Chúc Minh chỉ vào Tần Lâm rồi nói.

“Các người có biết hôm nay cậu ta đã đi làm loạn nhà họ Đường, dội máu chó lên đầu Đường Thiên Hào! Gây ra họa lớn như vậy, các người còn dám qua lại với cậu ta sao?”

Nhà họ Đường là nhà ngoại của Tần Lâm.

Theo lý nhà nói nhà họ Tần thất thế, nhà họ Đường nhất định sẽ bị liên lụy.

Nhưng nhà họ Đường xem xét thời thế, quả quyết dứt khoát, sau khi nhà họ Tần bị sát hại, liền thẳng thừng cắt đứt quan hệ giữa hai nhà, thậm chí còn giậu đổ bìm leo, thủ tiêu sạch sẽ.

Họ làm như thế để thể hiện lòng trung thành với tam đại gia tộc.

Tần Lâm lại không biết điều đắc tội với nhà họ Đường như thế, qua lại với anh chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp!

Chúc Linh Linh vô cùng ngạc nhiên: “Anh Tiểu Lâm, anh thực sự đi làm loạn nhà họ Đường sao?”

Tần Lâm ngồi trên ghế, vẻ mặt lạnh lùng bình thản.

“Chỉ là một nhà họ Đường cỏn con mà lại khiến em sợ hãi thế sao?”

Chúc Minh tối sầm mặt mũi, cười khẩy nói: “Người trẻ tuổi đúng là vênh váo, còn dám nói nhà họ Đường “cỏn con” sao? Nếu không phải dựa vào chút quan hệ của cậu với nhà họ Chúc tôi, cậu tưởng rằng nhà họ Đường sẽ tha cho cậu sao?”

“Một mình nhà họ Đường đã không phải là nhân vật cậu có thể đối phó được, chứ đừng nói đến thế lực đằng sau họ!”

“Chúc Linh Linh, bác nói cho cháu biết, trong giờ phút quan trọng này, các người tốt nhất bớt qua lại với cậu ta đi, sự nghiệp của gia tộc rất quan trọng, chúng ta nhất định phải dốc toàn lực chuẩn bị đấu thầu”.

“Hai ngày nữa tập đoàn Hiên Viên sẽ tổ chức lễ khánh thành, nhà họ Chúc chúng ta nhận được hai slot, cháu đừng đi nữa, bác với Văn Đào đi”.

Mặt Chúc Linh Linh biến sắc: “Dựa vào gì chứ! Nhà họ Chúc nhận được hai slot, đáng nhẽ là bác một slot, bố cháu một slot, dựa vào gì mà hai bố con bác đều đi chứ?”

Vốn dĩ quy mô công ty của Chúc Linh Linh nhỏ, nếu như không để cô ấy đi tham gia buổi đấu thầu tại lễ khánh thành, vậy chẳng phải là không có chút cơ hội nào sao?

Một tập đoàn lớn như thế được thành lập, nếu có thể lấy được hạng mục đấu thầu, sẽ có thể quyết định sự phát triển trong năm năm tới của công ty họ.

Tên Chúc Minh này đúng là bắt nạt người quá đáng!

Chúc Minh hừ lạnh một tiếng: “Đương nhiên là bố con bác đi rồi, bác đại diện cho nhà họ Chúc, Văn Đào đại diện cho tập đoàn Chúc Thị”.

“Nhà cháu có thể đại diện cho ai chứ?”

“Bác......”, Chúc Linh Linh giận tím mặt, ông nội lâm bệnh, bọn họ lại bắt nạt người như thế!

Tần Lâm nghe thấy thế liền cười lạnh lùng.

“Linh Linh, không cần lo lắng, hai ngày sau anh đi cùng em”.

Tần Lâm vừa dứt lời, mọi người đều sững sờ.

Đi cùng anh?

Chúc Minh cười khẩy: “Cậu tưởng mình là ai chứ? Tập đoàn Hiên Viên là sản nghiệp của Mạnh Thị, người bình thường hoàn toàn không có tư cách đến dự, cậu tưởng mình là ai? Vẫn tưởng mình là đại thiếu gia của nhà họ Tần năm đó sao? Chúc Thị khó khăn lắm mới dành được hai slot, cậu có thể vào sao? Cậu đang đùa đấy à?”

Chúc Tam Cô cũng bước ra nói.

“Linh Linh, cháu đừng tin lời cậu ta nói, tập đoàn Hiên Viên tổ chức lễ khánh thành, bao nhiêu người nhà giàu đến, nếu như để người ta nhìn thấy cháu đi cùng cậu ta, họ sẽ nghĩ thế nào chứ? Cháu bị hiểu lầm thì không sao, nhưng đừng liên lụy đến nhà họ Chúc!”

Tất cả người nhà họ Chúc đều kỳ quái, như thể Tần Lâm sẽ liên liên lụy đến bọn họ vậy.

Chúc Minh nói: “Em ba không cần phải lo lắng, bọn họ hoàn toàn không vào hội trường được, cũng sẽ không gặp mặt những người nhà giàu đâu, chỉ giỏi ở đây khoác lác thôi, haha”.

Nói xong, đám người Chúc Minh rời đi, chỉ còn lại Tần Lâm, Chúc Linh Linh và Chúc Dũng.

Chúc Linh Linh cuộn nắm đấm: “Bác cả thật ức hiếp người quá đáng!”

Sắc mặt Chúc Dũng cũng trở nên vô cùng u ám: “Linh Linh, công ty của con và tập đoàn Mạnh Thị có hợp tác làm ăn với nhau không? Hay là chúng ta đi thương lượng riêng với tập đoàn Mạnh Thị?”

Chúc Linh Linh lắc đầu: “Tập đoàn Mạnh Thị lớn như thế, sao có thể tiếp chúng ta chứ?”

Hai người than dài tuyệt vọng, phiền não vì số người được mời.

Tần Lâm nói: “Linh Linh, chú Chúc, cháu nói rồi, chuyện số người được mời, hai người không cần phải lo lắng, cháu sẽ dẫn hai người đi”.

Chúc Dũng và Chúc Linh Linh ngơ ngác nhìn nhau, vẻ mặt có chút kỳ lạ, Tiểu Lâm nhà họ Tần, mười năm không gặp sao lại học cách nói khoác chứ?

......

Hai ngày sau là một ngày trọng đại của giới thương mại Đông Hải.

Tập đoàn Hiên Viên tổ chức lễ khánh thành!

Tập đoàn Hiên Viên là một doanh nghiệp với mức vốn ban đầu lên đến năm tỷ, là tâm huyết của tập đoàn Mạnh Thị mà Mạnh Văn Cương đã dày công chuẩn bị mất năm năm.

Một khi tập đoàn được thành lập sẽ ảnh hưởng đến nền kinh tế của cả thành phố Đông Hải, thậm chí là cả tỉnh Hán Đông.

Mọi công ty, doanh nghiệp và gia tộc từ lớn đến nhỏ của Đông Hải đều muốn hưởng chút lợi ích, nếu như có thể lấy được một hạng mục, năm năm tới sẽ phát tài.

Chỉ có điều cạnh tranh lớn như thế, muốn nổi bật thực sự rất khó.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi