[YUNJAE TRUNG VĂN] NGHỊCH LÂN - ĐAM MỸ

Khẽ liếm lên ngón tay Jaejoong vừa chạm vào phân thân của hắn, bên trên lưu lại mùi quen thuộc khiến Yunho cười thành tiếng, đặt Jaejoong ngồi trên bàn họp, cúi người, dùng miệng ngậm lấy nơi nóng rực đang dần dần có phản ứng của Jaejoong.

Hai tay đặt hai bên, Jaejoong nhìn Yunho không chút do dự nhét phân thân của cậu vào trong miệng, lè lưỡi phun ra nuốt vào, Yunho thậm chí còn dùng răng cạ nhẹ lên hai quả cầu bên dưới, cảm giác nóng ẩm kích thích thần kinh Jaejoong, khiến cậu cắn chặt môi, trong mắt lộ ra dục vọng đã bị Yunho khơi mào.

“Không phải muốn để Kim Ri Nam nghe thấy sao, còn cố nén làm gì…” Vươn lưỡi liếm lỗ nhỏ phía trước phân thân Jaejoong, dịch chảy ra dính trên lưỡi Yunho lại càng thêm tình sắc.

Dùng tay trộn nước bọt của Yunho cùng dịch thể của chính mình, Jaejoong mị hoặc xoa nó lên môi, đầu lưỡi như có như không trượt bên trên như thể khiêu khích.

“Nếu anh dùng đủ sức, tôi sao có thể kìm nén được, không phải sao?” Ngụ ý chỉ trích Yunho quá qua loa, hời hợt.

Bị lời nói của Jaejoong chọc cười, Yunho hung hăng mút lối vào phân thân Jaejoong, đau đớn mãnh liệt khiến Jaejoong nhíu mày, cũng khiến cậu bất giác nắm chặt quần áo Yunho, động tác lôi kéo như vậy lại chẳng may động đến miệng vết thương chưa lành của Yunho.

“Lại bị vỡ?” Jaejoong cũng không quên, lần trước Yunho ở trường còn trêu chọc cậu.

“Không, theo lời cậu nói, còn chưa dùng đủ sức mà.” Thẳng người lên, Yunho nhìn Jaejoong, lòng bàn tay cầm tính khí hưng phấn bừng bừng của Jaejoong, đang định vuốt ve thì tay Jaejoong đã nhanh hơn hắn một bước.

Thò tay vào trong quần Yunho, móng tay cạo nhẹ lên vật sưng to nóng bỏng đang rục rịch bên dưới lớp vải mỏng, môi Jaejoong kề sát Yunho, phả hơi, ngón tay cũng vươn vào trong quần chạm vào vật nóng bỏng, thuận theo mạch máu mà trượt lên xuống, vỗ về chơi đùa, tốc độ chậm rãi đủ để bức điên bất cứ người nào.

Hô hấp trở nên nặng nề, tay Yunho đặt trên phân thân Jaejoong cũng bắt đầu lên xuống, khi cả hai phân thân phun ra chất lỏng trắng đục, Jaejoong khẽ cắn môi Yunho, khiến cho hai mắt Yunho càng thêm sâu, thu tay lại, ôm lấy Jaejoong kéo ra đằng khác!

“Ah!” Bị kéo đột ngột khiến Jaejoong mất trọng tâm, không tự chủ được hô lên, theo bản năng bám chặt lấy bàn.

Nở nụ cười có chút ác liệt, Yunho nâng eo Jaejoong lên, kéo chiếc quần vướng víu ra, không để Jaejoong ý thức kịp thời, Yunho đã đưa ngón tay vào thăm dò hang động giữa bờ mông trắng nõn đang khép chặt, hưởng thụ cảm giác ấm áp lạ lẫm khi được bao bọc ──

Ngoái đầu nhìn Yunho trực tiếp dùng đầu lưỡi chạm vào hậu huyệt tư mật, Jaejoong quả thực xấu hổ đến không thể nào thở được, cậu muốn ngăn cản Yunho, nhưng rồi lại bị môi Yunho trêu chọc khiến không thể kìm nén được tiếng rên rỉ.

“Ah… Đợi chút… Jung Yunho… Việc này… Arghh…”

Như thể không nghe thấy tiếng kháng nghị của Jaejoong, Yunho tiếp tục vươn lưỡi liếm vách trong mẫn cảm của tiểu huyệt Jaejoong, đầu ngón tay cũng thuận thế vuốt ve phần da thịt gần cửa huyệt, khiến Jaejoong hoàn toàn không có sức chống cự, ngay cả phân thân cũng vì Yunho chơi đùa mà dựng thẳng đứng…

“Urghh… Đừng liếm chỗ đó… Arghhh… Jung Yunho… Đừng vào sâu như vậy… Ahhh….” Mang theo chút nghẹn ngao, ngay cả tiếng rên rỉ của Jaejoong cũng mang theo chút đáng yêu.

“Xem ra cậu rất thích như vậy đúng không?” Dùng ngón tay gảy nhẹ tính khí của Jaejoong đang sưng to, vì lắc lư mà đỏ hồng lên như lúc nào cũng có thể giải phóng.

“Ai thích chứ… Buồn nôn…” Kiêu ngạo nổi lên, cho dù phải khẩu thị tâm phi, Jaejoong cũng vẫn cố phủ nhận lời Yunho nói.

“Thật sự là không đủ thành thật rồi, thảo nào lại muốn làm bẩn nơi này.” Nói xong, Yunho lại đâm hai ngón tay dính đầy nước bọt của mình vào trong tiểu huyệt Jaejoong cùng một lúc.

“Arghh… Anh… Đau….” Bỗng nhiên bị tiến vào khiến Jaejoong hơi đau đớn hô lên nhưng cửa huyệt vẫn nhanh chóng mút lấy ngón tay Yunho không chịu buông.

Nở nụ cười, như thể đã biết trước Jaejoong sẽ cự tuyệt, Yunho gặm cắn xương quai xanh trắng nõn của Jaejoong, tiếp tục động tay khắp da thịt mềm mại của Jaejoong, chỗ xoa nắn chỗ ấn lại khiến người mê muội, dấy lên khát vọng trong lòng Jaejoong.

“Thả lỏng, rên lên đi, tôi thích nghe cậu rên, để cho lão Kim Ri Nam kia được hưởng phúc một lần…” Kích động tâm tình trả thù của Jaejoong, Yunho biết rõ, cảm xúc thỉnh thoảng thêm vào chính là gia vị tốt nhất.

“Arghh…. Anh là tên xấu xa…” Trừng mắt nhìn Yunho, Jaejoong cho dù muốn tức giận cũng chỉ có thể tuân theo ý của hắn. “Urghh… Arghh… Tay…”

“Thoải mái sao? Cậu hút tay tôi rất chặt nha…”

“Argh… Chỗ… Chỗ đó… Arghh….”

“Gọi tên tôi, Jaejoong, gọi tên tôi thì tôi sẽ cho cậu thêm…” Yunho dụ dỗ.

“Jung… Arghh… Jung Yun… Arghh… Jung Yunho…” Bị vây hãm trong những ngón tay của Yunho, Jaejoong rất muốn mắng to nhưng lời nói ra miệng lại thật động lòng.

“Rất ngoan nha… Cho cậu thêm ngón tay nữa… Cậu xem, Jaejoong nhỏ sắp chịu không được rồi.” Nói lời hạ lưu, trong mắt Yunho ngập tràn ánh nguy hiểm.

“Anh câm miệng… Arghh… Nhiều quá… Arghh…” Đối mặt với lời trêu chọc của Yunho, Jaejoong dù muốn ngăn cản nhưng lại không cách nào phủ nhận, quả thực những lời nói đó khiến cậu càng thêm nhạy cảm.

Thậm chí, đến mất cả phương hướng…

Jung Yunho, một người đàn ông không ngừng khiêu khích cậu, giống hệt cậu…

Jung Yunho, một người đàn ông cậu đã làm cùng rất nhiều lần, hiểu rõ từng điểm mẫn cảm của cậu…

Jung Yunho, một người đàn ông khiến cậu có cảm giác, tựa hồ là yêu…

Cắn chặt tay của mình, Jaejoong vốn định kìm nén tiếng rên rỉ, lại là phí công vô sức, ngược lại, ngón tay Yunho đâm càng sâu, phân thân không tự chủ được bắn ra chất lỏng màu trắng, dính lên quần áo Yunho cùng bắp đùi cậu, chậm rãi trượt xuống…

“Chết tiệt, tôi thật muốn vào trong cậu…” Cúi đầu liếm thứ mang hương vị của Jaejoong trên đùi cậu, nghe tiếng rên rỉ của Jaejoong, ánh mắt Yunho không còn trêu tức ban nãy.

Thở hổn hển, cảm nhận được tay Yunho vẫn còn ở trong cơ thể cậu, Jaejoong chủ động dùng chân quấn lấy Yunho, tiến sát hắn, cũng đồng thời khiến cho tính khí đã sớm phấn khởi sưng đến đau nhức của Yunho dán sát vào cửa huyệt mềm nóng bỏng cùng phân thân vừa phát tiết qua, lắc lư eo, Jaejoong cố ý liếm tai Yunho, quyến rũ hắn...

“Không muốn tay… Jung Yunho… Dùng sức một chút… Đừng để tôi nhìn thấy anh không lên nổi, chỉ biết dùng tay thỏa mãn tôi…” Nở nụ cười quyến rũ, trong mắt Jaejoong vẫn tràn ngập kiêu ngạo như trước.

Một Jaejoong như vậy lại khiến hắn muốn chinh phục, muốn sở hữu…

Nở nụ cười, nhìn thẳng vào hai mắt Jaejoong, Yunho rút ngón tay ra, ôm hai bên eo Jaejoong, đâm mạnh một cái khiến cho Jaejoong ngã cả cả người lên bàn họp, cơ hồ đồng thời, phân thân Yunho cũng được tiểu huyệt ấm áp của Jaejoong ôm trọn…

“Thích không?” Cúi người, dùng tay chống trên bàn, thân thể hai người gắn kết chặt chẽ đến không ngờ.

“Bình thường… Argh… Argh…”

Không để cho Jaejoong có cơ hội đáp lời, Yunho lập tức chuyển động phân thân, mỗi lần rút ra đều đâm vào thật mạnh mẽ, đâm tới chỗ sâu nhất trong Jaejoong, bộ vị nóng rực của hai người ma sát vào nhau, tính khí của Jaejoong đã phát tiết một hồi sau vài lần bị Yunho đâm liền cứng rắn…

“Argh… Đợi… Đợi một chút… Argh…” Mạnh mẽ của Yunho khiến Jaejoong bất giác ôm lấy hắn ngăn lại.

Chỉ là, lực phát ra vẫn quá mạnh khiến tư liệu chưa thu dọn trên bàn họp rơi hết xuống đất, rồi choang một cái, chiếc ly thủy tinh vỡ tan tành…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi