Mẹ Dương nhìn cô một cái: “Đương nhiên, người bên kia tối hôm qua vừa nhìn thấy đã rất hài lòng, hôm nay chuẩn bị ký hợp đồng rồi.
“Nhưng con trai của bà đã ký hợp đồng trang trí miễn phí cho ngôi nhà này với công ty của chúng tôi, tiết mục sẽ được chiếu trên TV, bà có biết chuyện này không?”
“Biết chứ.
Nhưng bọn nó đã chia tay rồi, mà chúng tôi cũng không sống ở căn nhà này.
Hơn nữa ngay từ đầu là do các người chọn trang trí miễn phí, đâu phải là do chúng tôi yêu cầu các người.
Thế nào, bây giờ còn muốn đổ lỗi cho chúng tôi sao?” Mẹ Dương trừng mắt nhìn cô chằm chăm.
Mạc Hân Hy hít một hơi thật sâu, cố gắng xoa dịu cơn tức giận của mình: “Chúng ta cùng nhau thương lượng một chút được không? Bà nói chuyện với người đã mua nhà của bà một chút, cho chúng tôi thuê căn nhà này thêm một tuần nữa, coi như là chúng tôi bỏ tiền ra thuê, chờ sau khi tiết mục kết thúc, chúng tôi sẽ khôi phục nguyên trạng ngôi nhà theo yêu cầu của người đó.
Bà thấy có được không?”
Mẹ Dương vừa nghe nói sẽ được nhận tiền thì hai mắt đột nhiên sáng ngời: “Mấy người định trả bao nhiêu tiền để thuê nhà một tuần?”
“Bà muốn bao nhiêu?”
Mẹ Dương suy nghĩ một chút rồi duỗi ra một ngón tay: “Ba trăm triệu.
Mạc Hân Hy nhìn bà ta chằm chằm, cười lạnh nói: “Bà đang cướp ngân hàng sao? Căn nhà nhỏ như vậy mà muốn một tuần ba trăm triệu, vậy mà bà cũng dám mở miệng ra đòi sao?”
“Dù sao thì cũng không phải là cô bỏ tiền ra, là công ty của các người bỏ ra mà, cô sợ cái gì chứ.
Mục đích của cô không phải là hoàn thành công việc sao? Nếu như tôi không đồng ý thì xem như cô không có cách nào hoàn thành đúng không?” Khuôn mặt mẹ Dương đầy vẻ tính toán.
Mạc Hân Hy thật sự không quen nhìn dáng vẻ tiểu nhân đắc chí, thừa nước đục thả câu của bà ta, cô muô trực tiếp từ chối, nhưng lại có chút do dự khi nghĩ đến chương trình của đài truyền hình.
Mẹ Dương nhìn thấy cô do dự thì tiếp tục nói: “Tôi đã thấy tuyên truyền của các người, đến khi nhận phòng con trai tôi còn phải xuất hiện, nếu như cô đưa cho tôi ba trăm triệu tiền thuê nhà thì tôi có thể cân nhắc thuyết phục con trai tôi giúp các người thực hiện phần quay phần cuối cùng”
Ban đầu Mạc Hân Hy chỉ nghĩ đến việc thuê nhà, khi quay cảnh nhận phòng thì sẽ để Lưu Cửu Nhạ xuất hiện một mình, sau đó tùy tiện lấy lí do đi công tác để thông báo một chút về hành trình của Dương Hải Khang là được rôi.
Bây giờ mẹ Dương bỗng nhiên nói ra câu này, cô lại có chút dao động.
Nếu như Dương Hải Khang và Lưu Cửu Nhạ có thể xuất hiện cùng nhau thì hiệu quả của chương trình sẽ tốt hơn.
Cô vừa định đồng ý thì phía sau đột nhiên vang lên giọng nói của Bạch Vĩ Hạo: “Không cần, nếu căn nhà này đã bị mua rồi thì việc trang trí cũng chấm dứt ở đây”
Bạch Vĩ Hạo từ ngoài cửa chậm rãi đi vào, nhìn thoáng qua những đồ vật bị đập nát, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Người nhà của Dương Hải Khang thực sự rất giỏi tính toán, khung cảnh trong phòng nhìn rất lộn xộn, nhưng thực ra những thứ bị đập phá đều là những thứ nhỏ nhặt không đáng bao nhiêu tiền.
Những vật có giá trị chân chính như tủ, bàn và ghế sô pha được đặt làm theo yêu cầu thì lại hoàn toàn không động đến.
Anh ta đi đến trước mặt mấy người công nhân, chỉ vào những đồ dùng trong nhà và lễ phép nói: “Các anh mấy ngày nay đã làm việc vất vả rồi, đồ đạc trong nhà này như bàn, tủ, ghế sô pha, nếu các anh thích thì tìm người chuyển về đi, coi như công ty trang trí nội thất Nguyệt Tú chúng tôi tặng miễn phí cho các anh
Mạc Hân Hy không hiểu ý của anh ta, có chút lo lắng muốn ngăn cản anh ta: “Chủ tịch Bạch, nếu trang trí kết thúc vậy thì tiết mục của chúng ta phải làm sao đây?”
Bạch Vĩ Hạo cho cô một ánh mắt an tâm, đừng lo lắng: “Tôi có cách của riêng mình, tổng giám sát Lam đừng lo lắng
Công nhân nghe vậy thì có chút kích động: “Chủ tịch Bạch, những lời anh nói là thật sao?”
Bạch Vĩ Hạo đứng thẳng dậy, ngẩng đầu lên: “Với tư cách là chủ tịch của công ty trang trí nội thất Nguyệt Tú, những gì tôi nói đương nhiên là sự thật.
Hôm nay sau khi chuyển đồ xong thì mấy anh hãy nghỉ ngơi một ngày, tôi nghĩ là bắt đầu từ ngày mai các anh sẽ phải vất vả tăng ca đó.”
Trên đường đến đây, anh ta đã nhận được một cuộc gọi từ Lâu Văn Vũ, sau khi nghe quyết định của Lục Khải Vũ, anh ta đã đồng ý.
Thay vì để Dương Hải Khang và Lưu Cửu Nhạ giả vờ yêu đương để lừa gạt khán giả, thì cách tốt hơn chính là tranh thủ trang trí xong phòng tân hôn trong vòng bảy ngày để làm điểm bán hàng đột phá, rồi lại chọn một nhà khác để tiến hành sửa chữa, nói không chừng đến lúc đó tỉ lệ người xem sẽ cao hơn.
Đồng thời, cũng vô hình tuyên truyền về hiệu quả làm việc của công ty trang trí nội thất Nguyệt Tú.
.