ABO TÔI TRỞ LẠI THỜI TRUNG HỌC CỦA BA MÌNH!

Anh cùng đường lắm rồi mới phải đến tìm Tần Sơ.

Lần thứ hai Lộ Đồng phân hóa thành Omega, điểm khác biệt lớn nhất với những Omega khác chính là việc sử dụng thuốc ức chế ở kỳ phát tình.

Kỳ phát tình đầu tiên của anh tới quá dữ dội, bản thân Lộ Đồng chưa chuẩn bị được gì cả, Tần Sơ thì mèo mù vớ phải cá rán, gấp gáp dùng thuốc ức chế lại ổn định được kỳ phát tình của anh, nhưng nếu không kết hợp với tin tức tố của Alpha thì Lộ Đồng sẽ rất nhanh chóng phải nghênh đón kỳ phát tình thứ hai mạnh mẽ đến.

Các Omega vị thành niên đều phải đi cùng với phụ huynh đến bệnh viện nhận tin tức tố của Alpha phù hợp với mình, dùng để vượt qua kỳ phát tình.

Còn hơn bốn tháng nữa Lộ Đồng mới thành niên, nếu anh muốn đến bệnh viện nhận tin tức tố thì nhất định phải nói cho phụ huynh biết về giới tính thứ hai của mình.

Nhưng nếu bây giờ chịu đựng kỳ phát tình mạnh mẽ này của mình qua đi, sau khi trưởng thành rồi thì anh có thể tự mình đi nhận, đỡ bị người khác biết được.

Lộ Chi Ngôn vốn dĩ đã quản lý anh rất nghiêm khắc rồi, nếu biết được anh là Omega, về sau anh đừng có mơ mà bước ra khỏi cửa nhà.

Huống gì Lộ Đồng đang còn trong thời kỳ chiến tranh lạnh với cha mình, anh tuyệt đối không chịu cúi đầu trước.

Bất đắc dĩ, anh phải tìm tới Tần Sơ.

Trước mắt hắn là tên Alpha duy nhất biết được giới tính thứ hai của hắn.

Tuy rằng hai người chỉ mới gặp nhau được vài lần ngắn ngủi, nhưng đã để lại cho đối phương ấn tượng không được tốt cho lắm.

Nhưng chuyện đã tới nước này rồi, Lộ Đồng cũng không còn sự lựa chọn nào khác.

Chỉ là mượn chút xíu tin tức tố thôi mà, chắc Tần Sơ không nhỏ mọn như vậy đâu.

Anh nghĩ tới nghĩ lui cả một buổi trưa, cuối cùng vẫn phải nhắm mắt nhắm mũi tới tìm Tần Sơ.

Đánh dấu tạm thời thôi mà, nếu chỉ là một lần thì đối với anh mà nói cũng không có gì ghê gớm.

Với lại, chẳng qua anh chỉ cảm thấy Tần Sơ là một thằng nhóc cứng đầu khó đối phó chứ thật tình cũng không tới mức căm ghét hắn.

Lộ Đồng là một Omega phân hóa lần thứ hai, học khóa sinh lý thì nửa đực nửa cái nên cũng không rành lắm ý nghĩa của việc đánh dấu tạm thời, ở trong mắt anh thì điều đó chắc là cũng từa tựa như việc bạn học giúp đỡ lẫn nhau vậy thôi.

Tần Sơ dựa vào trên ghế, sau khi nghe vị học trưởng tính cách có chút lạnh nhạt này ung dung thong thả nói xong hết đầu đuôi câu chuyện, thì hỏi ngược lại “Dựa vào cái gì mà tôi phải giúp anh?”

Lộ Đồng đã sớm biết Tần Sơ không dễ xin xỏ như vậy, lập tức lời ngon tiếng ngọt nói “Thì cậu cứ giúp tôi lần này đi, mai sau có chuyện gì khó giải quyết thì cứ tới tìm tôi.”

Tần Sơ híp mắt nhìn anh “Anh cảm thấy chuyện này chỉ là giúp đỡ?”

Lộ Đồng sửng sốt, thầm nghĩ: Cái này không phải giúp đỡ chứ là gì? (Jian: không ngờ Lộ Đồng còn ngây thơ hơn cả Tần Sơ =))))))

Có điều nhìn dáng vẻ của Tần Sơ thì anh biết mình không nên đùa.

Vốn dĩ anh chỉ định hỏi thử xem thế nào, nếu Tần Sơ không đồng ý thì anh chỉ còn cách đi tới bệnh viện nhận tin tức tố Alpha phù hợp.

Hoặc nếu thực sự không còn cách nào khác thì cùng lắm anh tới tìm Nhậm Viễn Dã nhờ trợ giúp cũng được.

Lộ Đồng đứng lên, Tần Sơ bỗng nhiên túm chặt lấy cánh tay anh.

“Anh đi đâu?”

Lộ Đồng nói “Còn đi đâu nữa, tổ tông.

Cậu không giúp tôi thì tôi đành phải đi tìm người khác giúp chứ sao?”

Sau khi Tần Sơ nghe xong lại cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái.

Có lẽ bởi vì từ trong xương tủy của một Alpha trời sinh luôn có dục vọng chiếm hữu mãnh liệt đối với Omega, đối với một Omega lúc này đây đang cầu xin chính mình, hắn theo bản năng đã xem đây chính là đồ của mình.

Hơn nữa, hắn là người đầu tiên phát hiện ra giới tính thứ hai của Lộ Đồng, loại bí mật này khiến cho Tần Sơ ẩn ẩn có chút hưng phất, dường như Omega không ai biết đến này chỉ thuộc về riêng một mình hắn.

“Anh tìm ai? Tên Alpha có mùi thuốc sát trùng lần trước lái xe tới đón anh?”

Lộ Đồng “Không phải mùi thuốc sát trùng, là mùi chanh…”

Tần Sơ thầm nghĩ: Anh vẫn còn nhớ rõ quá nhỉ.

Hắn nói “Sao anh thiếu ý chí quá vậy? Tôi nói không đồng ý thì anh không biết cầu xin tôi nhiều hơn sao?”

Lộ Đồng nhìn hắn, giống như đang xem kịch, mở miệng nói “Vậy cậu cảm thấy tôi nên cầu xin thế nào?”

Tần Sơ nói “Gọi hai tiếng ca nghe thử xem”

Lộ Đồng: ……

“Tôi tới bệnh viện”

“Ấy, từ từ đã” Tần Sơ lại mở miệng.

Lộ Đồng đã đứng ở trong phòng học một lúc lâu, tin tức tố trên thân thể anh từng sợi từng sợi từ phía sau cổ anh tỏa ra, chui vào bên trong khoang mũi Tần Sơ, trong phút chốc ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của hắn.

Dễ ngửi như vậy, chính mình cắn một cái cũng không bị thiệt.

“Tôi đồng ý rồi.”

“Vậy làm ở đây luôn đi” Lộ Đồng có vẻ như không hiểu rõ tình cảnh của bản thân mình hiện tại cho lắm, nói làm là làm, sau khi Tần Sơ đồng ý, anh lập tức ngồi xuống, đưa lưng về phía hắn hỏi “Cậu làm được không?”

Hỏi một Alpha có thể được hay không cơ bản cũng giống như chuyện hỏi đàn ông đã được chưa, trong trường hợp của người ở dưới hỏi như thế tràn ngập ý chỉ mờ ám.

Tần Sơ liếm liếm môi “Được hay không anh cứ thử đi là biết.”

Lộ Đồng người hơi gầy, làn da rất trắng, cái cổ thon dài, giống như cổ của cô nương trong bức tranh cổ.

Tần Sơ cúi đầu tới gần anh, tin tức tố Omega lạnh ngọt vờn quanh chóp mũi hắn.

Lộ Đồng có thể cảm nhận được tin tức tố của Tần Sơ, giống hệt như ngày đó anh ngửi thấy được mùi hoa, chỉ là lúc này đây tính xâm lược càng mạnh mẽ hơn, ép anh tới mức có chút không thể thở nổi.

Hai tay Lộ Đồng đặt ở trên bàn học, nhịn không được muốn chạy trốn.

…..

Nếu không, hay là thôi đi.

Đuôi mắt anh bị tin tức tố của Alpha bức đến đỏ hoe, đứng lên muốn bỏ đi.

Alpha đã nhận ra được ý đồ của anh, bỗng nhiên vươn tay đè bờ vai của anh lại.

Lộ Đồng giãy giụa hai cái, Tần Sơ lạnh lùng nói “Đừng cử động”

Ngay sau đó, phía sau cổ anh dán lên hai cánh môi ấm áp.

Tin tức tố của Tần Sơ hoàn toàn bao bọc lấy anh, Lộ Đồng theo bản năng cảm thấy bản thân như bị kẻ săn mồi theo dõi, mở miệng định nói muốn đổi ý.

Nhưng Tần Sơ lại không để cho anh có cơ hội, há miệng, một ngụm cắn vào tuyến thể của anh.

Lộ Đồng rên lên một tiếng, thân thể mềm nhũn, lảo đảo ngã xuống mặt đất.

Tần Sơ đỡ lấy anh, Lộ Đồng vẫn cảm thấy cả người như nhũn ra, cảm giác bị chiếm hữu mãnh liệt từ tuyến thể phía sau cổ tràn lan ra khắp toàn thân, anh dựa vào bàn, một hồi lâu mới khôi phục lại.

Tin tức tố của Alpha trong nháy mắt xâm chiếm anh, khiến cho Lộ Đồng lần đầu tiên cảm giác được bản thân mình không phải thuộc về mình, mà thuộc về người khác.

Sau khi Tần Sơ rời khỏi cổ anh, ở chỗ kia lập tức xuất hiện một vòng dấu răng.

Hắn có hai chiếc răng nanh nhòn nhọn, ở trên dấu răng kia hiện lên rõ ràng.

Lộ Đồng ngưng mãi một lúc sau mới đưa tay sờ sờ cổ của mình, dấu răng sâu tới mức dùng tay không cũng sờ ra được.

Anh có chút do dự “Chuyện này….”

Tần Sơ “Chuyện này anh đừng có đi khắp nơi rêu rao hủy hoại sự trong trắng của tôi”

Lộ Đồng: ……

Tần Sơ từ trên cao nhìn xuống anh “Tôi không giúp anh miễn phí, chờ khi nào tôi nghĩ tới chuyện muốn anh phải báo đáp tôi thế nào thì anh phải đến trả ơn cho tôi”

Lộ Đồng: Sao tự nhiên trong phút chốc mình lại nghĩ nó là người tốt nhỉ? Thằng ranh này mẹ nó đúng là cái đồ chó con…

“Bây giờ không muốn tôi trả ơn sao?” Anh cắn răng.

Tần Sơ phất tay “Thôi khỏi, lui ra đi”

Lộ Đồng “Về chuyện giới tính thứ hai của tôi….”

Tần Sơ “Anh yên tâm, tôi không có hứng thú với anh, cũng sẽ không vì cắn anh một cái mà yêu anh.” Hắn ngẩng đầu, nói “Tôi không có hứng thú với đàn ông, Omega nam cũng thế.” (Jian: đã ghi nhận =)))

Đánh dấu tạm thời của Tần Sơ rất có hiệu quả, còn hiệu quả rõ ràng hơn tất cả những loại thuốc ức chế mà trước đó Lộ Đồng đã dùng qua.

Có điều, để đề phòng người khác ngửi thấy tin tức tố của Tần Sơ trên người Lộ Đồng, mỗi ngày anh đều sẽ sử dụng một lượng thật lớn thuốc ngăn mùi, che giấu đi tin tức tố của Tần Sơ trên người mình.

Thằng nhóc con này tuổi còn nhỏ nhưng tin tức tố của hắn vừa cường thế vừa hung ác, bá chiếm thân thể anh không chịu rời đi, lúc nào cũng có cảm giác mãnh liệt về sự tồn tại của đối phương.

Thứ hai, sau nghi thức kéo cờ, trường học công bố thời gian cụ thể của Đại hội thể thao mùa thu.

Lúc Lộ Đồng vừa bước vào cửa lớp, ủy viên thể dục Quách Thần đập bản danh sách đăng ký lên bàn anh “Hạng mục chạy 1500 mét lớp mình còn thiếu hai người đăng ký, cậu đăng ký không?”

Hạ Niên nói “Lộ Đồng không đăng ký đâu, cậu ấy bị hạ đường huyết, chạy cự li dài sẽ dễ bị ngất xỉu.”

Quách Thần nói “Thầy Chu nói, hạng mục cứ cách 500 mét là phải có người đăng ký, nhất là Alpha, lớp mình bây giờ chỉ còn mỗi cậu chưa đăng ký thôi.”

Hạ Niên liếc nhìn Lộ Đồng, cậu đã biết giới tính thứ hai của Lộ Đồng rồi, lập tức giật lấy tờ danh sách đăng ký “Ngoại trừ chạy cự li dài ra không còn hạng mục nào sao? Lộ Đồng không chạy cự li dài được đâu.”

Quách Thần “Các hạng mục khác đều để lại cho Omega rồi, chỉ có chạy cự li dài này là chưa có người.

Lộ Đồng, hay là cậu thử chạy xem được không? Tớ nhớ năm ngoái cậu cũng tham gia chạy cự li dài mà, còn đoạt giải nữa.”

Hạ Niên thầm nghĩ: Năm ngoái là chuyện của năm ngoái, năm ngoái Lộ Đồng vẫn còn là một Alpha, năm nay Lộ Đồng thành Omega rồi còn đâu.

Cậu còn định nói thêm, Lộ Đồng không muốn phiền phức liền nói “Kệ đi, chạy cự li dài cũng được.”

Quách Thần hoàn thành nhiệm vụ, hớn hở nói “Tốt, dù sao cũng không cần phải có giải, cậu cứ chạy đại đi cũng được, lớp chúng ta quan trọng là số lượng người tham dự thôi.”

Lộ Đồng từ trong túi lấy ra một viên kẹo, bỏ vào trong miệng, sau đó từ cặp sách lấy ra một chồng vở ghi bài các môn khoa học tự nhiên, bắt đầu soạn lại.

Trước nay đi học chưa bao giờ chép bài, chỉ thích ghi chú vẽ vời ở trên sách.

Hơn nữa, trước khi bắt đầu vào lớp 11 thì tất cả chương trình học anh đã học xong trước tháng 9 rồi.

Hiện tại mỗi ngày đều liên tục giải đề thi, sau đó ôn lại những nội dung đã học một lần nữa.

Giáo viên các môn học đều gấp rút theo kịp tiến độ, còn Lộ Đồng lại ở ban khoa học tự nhiên lớp 11 cả ngày bận rộn đến mức đầu óc quay cuồng, làm gì có thời gian chép bài, hơn nữa lại còn không phải chép bài của lớp 11, mà là lớp 10.

Hạ Niên liếc mắt nhìn một cái, kinh ngạc ngây người “Cậu soạn lại đống vở ghi này làm gì? Chúng ta đâu có cần tới.”

Lộ Đồng “Không phải cho tôi, cho người khác.”

“Ai cơ?” Hạ Niên cảnh giác hỏi “Tần Sơ à? Hai người đang yêu nhau?”

Lộ Đồng nói “Con gái trên thế giới này có chết sạch hết tôi cũng không yêu đương với đàn ông” (Jian: Ghi nhận tiếp =)))

Hạ Niên thở phào nhẹ nhõm “Thế thì tốt.

Cũng nhìn ra được là cậu không có hứng thú với nam nhân, nếu không chỉ bằng cái mặt đẹp dã man này của cậu thì đã sớm đè người ta rồi.”

Bỗng nhiên cậu ta nhớ ra chuyện gì đó, mở miệng nói “Cậu biết không, hôm qua trên diễn đàn trường nổ tung luôn ấy.”

Lộ Đồng rất ít khi lướt dạo diễn đàn, thuận miệng đáp “Không liên quan gì tới tôi”

Hạ Niên lẩm bẩm tự nói “Bọn họ nói ngày hôm qua Tần Sơ ở trong phòng thanh nhạc đã đánh dấu một Omega, không biết thật hay giả?”

Ngòi bút trên tay Lộ Đồng bị lệch đi, vẽ ra một đường dài.

Hạ Niên “Cũng to gan gớm chứ, ở trong trường học mà dám làm bậy.

Nghe nói tin tức tố của Omega kia còn rất dễ ngửi, làm sao Tần Sơ kiềm chế nổi….”

Lộ Đồng chột dạ, giả vờ nói “Bài tập của cậu làm xong chưa? Rảnh phát sợ rồi đúng không?”

Hạ Niên “Không, tớ thấy tò mò mà.

Đúng rồi, thầy Chu nhờ cậu viết một bài phát biểu đó, lễ tuyên thệ vào thứ tư tuần này cậu sẽ là đại diện cho học sinh khối 11.

Viết xong rồi thì cậu tự học thuộc luôn nha.

Lộ Đồng gật đầu, ghim đống tài liệu trên tay lại với nhau, chuẩn bị đến phòng học khối lớp 10.

Mặc dù anh đã đồng ý sẽ giúp Tần Sơ gian lận trong kỳ thi giữa kỳ, thế nhưng với trình độ bùn loãng không trét tường được của đối phương mà nói, chỉ sợ đến đọc đề cũng không hiểu chứ đừng nói.

Tờ giấy trong tay Lộ Đồng ghi chép đã bao gồm kiến thức quan trọng của toàn bộ các môn khoa học tự nhiên lớp 10, chỉ cần Tần Sơ chịu học thuộc lòng, vào cuối tuần anh tới nhà cô Triệu bổ túc cấp tốc trong vòng hai tiếng cho Tần Sơ, như vậy có hy vọng thi sẽ không bị xếp thứ nhất từ dưới đếm lên.

Từ tòa nhà thí nghiệm đi đến tòa nhà D, đi lên sân thượng là nhanh nhất, ở lầu 4 tòa nhà D là lớp 11-11.

Anh vừa mới đi lên sân thượng liền nghe phía trước có người tỏ tình.

“Mình thực sự rất thích cậu, nếu cậu vẫn chưa có bạn gái thì nghĩ đến mình một chút được không.”

Cái chân Lộ Đồng định bước ra phải lập tức thu lại, giọng nói này nghe cực kỳ quen, hình như là Hà Viện Viện.

Anh đang đứng ở hành lang dẫn lên trên sân thượng, định chờ cho người ở trên sân thượng tỏ tình xong rồi bản thân mình mới đi ra.

Nhìn từ xa thì thấy trên sân thượng có một nam một nữ đang đứng, nữ chính là Hạ Viện Viện, còn nam chính là Tần Sơ.

(Jian: cậu Tần học lớp 10 mà toàn dính tới đàn anh đàn chị lớp 11 k =)))

Trong lòng Lộ Đồng nhảy dựng lên, tâm trạng có chút bất mãn không nói thành lời.

Cứ coi như nhờ Hạ Niên nói nên anh mới biết được Hà Viện Viện vì Tần Sơ mới theo đuổi mình, nhưng khi tận mắt nhìn thấy cô tỏ tình với Tần Sơ, anh vẫn bị đả kích rất lớn.

Lộ Đồng không hẳn là yêu thích Hà Viện Viện, chỉ là cảm thấy không phục.

Cùng là nam như nhau nhưng mị lực của anh vẫn thua kém tên Tên Sơ kia một đoạn là sao?

Tại sao toàn bộ nữ sinh có liên quan đến anh đều chạy sang yêu Tần Sơ vậy?

“Oa, đỉnh chưa kìa.

Tỏ tình trực tiếp phiên bản trên sân thượng, có phải trong lòng đang vô cùng tức giận, rất chua xót, rất ghen tỵ hay không? Hận không thể tiến lên chia rẽ đôi cẩu nam nữ này?”

Đang lúc Lộ Đồng nhập tâm suy nghĩ thì bên tai bỗng nhiên truyền đến thanh âm của một thiếu niên.

Anh quay đầu sang, chẳng biết lúc nào Tần Thập Ngũ đã nhảy ra bên cạnh anh hai mắt sáng long lanh nhìn anh chằm chằm.

Lộ Đồng “Tần Thập Ngũ?”

Tần Thập Ngũ nói “Sao anh tới đây vậy?”

Lộ Đồng “Tôi tới tìm người”

Trước đó hai người đã gặp nhau ở nhà Triệu Yến, cũng coi như có quen biết.

Tần Thập Ngũ nhìn thấy mẹ ruột của mình, trong lòng dâng lên một sự kích động không thể giải thích được cùng với sự thân thiết vô cớ, cậu xuyên không từ mười sáu năm sau đến đây chỉ mới được khoảng một tuần, vẫn chưa sửa được cái tật xấu này: Vừa nhìn thấy Lộ Đồng đã muốn bổ nhào vào trong lồng ngực anh dụi dụi.

Dựa sát vào Lộ Đồng, Tần Thập Ngũ bỗng nhiên sững sờ, trong lòng vô cùng kinh ngạc: Tại sao trên người Lộ Đồng lại có mùi vị của Alpha?

Tần Thập Ngũ cực kỳ nhạy cảm với mùi vị tin tức tố, cho dù Lộ Đồng có xịt thêm nhiều thuốc ngăn mùi mấy đi chăng nữa thì cũng vô dụng.

Cậu ngửi ngửi trên vai Lộ Đồng, quái lạ, Lộ Đồng không đẩy cậu ra….

Lộ Đồng hơi có bệnh thích sạch sẽ, ghét tiếp xúc với người khác, không thích ở quá gần với người lạ, nhưng Tần Thập Ngũ gần gũi với anh như thế, anh lại không từ chối một cách bất thường.

Điều này khiến chính bản thân anh cũng thấy kỳ lạ.

“Dễ ngửi à?”

Lúc Tần Thập Ngũ đang phân biệt mùi vị tin tức tố trên người Lộ Đồng thì môt thanh âm lên tiếng phá vỡ.

Mới đầu cậu cứ tưởng là Lộ Đồng hỏi cậu nên mới thật thà trả lời “Thơm lắm”

Lúc nói xong, bỗng nhiên phát hiện ra thanh âm này không đúng, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Tần Sơ không biết từ lúc nào đã đứng ở trước mặt cậu.

Ba của cậu sắc mặt thoạt nhìn không tốt lắm.

Nhất là cậu phát hiện ra….

nhìn từ góc độ của Tần Sơ mà thấy thì, trông giống như cậu đang ôm Lộ Đồng vào trong ngực vậy….

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi