Editer: Minori
Nhưng cũng chả làm được gì, mỗi nhà kỹ thuật đều là người khổng lồ trong tư tưởng và một chút kiêu ngạo trong hành động.
Cẩu Lương đợi một ngày cũng không đợi được Hạ Sùng Phong đáp lại —— Chà, nếu hắn đang ngồi trước máy tính lại không biết mình muốn tạo ra sự biến đổi thần kỳ nào cho đứa trẻ thực tế ảo, thì cũng nên cân nhắc —— Tóm lại, cẩu streamer đã rất thất vọng và đưa ra một quyết định điên rồ ↓↓
Cậu phải bắt đầu dùng mát xa hỗ trợ giấc ngủ đại pháp với nam thần rồi!
Vì thế, cậu nghênh ngang vào nhà, mang theo bác sĩ chuyên nghiệp chính trực nghiêm cẩn.JPG, nói với Hạ ảnh đế: "Cởi ra."
Hạ Sùng Phong: "......!Hãy chờ một lát, anh đi tắm đã."
Hắn đi chầm chậm ra ngoài sau khi tắm rửa xong, liền thấy Cẩu Lương đang ngồi trên giường của hắn......!Uống nước trái cây.
Cẩu Lương quay đầu lại, ánh mắt tinh nghịch liếc qua chiếc áo choàng tắm đang mặc trên người hắn.
Vẻ mặt của Hạ Sùng Phong lập tức chuyển sang chế độ cao lãnh, làm bộ nhìn không hiểu "Còn đợi em cởi ra sao tiểu yêu tinh" trong đôi mắt nhỏ, thật ngầu mà thuận tay hất chiếc khăn lau tóc, tháo dây lưng, cởi áo choàng tắm, lộ ra cơ bụng sáu múi săn chắc cùng cơ ngực nở nang và —— đôi chân dài trong chiếc quần dài màu xám.
Cẩu Lương: Chậc, keo kiệt.
Cậu bĩu môi, đặt nước trái cây xuống, vỗ nhẹ vào gối mềm mại để cho Hạ Sùng Phong nằm sấp xuống, sau đó ý đồ xấu mà dang chân ngồi trên eo của Hạ ảnh đế.
Chà, đây là "Eo của Phong" trong truyền thuyết giá trị 1 tỷ ư, cảm giác còn tốt hơn ngồi trên 1 tỷ RBM! 〃〃
Ánh mắt cậu sáng rực nhìn bả vai rộng lớn của Hạ Sùng Phong, sống lưng hoàn mỹ với cơ bắp và khung xương, chỉ cần nhìn thôi là có thể bị chinh phục bởi cảm giác sức mạnh đầy nam tính rồi
Cẩu Lương nhìn vành tai đỏ ửng của Hạ Sùng Phong, nhịn xuống xúc động vuốt ve sẽ dọa sợ tiểu kiêu ngạo, mở tinh dầu ra lòng bàn tay rồi xoa xoa, một tay rất tự nhiên ấn ở trên lưng hắn, cúi người đưa tay kia đến trước mặt hắn: "Anh có thích mùi này không?"
Hạ Sùng Phong quay đầu, nhanh chóng nhìn hai má lúm đồng tiền của cậu, cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp sau lưng và trọng lượng ở trên eo, rụt rè mà mím môi gật gật đầu.
Cẩu Lương hỏi hắn: "Là mùi gì vậy?"
Hạ Sùng Phong: "......!Chanh ư?"
Hắn có chút không hiểu tại sao Cẩu Lương lại muốn hỏi vấn đề đã rõ ràng như vậy, trong nháy mắt hơi do dự.
Cẩu Lương a một tiếng, chanh à (๑′∀๑).
Chai tinh dầu này là tinh chất cậu chiết xuất từ Phản Hồn Thảo, chỉ riêng chai này đã tiêu tốn 5 tích phân của cậu đó.
Đồ vật mà thương thành của hệ thống làm ra, nếu người bình thường trực tiếp sử dụng sẽ cùng hồn thể của bọn họ sinh ra cộng hưởng —— Có lần, cậu đã từng đem Phản Hồn Thảo vô dụng làm thành rau cho Thời Vũ ăn, lần ấy Thời Vũ đã rất ngạc nhiên: Thật tuyệt vời khi làm ra rau xanh với hương vị dâu tây tinh khiết và không phô trương như này, đúng là cẩu đầu bếp tài giỏi của tôi!
Lúc này, trong đầu cậu nhanh chóng hiện lên món gà sốt chanh, cá bơn nướng với chanh, salad củ sen hồng*, trà chanh mật ong, pho mai chanh —— wow, cứ phải nói là ngon tuyệt cú mèo ấy!
*Salad củ sen hồng - nguyên văn 柠檬胭脂藕: Củ sen thái lát luộc chín, ngâm trong nước cải tím + nước cốt chanh + gia vị.
Cậu nhìn chằm chằm môi Hạ Sùng Phong, lén lút mà......!Nuốt xuống dục vọng muốn ăn cơm.
Đầu ngón tay dường như vô tình lướt qua làn da đều đặn, hai tay của Cẩu Lương đặt trên vai Hạ Sùng Phong bắt đầu miết, phương pháp của cậu là học đến đâu dùng đến đó, tuy nhiên công dụng của Phản Hồn Thảo đã bù đắp cho những sai sót trong kỹ năng của cậu.
Tinh chất đã thẩm thấu vào da từ từ khuếch tán, âm thầm chữa lành những mầm bệnh đã tích tụ từ lâu trong cơ thể mà bản thân có thể cảm nhận được hoặc thậm chí không cảm nhận được.
Hạ Sùng Phong thoải mái gối lên cánh tay của mình, nhất thời trong não tâm viên ý mã* đều lười nhác mà ngừng lại.
*Tâm viên ý mã(心猿意马): tư tưởng, tâm tình không khống chế được, suy nghĩ lung tung; sớm nắng chiều mưa; thất thường; nghĩ đông nghĩ tây; tâm phiền ý loạn
Cẩu Lương hỏi hắn lực như thế nào, rồi cùng hắn nói chuyện phiếm: "Nam thần à nam thần, vai diễn của anh cũng sắp kết thúc rồi phải không?"
Hạ Sùng Phong: "Ừ."
Ngập ngừng một chút, cậu chủ động nói thêm: "Việc quay phim sẽ hoàn thành vào cuối tuần sau.
Em sẽ theo dõi tổ hậu kỳ thực hiện các hiệu ứng đặc biệt trong một thời gian.
À, nửa cuối năm nay không có sắp xếp công việc gì khác đâu, nhưng hôm qua chị Tình nói sẽ tạm thời bổ sung lịch trình ngắn hạn nữa."
Vì tình trạng sức khỏe trước đó của hắn, ngoại trừ 《 Đặc Công Phong Hỏa 》 đã được quay xong, Ngưu Tình đem công việc của hắn có thể hoãn lại được thì hoãn.
Đối với những căn bệnh không đáng có đó, cường độ làm việc của Hạ Sùng Phong cuối cùng là quá tải rồi, Ngưu Tình chỉ lo hắn sẽ suy sụp nếu cứ bận rộn như vậy, vốn dĩ cô đã lên kế hoạch nghỉ ngơi và phục hồi sức khỏe cho hắn trong khoảng hai năm.
Mặc dù sự xuất hiện của Cẩu Lương đã mang lại cho họ một bước ngoặt và cơ thể của Hạ Sùng Phong đã hồi phục như trước, nhưng Ngưu Tình vẫn muốn để hắn nghỉ ngơi từ ba đến năm tháng để tránh phát sinh sự việc ngoài ý muốn.
Cẩu Lương lập tức cảm thấy hứng thú liền hỏi là lịch trình gì.
Hạ Sùng Phong hỏi gì đáp nấy: "Đó là sự kiện phản hồi của người hâm mộ được tổ chức đặc biệt cho lễ kỷ niệm một trăm năm thành lập WE, họ quyết định quay một chương trình thực tế ảo để phát sóng trực tiếp."
Cẩu Lương nhớ đến biểu ngữ lớn mà cậu đã thấy trên trang chủ cá nhân của Minh Hình thì hiểu ra, hỏi: "Có phải những người sẽ tham gia đã được định sẵn rồi không?"
"Ừ." Hắn không coi chuyện này là bí mật, nói cho Cẩu Lương năm người đã được xác nhận có trong danh sách.
Ngoài hắn ra, còn có Minh Hình trong bảng tím và ba nghệ sĩ khác trong bảng đỏ.
Có thể nói đây là đội hình hoành tráng nhất mà WE có thể đưa ra, cũng là thành ý lớn nhất dành cho người hâm mộ, tin rằng sau khi tin tức được công bố, sẽ không ai phải thất vọng.
Cẩu Lương "Ồ" một tiếng, một bên tiếp tục mát xa, một bên để hệ thống tìm kiếm thông tin về sự kiện kỷ niệm của WE và thông tin cụ thể của ba nghệ sĩ còn lại cho cậu.
Cậu bỗng nhiên im lặng khiến Hạ Sùng Phong có chút căng thẳng.
Hắn vẫn luôn nhớ rõ Cẩu Lương đã từng nói muốn được làm việc cùng với mình, nếu có thể, hắn cũng không muốn làm Cẩu Lương phải thất vọng —— đương nhiên, bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy má lúm đồng tiền cũng khiến hắn cảm thấy vô cùng vui mừng rồi.
Tuy rằng đây là sự kiện quy mô lớn nhân ngày kỉ niệm 100 năm thành lập, nhưng chỉ cần Cẩu Lương muốn, hắn cũng có thể sắp xếp một chỗ cho cậu.....!
Đáng tiếc, đợi thật lâu, hắn cũng chưa nghe Cẩu Lương chủ động đưa ra yêu cầu này.
Hạ Sùng Phong khẽ cử động thắt lưng, cảm nhận được sức nặng của một người khác đang thả lỏng trên eo mình, cảm giác mất mát trong lòng mới tốt hơn một chút: À, lúc trước Tiểu Hố Nhi nói muốn cùng nhau làm việc, nói thích mình gì đó.....!quả nhiên chỉ là nói xuông thôi sao?
Không đợi hắn nghĩ thêm nữa, Cẩu Lương từ trên người hắn rời đi.
Hạ Sùng Phong có chút ngỡ ngàng quay đầu lại, thấy Cẩu Lương đang đưa ngón tay vào miệng —— Ơ?
Cẩu Lương bị hắn bắt tang tại trận, hoàn toàn không để bụng, ngược lại tiếp tục liếm liếm ngón tay, mi mắt cong cong, nói: "Tinh dầu này có thể ăn được, không thể lãng phí." Đây chính là Phản Hồn Thảo bảo vật toàn thân đấy, rửa sạch rất đáng tiếc!
"Nó có vị rất tuyệt đó, nam thần à, anh có muốn thử chút không?"
Cùng với đó, cậu dường như cảm thấy ý tưởng này không tồi, liền đổ một ít tinh dầu chưa dùng đến trong chai vào lòng bàn tay, nhiệt tình đưa tay lên miệng Hạ Sùng Phong, mỉm cười thúc giục hắn.
Cẩu Lương nghĩ rằng nội dung trí tưởng tượng sâu không thấy đáy chắc chắn đầy màu sắc của nhà kỹ thuật · Ảnh đế khẳng định lại nghĩ cách không hành động, nhưng không ngờ rằng, Hạ Sùng Phong đột nhiên nắm cổ tay của cậu, cố giữ vẻ mặt lạnh lùng để sát vào —— nhanh chóng ở lòng bàn tay của cậu liếm một chút, ngay sau đó giống như là bị bỏng buông tay cậu ra, đem vẻ mặt tan vỡ của mình vùi vào trong gối —— chỉ để lại vành tai đỏ bừng như con tôm.
Lòng bàn tay của Cẩu Lương mẫn cảm co rúm lại một chút, tinh chất Phản Hồn Thảo dọc theo vân tay chảy xuống khăn trải giường cũng không hề biết, tại chỗ ngơ ngẩn trong chốc lát mới cười ra tiếng.
Cậu ghé vào bên tai Hạ Sùng Phong, người đang ôm gối trong tay để che mặt lại, cười khẽ hỏi: "Nam thần à, ăn ngon không?"
"......!Ừm."
Giọng nói được lọc qua chiếc gối lông, trở nên càng thêm trầm thấp.
Cẩu Lương được voi đòi tiên tiến sát lại, hơi thở phả vào lỗ tai Hạ Sùng Phong, hài lòng nhìn lỗ tai giật giật, động lại động, cậu nói: "Nam thần à, anh xấu hổ sao?"
Thân thể Hạ Sùng Phong cứng đờ, ngay sau đó buông gối đầu ra yên lặng quay đầu lại, vẻ mặt chính trực nói:
"Không phải."
"Thật chứ?"
"Ừ!"
Ánh mắt của anh đầy sức thuyết phục, à, nếu khuôn mặt anh ấy không đỏ như vậy và nhịp tim của anh ấy không quá dữ dội
như vậy......!
Cẩu Lương hiểu ý mà cười rộ lên, tất cả những điểm không quen và không vui vì sự bị động của Hạ Sùng Phong sinh ra lúc này đều tan thành mây khói, cậu nhích lại gần về phía trước, một tay ấn vào gối, cúi đầu xuống......! Một nụ hôn nhẹ nhàng được đặt lên môi hắn.
Cậu nói: "Hạ Sùng Phong, em......!Thích anh."
Tiểu quỷ trong lòng Hạ Sùng Phong đã từ móng tay đỏ thành sợi tóc: Tiểu Hố Nhi nói thích tôi thích tôi! Cậu ấy ở trên giường nói thích tôi thích tôi thích tôi!! Đẩy ngã cậu ấy xuống đi! Lúc này không hành động cậu có phải là đàn ông hay không!!
Mà trong hiện thực hắn cũng giống vậy, mặt đỏ bừng nằm trên giường ngẩng đầu nhìn Cẩu Lương, cuối cùng như hạ quyết tâm, ngồi dậy, giơ tay chạm vào tay Cẩu Lương, làm như thẹn thùng lại làm như cấp bách, nói: "Anh đồng ý với em."
Cẩu Lương: Đáp án này......!Hạ ảnh đế, vừa rồi trong thế giới nội tâm của anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? ( ﹁ ﹁)
Hạ Sùng Phong thấy cậu không đáp lại, có chút bối rối, sợ chính mình biểu đạt không rõ, hắn cúi người hôn Cẩu Lương, nói: "Em muốn làm......!Đều có thể."
【 Đinh, cập nhật độ hảo cảm của mục tiêu, độ hảo cảm hiện tại: 75! 】
【 Đinh! Thanh tiến độ nhiệm vụ được đẩy mạnh, tiến độ hiện tại: 0.1%!!! 】
*
Ngày hôm sau.
Triệu Bân nghe được Cẩu Lương chủ động muốn tới công ty tìm hắn nói chuyện công việc, rất ngạc nhiên, nhưng trong lòng cũng không ôm bất kỳ suy nghĩ may mắn gì —— thằng nhóc này có thể còn khó giải quyết hơn hai người ở bảng tím mà trước kia hắn nhận cộng lại.
Quả nhiên, sau khi nghe được yêu cầu của Cẩu Lương, vẻ mặt Triệu Bân dại ra: WHAT???
"Cậu nói cậu muốn tham gia chương trình thực tế phản hồi chân thành kỷ niệm một trăm năm ư?"
Triệu Bân giơ tay ấn trên trán cậu, nói: "Cậu nhóc, ra ngoài nhớ uống thuốc, bây giờ đứng lên, đi thẳng, ra cửa rẽ phải, cảm ơn!"
Thật là một trò đùa!
Tôi thậm chí còn không nghĩ đến việc ai sẽ tham gia chương trình thực tế này!
Tuy rằng mời đến ca vị* Hạ Sùng Phong trong TOP10 bảng tím như vậy nằm ngoài kế hoạch của WE, nhưng điểm mấu chốt của công ty cũng là bảng đỏ, 250 nghệ sĩ hàng đầu bảng đỏ trên thế giới, được chứ! Cậu chỉ có sự chú ý trong bảng lam mà không có tác phẩm tuyến mười tám nào! Tắm rửa rồi đi ngủ đi nhé!
*Ca vị (咖位): chính là địa vị của minh tinh trong giới giải trí, ca vị càng cao, lực ảnh hưởng càng lớn.
Cẩu Lương đương nhiên biết cậu không phù hợp để đưa ra yêu cầu này với danh tiếng hiện tại của mình.
Vì số lượng fans vượt quá hàng chục triệu, cậu từ một người mới nhỏ bé vô hình ở bảng trắng một phát bước sang bảng lam.
Kỳ thật lấy mức độ chú ý và đề tài của cậu bây giờ có thể so sánh với nghệ sĩ bảng vàng, nhưng vì cậu không có tác phẩm nào, chỉ bằng chương trình phát sóng trực tiếp 《 Đặc Công Phong Hỏa 》còn chưa phát sóng, cậu cũng chỉ có thể dừng lại ở bảng lam.
Tuy nhiên, ai nói trên thế giới này nghệ sĩ chỉ có thể dựa vào tác phẩm và kỹ năng diễn xuất để nói chuyện? Cậu không ngốc đến mức đem lợi thế của mình đặt vào những thứ này.
Cẩu Lương nhướng mi nói: "Nghe nói, các anh muốn quay series sinh tồn trên đảo hoang, hiện tại còn thiếu một hòn đảo?"
Triệu Bân kinh ngạc.
Đây là đề xuất nội bộ của WE, chưa kể nó chưa được công bố rộng rãi và có rất ít người trong cuộc.
Sinh tồn trên đảo hoang là giải pháp thay thế tốt nhất, nhưng nó đã bị xếp xó vì có quá nhiều thủ tục quay phim trên đảo nên giá cả quá cao, lại không thể tìm được địa điểm đủ để bảo đảm an toàn và tự do quay phim, nên đã bị gác lại.
Sau đó lại có Hạ Sùng Phong gia nhập, bọn họ càng do dự: Đây chính là BOSS lớn ở WE là bảo vật gấu trúc của bọn họ, chẳng may ở hoang đảo xảy ra chuyện, bọn họ có nhảy xuống máy bay tập thể cũng không thể chuộc tội.
Triệu Bân liếc nhìn Cẩu Lương thật sâu, thay vì kiểm tra nguồn tin của cậu, híp mắt hỏi: "Cậu muốn làm gì?"
Cẩu Lương cười, móc điện thoại ra, đeo mắt kính VR lên sống mũi của hắn, click mở video thực tế ảo.
Triệu Bân chỉ có thể cảm thấy rằng mình đang ở trong một chiếc trực thăng, giữa âm thanh của cánh quạt, anh đã nhìn ra toàn cảnh một hòn đảo bị đại dương cô lập —— rừng mưa nhiệt đới nguyên sinh, cây cối rậm rạp và cứng cáp, bao quanh bởi làn nước trong xanh, một vòng tròn bức tường đá màu đỏ trắng đan xen và bờ cát trắng.
Sau đó, hắn đi theo quay phim của trực thăng loại nhỏ lượn qua lượn lại trong đó, đưa hắn đi đánh giá số lượng phức tạp của rễ cây và dây leo, cánh đồng hoa lộng lẫy hoang dã, các loài động vật sống động và đa dạng, còn có một trận mưa phong tình của thiên nhiên...!
Cẩu Lương: "Anh Văn Võ, hòn đảo này thế nào?"
Triệu Bân: "......"
Một tuần sau, biểu tình của Hạ Sùng Phong khi nhận được kế hoạch và danh sách hoạt động chương trình thực tế của WE cũng tương tự: "......"
Hắn yên lặng đem tư liệu đưa cho Cẩu Lương, biểu tình so với ngày thường còn lạnh hơn mấy độ C.
Cẩu Lương không để bụng, ngược lại cười hì hì giơ tập tài liệu: "Thế nào, nam thần, có phải anh rất vui đúng không?"
Hạ Sùng Phong gật đầu một cách khó khăn trong ánh mắt mong chờ của cậu, nội tâm: Hu, phấn đấu hai mươi năm, toàn không có đất dụng võ, cảm giác nhân sinh mất đi ý nghĩa......!Nói sảng văn kẻ vô hình nhỏ bé ôm chân siêu sao đâu rồi! ┭┮﹏┭┮
*
#Tiêu đề WE: Lễ khai mạc kỷ niệm một trăm năm! Sinh tồn trên hoang đảo bắt đầu!! #
Vì chủ đề của chương trình thực tế dành cho lễ kỷ niệm phản hồi người hâm mộ đã được đặt ra, các fan kích động giống như bị tiêm máu gà, sôi nổi suy đoán xem sáu người trong danh sách bảo mật kia sẽ là ai.
Bọn họ sôi nổi Reuters* hành trình idol của họ, những ngôi sao nào có lịch trống trong khoảng thời gian này sẽ được luân phiên một lần.
Một số nghệ sĩ bảng cam cũng nhân cơ hội cọ nhiệt đề tài này, cho dù bị nhóm quần chúng ăn dưa chế nhạo là "Kẻ hèn bảng cam" "Lấy tác phong kẻ giàu của WE, nhất định là bảng đỏ bảng đỏ! Vì vậy, những bé cam trong nhóm vẫn nên tắm rửa đi ngủ đi!" Từ từ, cũng vẫn làm không biết mệt.
*Reuters là một hãng cung cấp thông tin và tin tức toàn cầu.
Thời gian đang dần trôi qua khi công bố danh sách ba nghệ sĩ được liệt kê trong bảng đỏ và đóng máy 《 Đặc Công Phong Hỏa 》.
Trong bữa tiệc đóng máy.
Đạo diễn Trương còn cố ý mời Cẩu Lương người sớm đã thoát đoàn để trở về tham gia.
Vị đạo diễn này tính tình nóng nảy lại nghiêm khắc nhưng thật ra lại rất hiền hoà trên bàn tiệc, uống rượu bồi tội với nhóm sáng tác chính bị ông mắng qua, nói thẳng trên công việc không nói giao tình, ngoài công việc mọi người đều là bạn tốt —— Bản thân tửu lượng kém nhưng lại rất thích uống rượu, ai quen đạo diễn Trương đều biết lý do uống rượu của ông ấy mười mấy năm nay vẫn không thay đổi.
Nam phụ bị ông rót hai ly —— đứng giữa ồn ào nói: "Đạo diễn, rượu bồi tội của ông tôi đã uống nhiều năm rồi, đến lúc đó trên phim trường còn không phải vẫn như thường nên mắng liền mắng sao, tôi vẫn như thường ngày mong ông dìu dắt tôi sao? Cho nên theo tôi nói, hay là uống với người mà ông mắng ít hơn, chúng ta đến cùng bọn họ uống hai ly lấy chút kinh nghiệm, sau này cho ông bớt thêm phiền lòng, ông nói xem có đúng không?"
Tầm mắt của mọi người nhìn về phía Hạ ảnh đế, ngay sau đó không thể chịu được khuôn mặt lạnh lùng kia liền nhìn về phía Cẩu Lương đang chuyên tâm ăn ăn ăn.
Bọn họ ở đoàn phim《 Đặc Công Phong Hỏa 》 chính là hai người bị mắng ít nhất.
Đạo diễn vui tươi hớn hở nhìn, Hạ Sùng Phong không dễ chọc, nhóc ma mới ai sẽ bỏ qua? Thấy Cẩu Lương uống một vòng cùng đoàn phim vẫn bình yên vô sự, mọi người lập tức tinh thần tỉnh táo, muốn hạ gục cậu, nhưng không nghĩ tới cuối cùng trên bờ nhìn thấy đạo diễn Trương bị Cẩu Lương cho uống đến mức chui xuống gầm bàn tìm vợ, cậu vẫn ngồi ổn định vững chắc......!Đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Hạ Sùng Phong.
Hạ Sùng Phong chạm vào khuôn mặt có chút nóng rực của cậu, thấp giọng hỏi: "Uống say rồi à?"
Gương mặt Cẩu Lương đỏ bừng, nghe thấy giọng nói của hắn liền lộ ra nụ cười ngây ngô, giơ hai tay lên, nói: "Nam thần à~ ôm ôm ~~"
Tư thế kia, bộ dạng kia, quả thực giống lúc đứa trẻ thực tế ảo muốn ôm ôm —— đó là điểm đáng yêu lén lút trong ảo tưởng của Hạ Sùng Phong, lúc này bị Cẩu Lương hạ bút thành văn, thiếu chút nữa làm Hạ ảnh đế phá huỷ hình tượng trước mặt mọi người.
Hắn cố gắng chịu đựng, cuối cùng không kìm nén được mà ôm Cẩu Lương, người đang uất ức đến mức không thể đợi hắn ôm và đôi mắt cậu trở nên ươn ướt, nói lời tạm biệt với phó đạo diễn luôn phụ trách đóng máy người duy nhất tại hiện trường không dính rượu.
Phó đạo diễn nhìn Cẩu Lương đang cười hì hì ôm lấy Hạ Sùng Phong, chui vào trong cổ hắn nói lời say mơ hồ không rõ, tràn ngập hơi thở tán tỉnh, tâm hồn hóng chuyện trong mắt như bừng cháy, nhìn theo Hạ ảnh đế luôn không gần gũi với người khác đang thật cẩn thận đưa Cẩu Lương đi.
Phó đạo diễn sờ cằm: Người mới của của Hạ ảnh đế thật lợi hại!
Anh trợ lý chờ ở bên ngoài, thấy Hạ Sùng Phong bế ngang Cẩu Lương ra thang máy, vội xuống xe mở cửa.
Trở lại trên xe, hắn quay đầu đang muốn hỏi Cẩu Lương có cần thuốc giải rượu không, lại thấy ông chủ của mình nâng vách ngăn lên......!Lần đầu tiên trong cuộc đời đến nay.
Trước khi tầm nhìn bị chặn, anh trợ lý đã nhìn thấy Cẩu Lương đang say khướt, lấy hai tay ôm mặt của Hạ ảnh đế tùy ý xoa bóp, cười hì hì lẩm bẩm nam thần nam thần, sau đó, tiến lại gần, MOAH một cái trên môi Hạ Sùng Phong! Hạ ảnh đế nâng tay lên—— vách ngăn hoàn toàn chặn tầm mắt của anh......!
Anh trợ lý yên lặng xoay đầu: Chị Tình, chúng ta hình như chọc phải chuyện lớn rồi ( ° ▽, °)
Hạ Sùng Phong giơ tay lên, kéo tay Cẩu Lương đang nhéo mặt mình xuống đặt trên vai, đem Cẩu Lương đang ngậm miệng mình không chịu buông ra điều chỉnh sang tư thế thoải mái hơn, để cậu quỳ ở trên đùi mình, muốn hôn như nào liền hôn như thế, một bộ dạng ngoan ngoãn hoàn toàn không phản kháng.
Mang theo hồn lực vị chanh khiến người tỉnh táo lại mê muội.
"Sùng Phong, Hạ Sùng Phong......"
Cẩu Lương nỉ non, lặp lại, ôm chặt lấy hắn cúi đầu muốn thêm nữa.
【 Đinh, thanh tiến độ nhiệm vụ đẩy mạnh, tiến độ hiện tại: 10%.
】
Hạ Sùng Phong đỡ lưng cậu, ngẫu nhiên chủ động hôn cậu, cũng đủ làm bản thân hưng phấn thật lâu.
Nhưng Cẩu Lương cũng không vừa lòng, đầu lưỡi dồn dập mà thúc giục hắn oán trách hắn lười biếng và bị động.
Cho đến khi bị cắn môi uy hiếp, Hạ Sùng Phong mới cười đè lại đầu Cẩu Lương, nghiêm túc cùng cậu ôm hôn.
Kỹ năng hôn của Hạ Sùng Phong cứng nhắc và quy củ như phiên bản sách giáo khoa, không vội vàng, cũng không kịch liệt, nhưng lại dịu dàng triền miên, khiến người ta rất thoải mái đến say mê trong đó.
Cẩu Lương bị hồn lực chính nồng đậm vây quanh, hương vị và mùi thơm của chanh làm cho cậu có thêm sức sống, cả cơ thể cậu thả lỏng trong vòng tay của Hạ Sùng Phong.
Thắt lưng thẳng tắp mềm mại, hắn để cho cậu từ tư thế cúi đầu hôn môi sang tư thế ngẩng đầu cầu xin, hai chân vốn dĩ đang quỳ trên đùi Hạ Sùng Phong cũng bị tách ra, tay chân cùng sử dụng mà cả người giống gấu Koala ôm chặt lấy Hạ Sùng Phong.
Hạ Sùng Phong buông cậu ra, vẻ mặt tuy rằng không tươi cười, nhưng trong ánh mắt tất cả đều là ý cười nồng đậm, đầu ngón tay nhẹ nhàng chọc má lúm đồng tiền của cậu, nói: "Không giả say nữa sao?"
Cẩu Lương cũng không ngoài ý muốn bị hắn nhìn ra, chu miệng lại hôn hắn, mới cười hì hì nói: "Đúng là em uống say, anh có thể làm gì em?"
Hạ Sùng Phong giả vờ trầm tư, nghiêm túc mà nói: "Anh phải xem xét cốt truyện này làm sao để phối hợp với em."
Cẩu Lương: "Anh vừa rồi suy nghĩ tới cốt truyện gì? →v→"
Hạ Sùng Phong đỏ mặt, đôi mắt mơ hồ trong nháy mắt, sau đó mặt nghiêm túc ×2: "Có một số việc, đợi sau khi kết hôn lại làm mới tốt."
Cẩu Lương:......!Ơ, tôi vừa được cầu hôn cầu hôn cầu hôn sao 〃〃.