ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG VÔ THƯƠNG CẢNH GIỚI


Tiêu Long nói ra một trận, khiến cho Tiêu Viêm được khai sáng, trong lòng có một suy đoán.

"Bọn họ liệu có phải là người của Ma tộc không?" Tiêu Viêm trong lòng suy đoán."Cái này ta không dám xác định, nhưng thực lực của bọn hắn thực sự cường đại, Y Ma giáo đều cung kính nghe mệnh lệnh của bọn hắn, có lẽ Y Ma giáo là một chi nhánh nhỏ của Ma tộc." Tiêu Lập có tiếp xúc nhiều nhất với người áo đen, nên hắn có khá nhiều thông tin."Lại là Y Ma giáo!" Tiêu Viêm nắm tay chặt lại.

"Tiên tổ, liên lụy các ngươi.

Ta đã đại khái đoán được nguyên do rồi, ta nhất định phải mau chóng rời đi, nhưng Tiêu Kỳ thì ta không thể mang đi, quá nguy hiểm.""Nguy hiểm cũng phải mang đi, ở lại còn nguy hiểm hơn!" Tiêu Long gắt gỏng." Ở lần luyện chế Đế phẩm đan dược đầu tiên của ngươi, ta cùng Tiêu Lập lão đầu đánh cược, nếu như ngươi luyện chế thành công, liền đem Tiêu Kỳ gả cho ngươi.


Ngươi thành công, sở dĩ Tiêu Kỳ là nữ nhân danh chính ngôn thuận của ngươi, lúc đầu còn có thể trì hoãn chuyện này cho ngươi, nhưng bây giờ có chuyện này đột nhiên xảy ra, chúng ta chỉ có thể hối thúc ngươi thôi."Nghe Tiêu Long nói vậy, Tiêu Viêm vô cùng ngạc nhiên.

Tiêu Kỳ nhìn về phía Tiêu Lập thấy Tiêu Lập yên lặng gật đầu.

"Cái này....!Nhưng.." Tiêu Viêm thực sự không biết nên nói gì cho phải, đang muốn nói mình đã sớm có thê thất tại Đấu Khí đại lục "Làm sao? Ta và Tiêu Lập tiên tổ không được làm chủ chuyện này của ngươi sao? Ngươi có phải là tôn tử của Tiêu gia không?" Tiêu Long có chút gấp."Oanh --"Đúng vào lúc này, bên trên bầu trời truyền đến một tiếng vang trầm, toàn bộ Tiêu tộc đều kịch liệt rung động một cái.

Tiêu Lập vội vàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía phương xa, sau đó quay đầu nói với Tiêu Lập: "Bọn hắn tới rồi!" Tiếng ầm ầm bắt đầu vang vọng không ngừng, mỗi lần tiếng ầm ầm vang lên, đều nương theo một lần kịch liệt run rẩy.Tiêu Lập chau mày: "Bọn hắn đang công kích vào hộ tộc đại trận.

Hộ tộc đại trận xem ra cũng ngăn cản không được bao lâu nữa, thực lực bọn hắn quá mạnh."Nói xong, lần nữa nắm tay Tiêu Kỳ bỏ vào trong tay Tiêu Viêm, giọng nói có chút khàn khàn : "Xin lỗi hài tử, gia gia không có bảo vệ tốt các ngươi." "Gia gia dập đầu xin hai đứa hãy mau rời đi." Tiêu Lập có chút nghẹn ngào, lúc này đôi mắt già nua đã thấm ướt.Tiêu Viêm cùng Tiêu Kỳ lúc này đã không thể nói lại cái gì.

Tiêu Viêm nắm tay Tiêu Kỳ, kéo Tiêu Kỳ quỳ gối trước mặt Tiêu Lập, khấu đầu ba cái.

Nhìn thấy cảnh này, nước mắt từ trên khuôn mặt già nua của Tiêu Lập bỗng chảy xuống từng dòng.

Tiêu Lập nhẹ nhàng gạt đi nước mắt: "Đứng lên đi." Tiêu Viêm nắm tay Tiêu Kỳ chầm chậm đứng lên.Tiêu Kỳ bị Tiêu Viêm nắm tay, không khỏi có chút thẹn thùng, trên mặt càng đỏ bừng.


Tiêu Lập vuốt đầu Tiêu Kỳ, thâm tình dặn dò: "Kỳ nhi, nhớ kỹ nhất định phải nghe theo Tiêu Viêm, tương lai Tiêu tộc trông cậy vào các ngươi."Tiêu Kỳ nghe nói như thế, nét mặt đỏ bừng lập tức tán đi, một cảm giác lo lắng bỗng hiện trong đầu, nàng không biết, liệu sau khi nàng cùng Tiêu Viêm trốn đi thì còn có cơ hội gặp lại gia gia của mình hay không, trong lúc nhất thời, hai dòng nước mắt chảy ra.Nhìn bộ dáng của Tiêu Kỳ, Tiêu Lập cười cười: "Đứa nhỏ ngốc, khóc cái gì, gia gia sẽ không có việc gì đâu." Lúc này, tiếng ầm ầm càng ngày càng vang hơn.

Hiện tại tình thế đã không cho phép bọn hắn nói thêm gì nữa, Tiêu Lập quay đầu nói với Tiêu Viêm."Tiêu Viêm, hiện tại ngươi không thể chạy đi ra ngoài được, chỉ có thể thử mở ra hỗn độn di tích cổ, ẩn nấp ở chỗ đó, rất khó tìm đến.

Người mang Tiêu Kỳ đi đến di tích cổ, ta cùng Tiêu Long sẽ đi câu giờ cho hai người.

Hài tử, ghi nhớ! Thứ đang chảy trong cơ thể người chính là huyết mạch của Tiêu gia!"Tiêu Long đi tới nhìn Tiêu Kỳ, trong tay lam quang chấn động, một cái la bàn xuất hiện tại trong tay.Tiêu Long đưa cho Tiêu Kỳ: " đây là la bàn, vừa vặn hôm nay ngươi cùng Tiêu Viêm đính hôn, xem như là lễ vật tặng cho ngươi.

Cái la bàn này mặc dù không có tốt như của Tiêu Viêm, nhưng nó có ghi chép được nhiều địa phương hơn.

Hiện tại Tiêu tộc không có chỗ nào là an toàn, chỗ di tích cũng e là vậy, khi nào gặp nguy hiểm nên trực tiếp dùng cái này trốn đi."Tiêu Kỳ tiếp nhận la bàn, trên mặt hiện lên một vệt ửng đỏ, Tiêu Viêm ở một bên thì mặt vẫn giữ tỉnh táo.Hỗn Độn Thánh Diễm và ta chỉ thiếu một chút nữa thôi liền có thể hoàn toàn dung hợp, ta sẽ đi hỗn độn di tích cổ, đem Hỗn Độn Thánh Diễm triệt để dung hợp.Tiêu Lập...!Gia gia nói, di tích cổ rất bí mật, rất khó tìm đến, cho dù xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thì sử dụng la bàn cũng được." Tiêu Viêm vốn định xưng Tiêu Lập tiên tổ, nghĩ lại thì không đúng, hiện tại Tiêu Kỳ đã được gả cho hắn, nên gọi là gia gia.Gọi Tiêu Long tiên tổ, gọi Tiêu Lập gia gia, bối phận này đủ loạn.


Cũng may bọn hắn đều là người tu luyện mấy ngàn năm nên cũng không có tính toán gì, đối với mấy cái này cũng không đặc biệt để ý.Nhìn Tiêu Viêm trong tình huống như thế này không một chút hoảng hốt, Tiêu Lập cùng Tiêu Long đều đem ánh mắt tán dương, Tiêu Kỳ trong lòng đối với Tiêu Viêm cũng bội phục hơn mấy phần."Tốt, theo ý ngươi, một phải chú ý nguy hiểm.

Tiểu tử, nhất định phải mạnh lên !" Tiêu Long vỗ vỗ bả vai Tiêu Viêm nói, liền đi tới bên cạnh Tiêu Lập.Tiêu Lập quay đầu hướng Tiêu Viêm : "Nhất định phải bảo vệ tốt cho Tiêu Kỳ.

Hiện tại các ngươi nhanh đi đến hỗn độn di tích cổ, ta sẽ tận lực kéo dài thời gian cho các ngươi." Nói xong, thân hình của Tiêu Lập cùng Tiêu Long liền hướng đến nơi xa lao đi."Chúng ta cũng đi thôi." Nhìn thấy Tiêu Lập cùng Tiêu Long rời đi.Tiêu Kỳ hơi ngây ra một lúc, hơi ngượng nghịu đi theo Tiêu Viêm đi ra khỏi đan điện.Hai người vòng qua mấy tòa kiến trúc, thân hình phóng tới nơi thấp nhất, khí tức cũng áp chế xuống, xuyên qua mấy tầng mây, như ẩn như hiện.Ở một góc vắng vẻ của Tiêu tộc, hai đạo thân hình đang di chuyển bỗng nhiên chậm rãi ngừng lại.

Ở trên không, một đạo lục sắc gợn sóng bỗng xuất hiện tại trên bầu trời, một cái cửa đá ẩn giấu ở bên trong vùng không gian này dần dần hiện ra, trên cửa đá hiện ra đầy đường vân kỳ dị, tràn ngập khí tức cổ xưa..


Bình luận

Truyện đang đọc