Người khác cho là Bổ Thiên thần nhân dựa vào uy năng Thiên Đạo chí bảo, mới có thể có thành tựu lớn như thế, lại không biết Thiên Đạo chí bảo ngược lại trở thành gông xiềng hạn chế thực lực bọn họ.
- Nói như vậy, thực lực của Bổ Thiên thần nhân cũng không hoàn chỉnh.
Giang Nam đột nhiên nghĩ tới một chuyện, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Sư huynh, có phải Thiên Đạo chí bảo càng mạnh, đối với Bổ Thiên thần nhân áp chế càng lớn hay không?
- Đúng là như thế.
Linh Đạo Tử suy tư nói:
- Lão gia nói, trong tất cả Thiên Đạo chí bảo, Đạo Vương Đạo Kim Ngọc Bàn uy lực mạnh nhất, cho nên đối với Đạo Vương thực lực hạn chế lớn nhất. Những người khác Thiên Đạo chí bảo hoặc nhiều hoặc ít cũng muốn yếu hơn, kém hơn Đạo Kim Ngọc Bàn, trong đó Tạo Hóa Lão Tổ đối với thiên đạo hiểu sâu nhất, Tạo Hóa Thần Lâu của hắn mặc dù không phải là chí bảo yếu nhất, nhưng hắn ngược lại bị Tạo Hóa Thần Lâu hạn chế ít nhất.
Giang Nam không khỏi nhớ tới Tiềm Long Đạo Nhân đã từng cảm khái, nói thực lực của mình lại tăng cường, lúc ấy hắn không rõ Tiềm Long Đạo Nhân vì sao có thở dài này, bây giờ nghĩ lại, Tiềm Long Đạo Nhân là cảm khái uy năng của Thiên Đạo chí bảo suy yếu.
Này nói rõ, địa ngục chí bảo ở vô hình trung thôn phệ uy năng Thiên Đạo chí bảo của chư thiên vạn giới, để cho Thiên Đạo của chư thiên vạn giới càng ngày càng ảm đạm, mà địa ngục chí bảo thì càng ngày càng mạnh!
Tiềm Long Đạo Nhân phát ra loại cảm khái này, cũng là hắn lo lắng, cứ thế mãi đi xuống, Thiên Đạo của hai đại vũ trụ sẽ hoàn toàn dung hợp.
- Nếu không có Thiên Đạo trói buộc, như vậy chiến lực của Bổ Thiên thần nhân sẽ đạt tới tình cảnh bực nào?
Hắn đột nhiên có chút xuất thần, thầm nghĩ:
- Đạo Vương đứng đầu Bổ Thiên thần nhân, không có bất kỳ trói buộc, chiến lực của hắn sẽ kinh người bực nào? Bất quá, chỉ mong một màn này không nên phát sinh...
Một màn này nếu phát sinh, kia tất nhiên là đại hạo kiếp trước nay chưa có, làm cho Đạo Vương phải giải phóng tất cả chiến lực của mình, chiến lực hắn giải phóng, nói không chừng sẽ để cho Thiên Đạo vạn giới hỏng mất tan rã, hủy thiên diệt địa!
- Sư huynh, ta không tiễn ngươi.
Linh Đạo Tử đưa hắn ra Hồ Thiên Đại Thế Giới, khom người nói.
Giang Nam hoàn lễ nói:
- Sư huynh dừng bước. Tương lai lão tổ gặp nạn, Tử Xuyên tất nhiên xả thân tương báo!
Dứt lời, xoay người rời đi.
Linh Đạo Tử đưa mắt nhìn hắn đi xa, trong lòng thầm than một tiếng:
- Đáng tiếc, ta tư chất nô độn, vô lực thay lão gia thừa nhận một nửa gánh nặng khác, nếu không lão gia cũng sẽ không gặp phải kết quả hẳn phải chết. Huyền Thiên sư huynh, nếu như ngươi thật sự có biện pháp đem lão gia từ kết quả hẳn phải chết giải cứu ra là tốt, đáng tiếc, ngay cả lão gia cũng cứu không được mình...
- Khoảng cách ngày tỷ tỷ thành Đế, chỉ có một năm linh hai tháng.
Giang Nam vừa đi vừa suy tư, hành trình Hồ Thiên Đại Thế Giới, để cho hắn thu hoạch thật sự quá phong hậu, đỉnh trượng cũng không phải thu hoạch lớn nhất, thu hoạch lớn nhất là mình lĩnh ngộ ra Nguyên Thủy Đại Đạo, xác định một con đường kinh người!
Cũng không lâu lắm, hắn liền đến Trung Thiên thế giới, đi gia tộc của Thi Hiên Vi một chuyến, cùng gia chủ Thi Huyền Công cùng Ngọc phu nhân thương lượng nói:
- Hạo kiếp đã tới, Trung Thiên thế giới hỏng, nhạc phụ không bằng đem Thi gia di chuyển đến Đô Thiên Thần Giới, có thể tạm bảo vệ an bình nhất thời.
Thi Huyền Công đang muốn nói chuyện, đột nhiên chỉ nghe phía ngoài có người báo lại:
- Lão gia, xảy ra chuyện lớn!
Hôm nay Giang Nam đã thành tựu Chân Thần, Thi Huyền Công cũng là Chân thần, tự nhiên phải trịnh trọng tiếp đãi con rể của mình, lại gặp nhà mẹ đẻ của Ngọc phu nhân Tinh Hồ Ngọc gia cũng có cường giả ở đây, bởi vậy có chút long trọng.
Giờ phút này trong phòng đều là cao tầng của Bắc Mạc Thi gia cùng Tinh Hồ Ngọc gia, thương nghị đại sự, vị Thần minh này đột nhiên xâm nhập vào phòng, rất nhiều cao tầng của Thi gia đều cực kỳ không vui, cảm thấy trước mặt con rể nhà mình có chút thất lễ.
- Vội vội vàng vàng, còn ra thể thống gì?
Thi gia lão thái quân trước kia đối với Giang Nam mọi cách không vừa mắt, mọi cách làm khó dễ, hôm nay cô gia nhà mình thành tựu kinh người, hơn nữa Thi Hiên Vi cùng cô gia sớm làm sự tình cẩu thả, còn chưa chính thức kết hôn liền chạy đến Huyền Thiên Thánh tông làm chưởng giáo phu nhân tâm tư, vị lão thái quân này cũng phai nhạt, hướng Thần minh xâm nhập phòng kia quát:
- Xảy ra chuyện gì?
- Bắc Mạc đại quân chúng ta đang tại cùng Thiên Vương thành giao chiến, vốn là giằng co không dứt, hai quân thiết hạ bình chướng, hôm nay thời điểm khai chiến, tiếng trống vừa lên, liền gặp hoang mạc đột nhiên vỡ ra, xuất hiện một lổ hổng lớn, đem tướng sĩ lưỡng quân cắn nuốt không biết bao nhiêu!
Thần minh kia lấy lại bình tĩnh, vội vàng nói:
- Hoang mạc hãm liệt, không biết nhiều bao nhiêu, đen nhánh không thấy đáy, bên trong hướng ra phía ngoài ừng ực ừng ực hiện ra linh khí. Xuyên qua linh khí nhìn lại, lòng đất phảng phất có một mảnh cung khuyết, tướng sĩ đi vào không có nhìn thấy đi ra, không biết rơi vào trong nội cung sống hay chết.
- Cung điện dưới mặt đất Hoang mạc?
Tinh Hồ Ngọc gia cùng Bắc Mạc Thi gia rất nhiều cao tầng đều là sắc mặt ngưng trọng, ngay cả bọn hắn cũng không rõ ràng lắm loại chuyện dưới mặt đất Bắc Mạc còn có cung điện, Bắc Mạc Thi gia lão tổ ở chỗ này thành lập cơ nghiệp, vô luận lòng đất hay là hư không đều sớm dò xét rõ ràng, căn bản không có ghi lại lưu truyền tới nay.
Phải biết rằng năm đó khai sáng Thi gia lão tổ chính là một Thần Tôn, người có thể khai sáng ra cơ nghiệp lớn như vậy tự nhiên không phải chuyện đùa, nếu có cung điện dưới mặt đất tự nhiên sẽ không giấu diếm được hắn.
- Cô gia, cơ nghiệp Thi gia ta đều ở Trung Thiên, hơn nữa trong thần giới có lão gia ở Thất Diệu Thiên, có lão gia phù hộ, hơn nữa Ngọc gia ta cùng Thi gia quan hệ thông gia, Ngọc gia ta ở thần giới cũng có căn cơ, hai nhà nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn.
Ngọc phu nhân đột nhiên vứt xuống việc này, hướng Giang Nam cười nói:
- Bởi vậy Thi gia ta tuy cũng lọt vào chiến hỏa, nhưng trước mắt còn tính toán an toàn, còn không đến mức phải di chuyển đến Thần giới.
Giang Nam nhìn chung quanh mọi người, rất nhiều cao tầng Thi gia nhao nhao gật đầu, Thi Huyền Công cười nói:
- Từ xưa đến nay chỉ có con rể tới nhà ở rể, ở đâu nói đến thăm nhà mẹ đẻ hay sao? Huống hồ cô gia ở Đô Thiên, thanh danh cực kỳ không tốt, khó coi, sự tình di chuyển đến Đô Thiên thần giới, còn phải thương nghị. Hôm nay Bắc Mạc ta vỡ ra, lộ ra cung điện dưới mặt đất không biết tên, không bằng trước đi xem đến tột cùng.
Trong nội tâm Giang Nam thở dài một tiếng, cười nói:
- Nhạc phụ nói đúng, nếu như Thi, Ngọc hai nhà chống đỡ không nổi, kính xin nhạc phụ cho tiểu tế một tin tức, tiểu tế tất nhiên đến đây tương trợ, giúp nhạc phụ vượt qua cửa ải khó.
Hay .thanks ad