Không chỉ có như thế, từng kiện Đế bảo từ phía trên dựng lên, tản mát ra uy năng ngập trời, bao lung ở trong đó!
Pháp lực của hắn thật sự quá mạnh mẽ, cho dù là Đế bảo cũng bị hắn thôi phát ra chín thành uy năng, kinh người chí cực!
Trường Nhạc công tử chậm rãi đứng dậy, mặt không đổi sắc, chén rượu đặt ở khóe miệng, khẽ cười lạnh nói:
- Huyền Thiên Giáo Chủ, dưới trướng của ta trăm vạn Thần Ma, hơn nữa tu vi bản thân ta đã đạt tới Thần Tôn đại viên mãn, ngươi cho rằng ta sợ ngươi? Ta đang muốn mượn tay ngươi, cho ta áp lực, giúp ta đột phá đến Thần Quân cảnh giới!
Cùng lúc đó, Trường Nhạc Nữ Đế Vị Ương Nữ Đế đạo công kích thứ hai theo sát mà đến, hai Nữ Đế nghe được lời của Trường Nhạc công tử, cũng âm thầm gật đầu, trong lòng có chút tán thành:
- Con ta cuối cùng là trưởng thành...
Trường Nhạc công tử ngửa đầu uống rượu, ngửa mặt lên trời thét dài, chí lớn kịch liệt!
Sau một khắc, năm tòa Thiên Đình của hắn nổ bung, trăm vạn Thần Ma trong năm tòa Thiên Đình bị Giang Nam sinh sôi phách toái, chấn nổ tung!
Răng rắc!
Bàn tay to của Giang Nam bắt được cổ của hắn, xách hắn lên, ánh mắt lạnh lùng rơi vào trên mặt của hắn, lạnh nhạt nói:
- Chính là Thần Quân đỉnh, cũng muốn mượn tay ta đột phá? Vãng Sinh Thần Đế cũng bị ta đánh chết, ngươi coi là vật gì?
Trường Nhạc Nữ Đế Vị Ương Nữ Đế sắc mặt biến hóa, bàn tay cơ hồ chạm đến phía sau Giang Nam, đột nhiên chỉ thấy vô cùng Hồng Mông không gian triển khai, rõ ràng là Hỗn Độn Giới Vực của Giang Nam, Hỗn Độn Giới Vực điên cuồng bành trướng, tách ra nghìn vạn dặm khoảng cách.
Hai Nữ Đế sợ ném chuột vỡ đồ, vội vàng dừng tay, lạnh lùng nói:
- Lớn mật, để con ta xuống!
Thần quan thần tướng dưới trướng Quang Vũ Thần Đình chen chúc giết ra, trong khoảnh khắc từng ngọn Đế cấp đại trận bày ra, đem hư không bốn phía Giang Nam phong tỏa, chế tạo ra thiên la địa võng, phong kín hư không nặng nề, cả Hoang Cổ Thánh Sơn cũng bị phong kín.
Lại có Thánh Hoàng Thần Đế thúc dục Quang Vũ kiếp trước thân, mở ra Phong Cấm Đại Trận, áp hướng Giang Nam, ý đồ trấn áp tu vi của hắn!
- Để công tử xuống!
- Huyền Thiên Giáo Chủ, để công tử xuống, ngươi còn có sinh lộ!
- Nếu ngươi đối với công tử hạ thủ, trên trời dưới đất, không có người có thể cứu được ngươi rồi!
Nơi xa trong chiến trường, địa ngục Chư Thần cùng Chư Thiên Chư Thần giết đến thiên băng địa liệt, trong lúc bất chợt tất cả mọi người dừng lại tiến công, nhìn về phía Giang Nam cao ở giữa sườn núi Hoang Cổ Thánh Sơn, nhìn về phía Trường Nhạc công tử trong tay Giang Nam.
- Cái này thú vị...
Một Ma Thần Địa ngục đột nhiên ha hả cười nói.
- Sa La bệ hạ có lệnh, tạm dừng tiến công! Triệt binh, triệt binh!
Đột nhiên có người truyền ra hiệu lệnh của Sa La Ma Đế, trong đại trướng A Tỳ ma triều, Sa La Kiếm treo cao ở ngoài trướng, mà bên trong trướng Sa La Ma Đế cùng nhiều Ma Đế ha hả cười nói:
- Thần Hoàng đã sớm nghĩ mượn hơi Huyền Thiên Giáo Chủ, hôm nay Huyền Thiên Giáo Chủ bắt được con Quang Vũ Thần Đế, chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến, còn có thể nhặt tiện nghi, kéo hắn đến trận doanh địa ngục ta.
Hủy Diệt Ma Tôn chần chờ nói:
- Sâm La bệ hạ nơi đó...
Sa La Ma Đế sắc mặt trầm xuống, cười nói:
- Không cần để ý tới hắn.
Chỗ sâu trong Chư Thiên, bên cạnh tòa tế đàn cự đại kia, sắc mặt Quang Vũ Thần Đế biến hóa, đột nhiên hừ lạnh một tiếng.
Cái thanh âm kia lần nữa vang lên, cười nói:
- Ta và ngươi cũng đoán sai, không nghĩ tới tiểu quỷ này mạnh như vậy, lại có thể ở trong tay nhị đế, đem con của ngươi bắt. Lần này ngươi có tính toán gì không?
- Huyền Thiên Giáo Chủ sẽ không giết Trường Nhạc, ngược lại, hắn còn có thể trở thành một cánh tay đắc lực của ta, giúp ta thống trị chư thiên và địa ngục, thành tựu sự nghiệp to lớn muôn đời.
Sắc mặt Quang Vũ Thần Đế khôi phục lạnh nhạt, thần thức khẽ nhúc nhích, cười nói:
- Hắn cố nhiên là kỳ tài hiếm thấy, đáng tiếc hắn sơ hở rất nhiều. Hắn trọng tình, đối với tình nghĩa coi trọng, đây chính là sơ hở lớn nhất của hắn. Cần gì ta phải tự thân động thủ, ta chỉ cần phái ra Thất Thánh Vương, sẽ làm hắn trả Trường Nhạc về.
Mới vừa rồi hắn thần thức ba động, chính là truyền âm cho Thất Thánh Vương đang ở trong chiến trường giao phong, cho Thất Thánh Vương đi cầu tình vì Trường Nhạc công tử.
Quang Vũ dù sao cũng là Thần Đế đã từng thống trị qua chư thiên vạn giới hai trăm vạn năm, ánh mắt sắc bén vô cùng, nhìn người vô cùng tốt, hắn sớm đã đem tính cách Giang Nam sờ thấu, rõ như lòng bàn tay, biết Thất Thánh Vương cùng Giang Nam chính là quá mạng giao tình, chỉ cần Thất Thánh Vương lấy tình động, tất nhiên sẽ làm Giang Nam đem Trường Nhạc công tử bình an đưa ra, căn bản không cần hắn tự thân động thủ.
Hôm nay Thất Thánh Vương còn ở trong chiến trường, cũng xa xa thấy một màn như vậy, nhưng ngay sau đó lại phải đến Quang Vũ Thần Đế thần thức truyền âm, Đại Thánh Vương cùng với sáu Thánh Vương khác liếc mắt nhìn nhau, nhất tề đi ra chiến trường, cất bước hướng Giang Nam đi tới.
Ánh mắt đám người Trường Nhạc Nữ Đế, Vị Ương Nữ Đế cùng Thánh Hoàng Thần Đế lập tức rơi vào trên người Thất Thánh Vương, ánh mắt vô số Thần Ma khác cũng rối rít rơi vào trên người bảy Thánh Vương này, không khí vô cùng ngưng trọng.
Mà chư Đế cùng Bổ Thiên thần nhân môn hạ khác, đám người Đa Tuần Phật Tổ cũng riêng của mình tính toán, có muốn nhúng tay chuyện này hay không.
- Hiền đệ!
Đại Thánh Vương đi tới bên Hỗn Độn Giới Vực, khẽ chắp tay nói:
- Hiền đệ, ta và ngươi ở Huyền Thiên thế giới vào sanh ra tử, ta từng mặt nhăn quá chân mày chưa? Lão ca ca không muốn ngươi báo đáp gì, hôm nay chỉ cầu hiền đệ, có thể cho lão ca ca ta một chút tình mọn hay không? Ta biết ngươi cùng Trường Nhạc công tử có cừu oán, nhưng hôm nay là lúc phi thường, không thể hành động theo cảm tình...
Giang Nam nhìn về phía Thất Thánh Vương, thanh âm có chút khàn khàn, sáp thanh nói:
- Bảy vị huynh trưởng, nhìn cảnh tượng Trung Thiên bây giờ có thê thảm hay không?
Đại Thánh Vương nghe vậy, trầm mặc xuống, sáu Thánh Vương khác có người há miệng, nhưng thở dài, không nói gì.
Bọn họ cũng biết ngọn nguồn lần này địa ngục đại cử xâm lấn, biết là do Trường Nhạc công tử dựng lên, đưa đến Trung Thiên thế giới vô số sinh linh căn bản không kịp rút lui nữa, thế cho nên đã chết vô số!
- Ta cũng không phải là vì báo thù riêng.
Giang Nam sắc mặt bình tĩnh, nhẹ giọng nói:
- Đông Cực Đại Đế cùng Bổ Thiên thần nhân định ra ước định, không truy cứu chuyện năm đó, hết thảy đợi đến sau khi hạo kiếp lại thanh toán. Ta tự nhiên sẽ tuân theo quy định này, Trường Nhạc Vị Ương hai vị công tử, diệt quê nhà ta, ta nhẫn, nhẫn đến sau hạo kiếp cùng bọn họ thanh toán. Đây không phải là thù riêng, mà là Trường Nhạc tội đáng chết vạn lần, chết chưa hết tội!
Đại Thánh Vương khổ sở nói:
- Hiền đệ, không thể chờ một chút sao? Không bằng trấn áp ở trong hắc động, ngươi hiện tại giết hắn rồi, sẽ đem mình góp đi vào...
Đa tạ huynh đệ