HOAN NGHÊNH ĐẾN VỚI TRÒ CHƠI ÁC MỘNG

Mặc dù NPC mấu chốt Lỗ Đức đã bỏ chạy, nhưng với tư cách là một người chơi “gian lận” Tề Nhạc Nhân một chút cũng không hoảng hốt, cậu một hơi nói toạc ra thiên cơ: “Cái đồ vật kia ở ám cách trong căn nhà cũ của Arnold.”

Vì thế không tới nửa giờ, hai người thành công lẻn vào trong nhà Arnold, đạt được đạo cụ nhiệm vụ mấu chốt —— một cây trâm nhỏ tinh xảo làm từ lông vũ tạo thành kim loại, mặt trên trang sức là viên đá quý hình giọt nước từ trên buông xuống, toàn bộ cây trâm đều vô cùng tinh xảo. Trong nháy mắt cầm lấy cây trâm, hệ thống xuất hiện nhắc nhở:

[Đạt được cây tr4m đạo cụ trong nhiệm vụ đặc thù. Đem theo cây trâm này có thể vượt qua màn sương mù bên ngoài Thánh thành]

[Người chơi Tề Nhạc Nhân kích phát nhiệm vụ đặc thù: Cảnh trong mơ của thánh nữ tu sĩ. Hãy mang vật phẩm đến Thánh thành trong vòng 30 ngày, sau khi đến địa điểm nhiệm vụ tạm dừng số ngày sinh tồn cho đến khi nhiệm vụ kết thúc. Quá hạn chưa tới coi như nhiệm vụ thất bại, khấu trừ 100 số ngày sinh tồn. Người chơi chạm vào đạo cụ nhiệm vụ liền nhận được nhiệm vụ, số người tham dự còn lại: 1/4]

Tề Nhạc Nhân đưa cây trâm cho Ninh Chu, Ninh Chu cũng nhận được nhiệm vụ.

Tề Nhạc Nhân hỏi: “Có muốn mang theo vài người cùng nhau làm nhiệm vụ không? Có thể tìm hai đồng đội... ít nhất mang cái trị liệu.”

Tề Nhạc Nhân nhớ kỹ Trần Bách Thất từng nói Ninh Chu không học giỏi thánh quang thuật chữa trị, hơn nữa trong nhiệm vụ Hiến Tế Nữ Vu Ninh Chu cũng tùy thân mang theo thuốc trị thương, xem ra phải tìm người trị liệu. Mặc dù bác sĩ Lã sức chiến đấu không đáng tin, nhưng trước mắt Thế Giới Ác Mộng rất ít trị liệu —— nhìn hắn mở phòng khám dễ chịu vậy là biết. Còn có may mắn EX cùng năng lực tầm bảo, mang hắn theo là một lựa chọn không tồi, nhưng nhiệm vụ này có chút nguy hiểm... Cuối cùng có nên mang theo bác sĩ Lã hay không đây.

Ninh Chu ừ một tiếng, nhưng hắc điểu trên vai hắn ồn ào nói: “Không mang theo vú em, thông quan dựa thực lực!”

Tề Nhạc Nhân không còn lời nào để nói với con chim này, Ninh Chu là người ngay thẳng, làm sao lại có một con chim không đứng đắn như này, cũng không biết học ở đâu mấy từ ngữ lung tung rối loạn.

Sau khi rời khỏi nơi ở của Arnold, Tề Nhạc Nhân do dự đi tới nhà bác sĩ Lã vừa vặn bắt gặp hắn đang ăn khuya.

Bác sĩ Lã buồn bực hỏi cậu có phải lựa thời gian hắn ăn khuya mà tới hay không, mới cọ uống trà chiều xong liền tới cọ ăn khuya, nói thì nói nhưng vẫn tiếp đãi Tề Nhạc Nhân. Sau khi ăn uống no đủ Tề Nhạc Nhân nói mình nhận được nhiệm vụ “Cảnh trong mơ của thánh nữ tu sĩ” cho bác sĩ Lã và mời hắn tham gia.

“Sắp tiến hành lần ‘thi tháng’ đầu tiên rồi, chờ kỳ thi kết thúc rồi nói sau.” Bác sĩ Lã nói với vẻ mặt đau khổ.

Bởi vì nhiệm vụ bắt buộc vừa vặn mỗi tháng một lần cho nên được các người chơi gọi là kỳ thi tháng. Tề Nhạc Nhân và bác sĩ Lã cùng ngày tiến vào trò chơi, thời gian thi tháng giống nhau tự nhiên đáp ứng: “Vậy thì tốt rồi.”

“Nói thật thì tôi không muốn tìm đường chết nhưng nhiệm vụ này nghe qua có vẻ khó, nếu không thì cậu mời Tô Hòa cùng đi, hắn đi thì tôi cũng sẽ đi. Hai ngày trước tôi thấy hắn vẫn còn ở Vùng đất Hoàng Hôn; hắn hẳn tương đối hiểu biết bối cảnh thế giới này, nếu hắn đồng ý hỗ trợ thì nhiệm vụ này dễ dàng hơn nhiều.” Bác sĩ Lã đề nghị.

Tề Nhạc Nhân có chút sửng sốt, sau khi nhận nhiệm vụ cậu không nghĩ tới mời Tô Hòa, bởi vì cậu luôn có chút sợ hãi Tô Hòa nhìn thấu chuyện laptop. Nhưng cẩn thận ngẫm lại thì Tô Hòa cũng không biết đây là nhiệm vụ chủ tuyến, cậu hoàn toàn có thể nói nhận được cái này do cơ duyên xảo hợp.

Nhưng nếu tiến hành nhiệm vụ, Tô Hòa liền phát hiện ra nhiệm vụ này có thiên ti vạn lũ quan hệ với Thế Giới Ác Mộng thì với thân phận là nửa GM, hắn có tạo thành ảnh hưởng đến nhiệm vụ này hay không?

Khi Tề Nhạc Nhân đang rối rắm, tiếng gõ cửa vang lên, bác sĩ Lã thở dài nói: “Chậc, buổi tối vẫn có người bệnh, thiệt là làm người mệt chết đây mà. Mời vào, mời vào!”

Cửa mở, Tô Hòa đẩy cửa ra, có chút kinh ngạc nhìn Tề Nhạc Nhân trong phòng: “Hóa ra Nhạc Nhân cậu ở đây.”

“Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, Tô Hòa, chúng tôi đang nói đến nhiệm vụ của thế giới này, anh có muốn tham gia không?” Bác sĩ Lã hỏi.

“Nhiệm vụ của thế giới này? Tên và địa điểm nhiệm vụ?” Tô Hòa tiện tay treo áo khoác sau cánh cửa rồi đi về phía hai người. Gian phòng không rộng lắm ba người ngồi có chút chật chội, chỉ là khí chất ôn nhu trên người Tô Hòa không khiến người khác cảm thấy ngột ngạt.

Bác sĩ Lã đã nói Tề Nhạc Nhân cũng dứt khoát trả lời: “Tên nhiệm vụ là ‘Cảnh trong mơ của thánh nữ tu sĩ" địa điểm ở Thánh thành.”

“Thánh thành? Chính là nơi 20 năm trước bị ác ma công hãm hiện tại lại bị một tầng sương mù bao phủ, tùy tiện đi vào chỉ sợ có nguy hiểm.” Tô Hòa nhớ lại lịch sử Thế Giới Ác Mộng rồi mới nói.

“Vào Thánh thành không thành vấn đề, tôi vô tình nhận được đạo cụ nhiệm vụ, cầm đạo cụ này là có thể tiến vào trong sương mù bao vây Thánh thành.” Tề Nhạc Nhân suy nghĩ một lúc cuối cùng vẫn không nói sự tình lĩnh vực của Maria, bởi vì cậu không thể giải thích mình biết thông tin này từ đâu.

“Xem ra nhiệm vụ này liên quan đến chuyện xưa ác ma xâm lấn, kỳ thật tôi rất có hứng thú. Được rồi, tôi sẽ tham gia.” Tô Hòa mỉm cười, thực sảng khoái đáp ứng.

“Vậy tốt quá rồi!” Bác sĩ Lã thở phào nhẹ nhõm, trong lòng chợt nhớ tới cái gì: “Nga, đã muộn như vậy anh tới tìm tôi có việc gì sao?”

“Vốn dĩ tôi đến để nói lời từ biệt với anh, kỳ thật vừa rồi tôi có đến nhà Nhạc Nhân một chuyến… bằng hữu của cậu ấy mở cửa.” Tô Hòa kỳ quái nói rồi tạm dừng một chút, trên khuôn mặt anh tuấn lộ vẻ tò mò.

Bác sĩ Lục: “A?”

Tề Nhạc Nhân: “…..”

Sau khi kết thúc nhiệm vụ nằm vùng trong Sát Lục Mật Hội, Tề Nhạc Nhân liền dọn về nhà của mình ở Vùng đất Hoàng Hôn, vì tiện để Ninh Chu chỉ đạo huấn luyện cơ sở cho cậu nên hắn tạm thời cũng sống ở đó. Vừa rồi sau khi hai người trở về từ nhà Arnold, cậu đi tìm bác sĩ Lã nên tách ra cùng Ninh Chu, kết quả Ninh Chu về nhà của cậu vừa lúc Tô Hòa đến tìm cậu nói lời tạm biệt.

Trong nhiệm vụ Lâu đài khủng b0, Tề Nhạc Nhân đã nói qua nhiệm vụ Hiến Tế Nữ Vu với Tô Hòa... Dù Tô Hòa không thể liên hệ giữa người giấu tên cậu nói với Ninh Chu người giúp hắn mở cửa, nhưng Tề Nhạc Nhân vẫn vô cớ cảm thấy có chút… Chột dạ.

Nhưng nếu bác sĩ Lã và Tô Hòa tham gia nhiệm vụ thánh nữ tu sĩ thì sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ biết Ninh Chu là ai!

Giấu đi chuyện nằm vùng trong Sát Lục Mật Hội không thể nói với người khác, cậu làm sao giải thích hai người không muốn chạm mặt nhau lại đột nhiên hòa hảo, còn “ở chung” nữa? Có thể giải thích mối quan hệ này là tình anh em trong sáng được không?!

Tề Nhạc Nhân đau đầu vội chuyển chủ đề: “Khụ, tìm tôi nói lời tạm biệt? Nói như vậy, Tô Hòa anh phải về Vùng đất Bình Minh sao?”

Tô Hòa quả thật là một người ôn nhu, thấy Tề Nhạc Nhân vụng về nói sang chuyện khác cũng không phản đối: “Vốn dĩ tôi chuẩn bị trở về Vùng đất Bình Minh nhưng hiện tại cậu đề nghị, đương nhiên tôi sẽ lưu lại hỗ trợ.”

“Không không không, nếu anh có việc thì cứ trở về đi.” Tề Nhạc Nhân tưởng tượng hình ảnh bác sĩ Lã và Tô Hòa cùng nhau vây xem cậu và Ninh Chu, trái tim thừa nhận không nổi. Cậu thật hối hận, cậu căn bản không nên đến đây tìm bác sĩ Lã tham gia nhiệm vụ.

“Không quan hệ, kỳ thật việc này không quan trọng lắm, chỉ là tôi ở Vùng đất Hoàng Hôn cũng được một thời gian nếu không có chuyện gì thì cũng sẽ rời đi. Nhưng bây giờ cậu gặp khó khăn đương nhiên tôi không thể khoanh tay đứng nhìn.” Tô Hòa cười nói.

Bác sĩ Lã ở một bên vỗ tay bán đồng đội: “Tiểu đồng bọn yêu chính nghĩa, tới, tôi mời cậu ăn bánh kem.”

Cảm thấy tiền đồ xa vời sống không còn gì luyến tiếc, Tề Nhạc Nhân tức giận đoạt lấy bánh kem của bác sĩ Lã, tự an ủi bản thân: Mặc kệ thế nào đi nữa thì, có vú em có tấn công có lá chắn thịt; vậy để GM dẫn bọn họ bay đi.

****

- -----oOo------

Bình luận

Truyện đang đọc