HÔN NHẸ NHÓC CÂM CỦA TÔI

Tác giả:

Thể loại: Đô Thị , Bách Hợp , Khác , Sủng

Nguồn: Truyện Full

Trạng thái: Đang ra

Độ dài: 23 chương

Lượt xem: 1983

• Giới thiệu: Tên gốc: Thân Thân Ngã Đích Tiểu Ách Ba (亲亲我的小哑巴). Tác giả: Tam Nguyệt Đồ Đằng (三月图腾). Editor: Duyệt Hề. Thị giác tác phẩm: Chủ thụ Số chương: 110 chương. Thể loại: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, hào môn thế gia, hôn luyến, ngọt văn. Nhân vật chính: Quan Tự, Tưởng Khinh Đường. Tưởng gia có một nhóc câm, tên là Tưởng Khinh Đường. Năm Tưởng Khinh Đường sinh ra, thầy đoán mệnh xem cho nàng một quẻ, nói nàng là Thiên Sát Cô Tinh *, khắc cha khắc mẹ khắc chồng khắc con, định là cô độc một đời. Quả nhiên, cha mẹ lần lượt qua đời, người người đều gọi nàng là "sao chổi". Sau đó, nàng gặp được Quan Tự. Hai người vừa gặp mặt, Quan Tự đã ôm nàng vào lòng, cười mỉm cọ cọ bên tai nàng, hỏi nàng có muốn về nhà với cô không. Cái ôm vừa thơm vừa mềm mại, Tưởng Khinh Đường vùi đầu trước ngực cô, hai tay sợ hãi cầm lấy vạt áo của cô, không nỡ buông ra. "Em là… sao chổi, theo chị, chị sẽ gặp xui xẻo." Tưởng Khinh Đường nói khẽ, xẹp miệng nhỏ, đỏ cả vành mắt. Quan Tự kinh ngạc, đều nói nàng là người câm, ai nghĩ đến nàng lại biết nói. Tiếng nói linh động tựa như chim sơn ca đang hát, mềm mại trêu chọc lòng người. Quan Tự ôm sát lưng nàng, thân thể nho nhỏ trong lòng còn đang phát run, ngoài miệng nói lời cảnh cáo, tay lại nắm quần áo của mình không nỡ buông. "Không sao." Lòng Quan Tự mềm nhũn, môi đỏ kề sát tai người trong lòng, cười khẽ, thì thầm: "Tôi mệnh cứng cỏi, chuyên trị sao chổi nhỏ như em." Hơi thở ấm áp nhuộm đỏ vành tai Tưởng Khinh Đường, làm gương mặt nhỏ nhắn của nàng cũng vừa đỏ vừa nóng, càng chôn sâu trong lòng Quan Tự, không dám ngẩng đầu, chọc cho Quan Tự cười to, ôm nàng về nhà. … Năm ấy, Quan Tự hai mươi tuổi gặp phải một cô bé năm tuổi, kéo ống quần của cô, đôi mắt to tròn chớp chớp, ngẩng cao đầu, bi bô nói: "Chị ơi, chị đẹp quá, lớn lên em muốn cưới chị." Quan Tự khom người, cho bé cây kem mình vừa mới mua, cười híp mắt nói: "Được, chị chờ." Cô bé lừa kem của cô, chạy không còn bóng dáng, cũng không tìm thấy nữa. Ai biết mười lăm năm sau, bé gái trở thành cô gái, ma xui quỷ khiến bị cô mang về, xấu hổ đỏ mặt ghé vào bên tai cô, nhẹ nhàng cắn lỗ tai cô: "Nhìn đi, em đã nói em muốn cưới chị, nói được làm được." … Người người đều nói Quan Tự là một con hổ mặt cười, nhìn qua hiền lành, kỳ thật trong mắt không chứa nổi nửa hạt cát. Ngày đó mở cuộc họp lớn, không biết là điện thoại của người không sợ chết nào đột nhiên rung lên, lúc ấy Quan Tự đen mặt: "Điện thoại của ai?" Giọng nói lạnh tới mức giống như khối băng, tất cả mọi người đều bị đông cứng đến khẽ run rẩy, cúi đầu không dám thở mạnh. Qua nửa phút, thư ký lúng túng nhắc nhở, "Quan tổng, hình như là điện thoại của ngài…" Một giây trước Quan Tự còn đen mặt như đáy nồi, vừa nhìn đến tên người gọi, vẻ mặt lập tức dịu xuống, lật mặt còn nhanh hơn lật sách, vừa nghe điện thoại vừa ra khỏi phòng họp, trong đáy mắt là sự dịu dàng làm người chết chìm, "Tiểu Đường lại mơ thấy ác mộng? Đừng sợ đừng sợ…" Nhìn bóng lưng Quan Tự rời đi, có người nhỏ giọng hỏi: "Đó là ai vậy?" Thư ký bình tĩnh nói: "Vợ yêu mới cưới của Quan tổng." —————————— Hướng dẫn đọc: 1. CP: Quan Tự x Tưởng Khinh Đường. 2. Bối cảnh đồng tính có thể kết hôn, hiện đại giả tưởng, cưới trước yêu sau, công sủng thụ, tiểu thuyết ngọt ngào. 3. Công thụ cách nhau 15 tuổi, công lớn hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc