NGƯỜI CHƠI CỦA TA ĐỀU LÀ PHÁI KỸ THUẬT DIỄN


“Ai!”Hai vệ binh đều ngạc nhiên chạy tới muốn ngăn cản những cũng không kịp nữa rồi.

“Người anh em này… Đây là làm sao vậy, sao phải làm thế?”“Có thể là quá khát rồi…”Hai vệ binh nhìn nhau.

…Trở về trạng thái bắt đầu của phó bản lần thứ hai.

Triệu Hải Bình lựa chọn nhảy xuống, bởi vì hắn biết dưới loại tình huống này thì dù cố gắng thế nào cũng không thể thắng.

Dù sao đều là chết, không bằng chết một cách dứt khoát.

Sau khi chết vô số lần trong phó bản này, hắn đã không còn quá sợ hãi về chuyện tử vong nữa.


Dù gì lúc trước cũng bị binh Man công thành kéo xuống ngã chết rất nhiều lần rồi.

“Vậy nên bây giờ có hai vấn đề, thứ nhất là địa vị của mình quá thấp, nói chuyện không ai nghe.

Một binh lính nhỏ bé rời khỏi vị trí của mình đi tìm tướng quân nói chuyện đào giếng đúng là không thể nào nói nổi.

“Nếu mình là phó tướng, lại có quan hệ thân thiết với tướng quân là có thể trực tiếp gặp tướng quân rồi.

“Thứ hai chính là không biết vị trí cụ thể của cái giếng này là ở đâu, chẳng lẽ làm tướng quân tuỳ tiện đào một cái à? Nghe đã thấy không đáng tin.

“Vấn đề thứ hai dễ giải quyết, di tích toà thành này vẫn còn, tìm kiếm tài liệu trên mạng hẳn là có thể xác định vị trị của cái giếng này.

Nếu không được nữa thì đến tận nơi nhìn cũng có thể xác định được.

“Vấn đề đầu tiên mới khó, phó bản này có được sửa thân phận không? Hình như không có lựa chọn này mà.

“Chẳng lẽ có liên quan tới giai đoạn thứ nhất?“Biểu hiện của mình trong giai đoạn thứ nhất càng tốt thì sẽ càng được tướng quân thưởng thức, sau đó trở thành phó tướng sao?”Triệu Hải Bình suy nghĩ một lúc mới phát hiện phó bản này tuyệt đối không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn.

Ai nói chọn phó bản chiến binh chỉ cần xông lên là được? Rõ ràng không phải!Cho dù là nghề nghiệp thuần chiến đầu cũng phải động não, hơn nữa còn phải có kỹ thuật diễn nữa đấy.


Đến lúc đó bẩm báo chuyện này với tướng quân thì phải dùng lý do gì? Vẻ mặt gì? Những chuyện này đều phải chuẩn bị kỹ càng đã.

“Thoát khỏi trò chơi trước đã.

”Khi trong đầu hắn hiện lên suy nghĩ này, cùng lúc đó, tầm nhìn của hắn cũng bị một làn sương trắng bao trùm, rồi sau đó nhanh chóng tỉnh lại ở thế giới hiện thực.

Triệu Hải Bình ngạc nhiên nhìn đồng hồ.

“Vậy mà mới hơn ba giờ sáng thôi á?“Không đúng, mình đã chết rất nhiều lần trong trò chơi rồi mà!“Hình như trò chơi này có chút quái quái, không chỉ có thể làm người chơi không để ý đến thời gian, hoàn toàn chuyên chú vào trong trò chơi mà điều quan trọng hơn chính là hình như tốc độ chảy của thời gian trong trò chơi nhanh hơn tốc độ chảy của thời gian trong hiện thực?”Đối với hắn mà nói thì đây hiển nhiên là một chuyện tốt, bởi vì nó cũng có nghĩa là buổi tối hôm nay hắn còn có thể tiếp tục chơi.

Lên mạng tìm kiếm vị trí của toà thành này trước đã.

Tuy nội dung trong bách khoa cũng có một ít, nhưng hiển nhiên hoàn toàn không đủ, căn bản không nhắc tới vị trí cụ thể của miệng giếng này ở đâu.

Triệu Hải Bình lại tìm kiếm ảnh của di tích này.


“Tường thành phía Tây… Cầu tàu phía Bắc… Hành lang gấp khúc phía Tây… Vết xe…“Có!“Hình như đây là một miệng giếng!”Triệu Hải Bình cẩn thận quan sát bức ảnh được hắn phóng to lên rất nhiều lần, tuy trên bản vẽ cũng không đánh dấu vị trí giếng nước nhưng vẫn có thể nhìn thấy gần cầu tàu phía Nam có một cái hố giống như giếng, một vòng cục đá xung quanh cũng cao và nhô lên khỏi mặt đất.

“Hình như dòng suối chảy từ phía Tây Bắc, mà miệng giếng này lại ở phía Nam.

Khó trách, người bình thường chắc chắn sẽ đào ở nơi gần với dòng suối, không nghĩ tới vị trí này cũng rất bình thường.

“Nếu đã tìm ra vị trí của cái giếng này, vậy thì vấn đề tiếp theo chính là ta phải cố gắng biểu hiện thật tốt trong giai đoạn một của phó bản, tranh thủ xuất hiện nhiều trước mặt tướng quân.

“Không chừng tới giai đoạn hai là địa vị của mình sẽ thay đổi thì sao?”.


Bình luận

Truyện đang đọc