ÔNG CHÚ GIÀ VÀ MẸ ĐƠN THÂN


Đồn cảnh sát...
Toàn bộ chứng cứ về việc sát hại Âu Dương Nhã Nhược đều đã bị Mộng Y khai ra toàn bộ cộng với việc sát hại Tiểu Đào khi trước bị lộ tẩy dưới sự điều tra của Âu Dương gia cho nên Trương Kiến Thành không còn đường lui mà nhận lấy mức án tử hình.

Ngay lập tức, hắn quỳ gối van xin, khóc lóc thảm thiết thế nhưng nhận lại sự lạnh nhạt từ Âu Dương lão gia.

Ông lạnh giọng nói:
- "Giết người phải chịu tội.

Tôi chỉ tiếc rằng khi trước mình nên cương quyết ngăn cản Nhã Nhược lấy cậu thì con bé đã không gặp phải chuyện như vầy."
Dứt lời, ông cùng thuộc hạ xoay người bước trở ra.
Két...
Tiếng cửa phòng giam chầm chậm mở ra.

Ngay lập tức, Trương Kiến Thành bị đẩy nhanh vào bên trong mà chờ ngày lãnh án.
Phía bên ngoài, Lý Nhậm Vũ đã lái xe đưa Sở Kiệt đi cùng mà không nói trước với Sở Nguyệt.

Bởi lẽ, anh muốn đưa cậu bé đến gặp mặt cha ruột của mình lần cuối trước khi hắn nhận lấy án tử hình.

Sở Kiệt vẻ mặt đầy tâm trạng, đôi chân đang từng bước tiến vào bên trong bỗng dưng dừng lại, nhìn người bên cạnh đáp:
- "Con nghĩ con không bước vào trong thì sẽ tốt hơn."
Lý Nhậm Vũ cúi người.

Anh đưa tay lên xoa xoa đầu Sở Kiệt, trầm giọng nói:
- "Đây có lẽ là cơ hội để con gặp mặt Trương Kiến Thành lần cuối, con không hối tiếc sao?"
Nghe thế, Sở Kiệt khẽ nhíu mày, ánh mắt băng lạnh nói:
- "Người tàn ác như ông ta chưa có ngày nào con nhận ông ấy là cha.

Có ngày hôm nay, cũng đều do ông ta gieo gió gặp bão."
Dứt lời, cậu xoay người bước trở vào bên trong xe.

Lý Nhậm Vũ khẽ đưa mắt nhìn vào phía bên trong một lần nữa mà lắc lắc đầu, liền sau đó lái xe rời khỏi nơi này.
Một tuần sau...
Biệt thự Diệp gia...
Diệp Sở Nguyệt đang ở trong phòng xử lí sổ sách thì bỗng thấy Sở Kiệt chạy một mạch vào, gương mặt tỏ vẻ vô cùng căng thẳng.

Ngay lập tức, cô đứng bật dậy mà đi đến hỏi han:
- "Sở Kiệt, con làm sao thế? Sao gấp gáp như vậy?"
- "Mẹ à...chú Vũ...chú Vũ..."
Sở Kiệt lắp bắp, gương mặt tràn đầy lo lắng như thể Lý Nhậm Vũ đã xảy ra chuyện gì đó không hay.

Vốn đang thư thả, nhưng vì nghe câu nói này khiến Sở Nguyệt phút chốc trở nên lo lắng mà không ngừng hỏi người trước mặt:
- "Lý Nhậm Vũ đã xảy ra chuyện gì rồi?"
Sở Kiệt không đáp càng khiến cô lo hơn.

Ngay lập tức, Sở Nguyệt chạy một mạch xuống lầu thì thấy ngay cảnh tượng khiến cô không kìm được mà bật khóc nức nở.
Phía bên dưới nhà được trang trí rất nhiều hoa hồng, có cả bong bóng và một bàn tiệc lớn.

Lý Nhậm Vũ trên tay cầm bó hoa.


Anh diện trên người bộ đồ vest của chú rể.

Ngay bên cạnh chính là chiếc váy cô dâu được chính tay anh thiết kế xuất hiện vô cùng lộng lẫy dưới không gian đầy lãng mạn.
Tất cả người nhà Diệp gia, có cả vợ chồng Lý Nhậm Bằng và Diệp Sở Chi cũng đứng chứng kiến, gương mặt nở nụ cười tươi mà mong chờ kết quả từ người đang đứng ngẩn ngơ ở phía cầu thang.
Lý Nhậm Vũ mĩm cười nhìn người trước mặt, anh từng bước tiến về phía cô, dõng dạc nói:
- "Sở Nguyệt, được sự ủng hộ của Sở Kiệt cũng như tất cả mọi người, ngày hôm nay, Lý Nhậm Vũ anh muốn lấy em làm vợ."
Dứt lời, bỗng từ đâu xuất hiện chiếc flycam dừng ngay trước mặt Diệp Sở Nguyệt.

Phía bên trên có một chiếc hộp màu đỏ.

Ngay lập tức, cô tò mò mở ra liền thấy chiếc nhẫn đính bằng kim cương mà xúc động nhìn về phía người đàn ông không nói nên lời.

Không chờ cô đáp lại, Lý Nhậm Vũ lập tức lên tiếng:
- "Hoa và nhẫn đã có.

Ngay cả bộ váy cưới trước mặt cũng đang đợi em và anh cũng như thế.

Diệp Sở Nguyệt, em đồng ý lấy anh chứ?"
Lý Nhậm Vũ chân thành thốt lên.

Diệp Sở Nguyệt im lặng khiến không gian trở nên trầm lắng, mọi người cảm thấy bắt đầu lo lắng, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi những gì tiếp theo.
Bộp...

Cô tiến về phía người đàn ông cùng với chiếc hộp đựng nhẫn mà mạnh mẽ đặt lên tay người đối diện khiến nụ cười trên môi Lý Nhậm Vũ lập tức dập tắt.

Hành động này của cô phải chăng là từ chối anh.

Sở Kiệt ở gần đó cũng căng thẳng theo.
- "Lý Nhậm Vũ, chẳng lẽ anh muốn em tự tay đeo nhẫn vào sao? Anh phải đeo cho em chứ."
Diệp Sở Nguyệt mĩm cười mà lên giọng nũng nịu đáp, khiến Lý Nhậm Vũ chợt hiểu ra mà mĩm cười thật lớn mà chạy đến ôm chầm lấy cô, hạnh phúc nói:
- "Em đồng ý lấy anh có phải không?"
- "Ừm..."
Tiếng vỗ tay chúc mừng vang lên, Sở Kiệt đang đứng gần đó cũng vui mừng lây nhưng chưa được bao lâu liền bị Lý Nhậm Vũ bế lên mà đứng cạnh gần với Sở Nguyệt.

Anh nhìn mọi người có mặt tại Diệp gia mà dõng dạc tuyên bố:
- "Kể từ hôm nay, Sở Kiệt chính là con trai cưng của Lý Nhậm Vũ."
Dứt lời, anh đặt lên má Sở Kiệt một nụ hôn khiến cậu phút chốc đỏ bừng mặt nhưng trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp.

Có lẽ, những chuỗi ngày sau này, cậu sẽ cảm nhận được tình yêu thương đầy đủ của cả cha và mẹ.


Bình luận

Truyện đang đọc