PHÁO HÔI TAY XÉ HÀO QUANG VAI CHÍNH


Nhiệm vụ Quý Không Thanh yêu cầu đồng dạng có ba cái.
[Một, giải trừ hôn ước với Kiều Địch · Leslie, hai người về sau mỗi người một đường, cưới gả tân hôn, không liên quan đến nhau.]
[Hai, giúp anh trai Quý Xuyên Bách nhìn rõ bộ mặt thật của Đường Tinh, thay đổi vận mệnh tuổi xuân chết sớm của Quý Xuyên Bách.]
[Ba, nếu có thể, tìm cách giải quyết hệ thống công lược trói buộc trên người Đường Tinh, tránh cho nhiều người vô tội hơn bị hại.]
Xem xong ba yêu cầu nhiệm vụ mà Quý Không Thanh đưa ra, trong lòng Không Thanh hiểu rõ.
"Anh, em có chút không thoải mái."
"Làm sao bỗng nhiên lại không thoải mái? Rất khó chịu sao? Có muốn anh mời bác sĩ cho em không?" Tuy nói hôm nay là tiệc đính hôn còn mời bác sĩ không được cát lợi, nhưng so với sức khỏe của em trai ruột, điểm kiêng kị nhỏ này không đáng kể chút nào.
Không Thanh nhấp môi, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo chính mình có thể kiên trì.
Nhìn thấy Không Thanh thần sắc buồn bực, một bộ buồn bã ỉu xìu, Quý Xuyên Bách càng cảm thấy Không Thanh đang cậy mạnh, vẻ mặt lo lắng mà nói: "Thật sự không được, tiệc đính hôn cứ lùi lại hoặc hủy bỏ đi, có trưởng bối ở đó, anh đi giải thích giúp em, hắn ta tuyệt đối không dám có bất luận câu oán hận gì."
Không Thanh không chút do dự cự tuyệt.
Tiệc đính hôn xác thật phải hủy bỏ, nhưng không thể không duyên không cớ mà hủy bỏ như vậy, nếu không, người ngoài không hiểu rõ không chừng còn nghị luận linh tinh về cậu, Không Thanh không sợ bị người ta nói, nhưng cậu không muốn gánh tội thay người khác.
Tính tính thời gian, lúc này hẳn Kiểu Địch · Leslie đã bắt đầu giấu vị hôn phu là Quý Không Thanh mà dây dưa không rõ với Đường Tinh, cho nên, cho dù Không Thanh không mở miệng, không bao lâu, Kiểu Địch · Leslie cũng sẽ chủ động yêu cầu giải trừ hôn ước, Không Thanh cái gì cũng không cần làm, chỉ cần kiên nhẫn chờm đến lúc đó chỉ cần nghe lời mà phủi sạch quan hệ với Kiểu Địch · Leslie là được, nhất lao vĩnh dật, vui mừng như nhau.
Nhưng mà, Không Thanh rất ghê tởm Kiều Địch · Leslie này, tưởng tượng đến đối phương rõ ràng đã có vị hôn phu, lại còn ngầm câu kết làm bậy với bạn tốt nhất của hôn phu, dây dưa không rõ, trong lòng Không Thanh đã cực kì dị ứng, để cậu bóp mũi đính hôn với người như vậy, cho dù là kế sách tạm thời, cậu cũng thật sự là làm không được.
"Anh, có chuyện, em không biết có nên nói với anh không." Không Thanh cắn môi, nhút nhát sợ sệt liếc nhìn Quý Xuyên Bách một cái, rất nhanh lại rũ mi mắt xuống, lộ ra vẻ mặt với biểu tình khó xử.

Quý Xuyên Bách thấy tình hình như vậy, tức khắc đau lòng muốn chết, nửa đùa nửa thật mà trêu ghẹo: "Có chuyện nhỏ gì đó không thể nói với anh ư? Người ta đều nói Omega gả ra ngoài giống như bát nước hắt đi, em đây còn chưa có gả ra ngoài đã xa lạ như vậy với anh, trong lòng anh cả này, thật đúng là rất hụt hẫng."
Lúc này Quý Xuyên Bách, còn chưa bị Đường Tinh mê hoặc, chính là một anh trai đệ khống sủng em như mạng, yêu thương em trai ruột của mình giống như yêu thương con ruột, rất khó tưởng tượng, Đường Tinh thế nhưng có thể dưới sự trợ giúp của hệ thống công lược, cường ngạnh biến một Alpha có trách nhiệm như Quý Xuyên Bách biến thành một người yêu đến mất trí, cũng không biết là do hào quang vai chính của Đường Tinh quá mạnh hay là hệ thống công lược trói định trên người Đường Tinh quá lợi hại.
Không Thanh còn nhớ rõ, điều thứ hai nhiệm vụ yêu cầu chính là giúp cho Quý Xuyên Bách thấy rõ bộ mặt thật của Đường Tinh, thay đổi vận mệnh tuổi xuân chết sớm của Quý Xuyên Bách.
Không Thanh nghĩ tới nghĩ lui, vẫn quyết định trước tiên chích một mũi dự phòng cho Quý Xuyên Bách trước, miễn cho Quý Xuyên Bách bất tri bất giác mà rơi vào hố lửa của Đường Tinh, cuối cùng càng lún càng sâu, vô pháp tự kiềm chế.
Căn cứ trên kinh nghiệm một thế giới, Không Thanh phát hiện, con cưng Thiên Đạo có được hào quang vai chính tuy cường đại, nhưng lực ảnh hưởng của hào quang vai chính này cũng không phải là vô hạn, nói như vậy, quan hệ với con cưng Thiện Đạo càng thân mật, chịu ảnh hưởng càng lớn, ngược lại cũng thế.
Sau khi làm rõ quy luật này, Không Thanh quyết định bốc thuốc đúng bệnh, điều đầu tiên phải làm, đó chính là để Quý Xuyên Bách biết Đường Tinh không phải là thỏ trắng nhỏ đơn thuần vô hại gì, mà là một đóa hoa ăn thịt người kịch độc ngụy trang đến phúc hậu vô hại.
"Anh, em biết em thân là Omega, sớm hay muộn có một ngày sẽ lựa chọn một Alpha để kết thành bạn lữ, trước kia, em cho rằng Alpha này là Kiều Địch, tuy rằng giữa hai chúng em cũng không tồn tại cái gì mà tình yêu đến chết không phai, nhưng rốt cuộc từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối, sau khi kết thành bạn lữ, sớm chiều ở chung, nói không chừng về sau còn có thể bồi dưỡng ra được cảm tình, chính là hiện tại, hiện thực hung hăng mà tát em một cái, em mới biết được mong muốn trước kia của mình đơn thuần cỡ nào."
Nói đến đây, Không Thanh đúng lúc mà lộ ra một nụ cười khổ, khuôn mặt nhỏ vốn đã xinh đẹp tinh xảo có vẻ càng thêm ngoan ngoãn, cũng càng thêm yếu ớt.
Quý Xuyên Bách đau lòng không thôi, không chút nghĩ ngợi đã buột miệng nói ra: "Ai nói Omega cần phải lựa chọn một Alpha để kết làm bạn lữ? Anh cả chỉ hy vọng nửa đời sau của em mỗi ngày trôi qua đều vui vui vẻ vẻ, chỉ cần em thật sự thích, mặc kệ là Alpha hay Beta, cho dù đối phương là Omega đi nữa, chỉ cần em thật tình thích, anh đều sẽ chúc phúc cho em, nếu em thật sự không muốn lấy chồng, thích qua một người nào, anh cũng có thể nuôi em cả đời."
Lời này của Quý Xuyên Bách tuyệt đối không phải chỉ là tùy tiện mà nói ra, anh thật sự là nghĩ như vậy.

Không Thanh không phải nguyên chủ, nghe xong lời này cũng cảm thấy thực cảm động, khó trách nguyên chủ vẫn luôn tâm tâm niệm niệm muốn giúp Quý Xuyên Bách thoát khỏi ma trảo của Đường Tinh, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ một chút, nếu mình cũng có một người anh trai ôn nhu săn sóc lại có thể dựa vào như vậy, phỏng chừng cũng sẽ đến chết cũng không yên lòng.
"Anh, anh không biết, Kiều Địch căn bản không thích em, hắn ta đồng ý đính hôn với em, chẳng qua là ngại giao tình vài thế hệ của nhà Leslie và nhà Quý, ngại từ chối.


Em không trách Kiều Địch trong lòng không có em, em tức giận chính là hắn ta một bên đồng ý đính hôn với em, một bên lén lút mà dây dưa không rõ với bạn thân nhất của em, hai người này, một người là vị hôn phu em, một người là bạn tốt nhất của em, hai người bọn họ làm như vậy, rốt cuộc là để em ở chỗ nào? Em lại phải tự xử lí như thế nào?"
"Em nói cái gì?" Quý Xuyên Bách nghe vậy, kinh ngạc không thôi.

"Em nói tiểu tử Kiều Địch kia giấu em mà lén lút dây dưa không rõ với bạn tốt nhất của em? Hắn ta làm sao dám? Anh đây bây giờ đi tìm hắn!"
Quý Xuyên Bách đột nhiên xoay người, nổi giận đùng đùng mà đi ra ngoài, xem tư thế này, rõ ràng chính là chuẩn bị đi tìm Kiều Địch tính sổ.
Không trách Quý Xuyên Bách tức giận như vậy, mặc cho ai biết em trai Omega mình cưng chiều từ nhỏ đến lớn chưa kết hôn đã bị ủy khuất lớn như vậy từ vị hôn phu, đều sẽ bùng nổ cảm xúc tại chỗ.
Trước đó, Quý Xuyên Bách cũng sẽ ngẫu nhiên nhìn Kiều Địch không vừa mắt, loại tâm tình này không khó lý giải, cho dù là ai biết có heo nhà khác đến ủi cải trắng nhà mình, trong lòng cũng sẽ không vui.
Nhưng nói thật, Quý Xuyên Bách cũng không thể không thừa nhận, tiểu tử Kiều Địch này lớn lên ôn tồn lễ độ, phong độ nhẹ nhàng, cũng em trai Omega xinh đẹp ngoan ngoãn nhà mình vừa lúc xứng đôi.
Hiện tại xem ra mình trước kia thật sự là bị mỡ heo che tim, nhìn người chỉ nhìn ngoài mặt, khó trách là người hay quỷ cũng nhìn không rõ, loại Alpha nay Tần mai Sở, tam tâm nhị ý (*)giống Kiều Địch, sao có thể xứng với em trai Omega xinh đẹp ngoan ngoãn nhà mình?
(*) Nay Tần mai Sở: Lúc thì nghiêng theo nước Tần, lúc nghiêng theo nước Sở.

Chỉ người có tính cách thất thường.
Tam tâm nhị ý: Ba đầu sáu tay, chỉ sự tài giỏi gánh vác điều nhiều việc một lúc, trong câu này có ý là "vác" được cả hai Omega một lúc:)))
Quý Xuyên Bách chịu không nổi em trai Omega mình cưng chiều từ nhỏ đến lớn kết bạn lữ với Alpha như vậy, chia tay, cần phải lập tức chia tay.

Mắt thấy Quý Xuyên Bách sắp nhanh chóng rời đi, Không Thanh nhanh chóng tiến lên, kéo cánh tay Quý Xuyên Bách lại, nhỏ giọng hỏi: "Anh, tiệc đính hôn kia thì sao?"
"Hủy bỏ." Nhắc tới việc đính hôn, Quý Xuyên Bách liền giận sôi máu.

"Đừng nói Kiều Địch này chỉ là hôn phu của em, không phải bạn lữ của em, cho dù hai người các em đã kết làm bạn lữ, anh cũng có thể làm chủ để hai em tách ra.
Không Thanh không sự Kiều Địch không đồng ý hủy bỏ hôn ước, cậu chỉ đang lo lắng, tính tình nóng nảy này của Quý Xuyên Bách, khi đi tìm Kiều Địch tính sổ, bị Kiều Địch trả đũa, có lý thành vô lý, bên ngoài phun ra lửa, trên thực tế lại ăn mệt.
"Anh, em với anh cùng đi gặp Kiều Địch đi."
"Được thôi, tiện cũng để anh gặp cái đứa bạn tốt kia của em một lần."
Không Thanh nghe vậy, trong lòng "lộp bộp" một tiếng, sợ mình không cẩn thận biến khéo thành vụng, làm Quý Xuyên Bách trời xui đất khiến mà kết duyên trước với Đường Tinh.
Cũng may không bao lâu, Không Thanh lại nghe được lời nhắc nhở nhẹ nhàng bâng quơ, giống như lơ đãng của Quý Xuyên Bách.
"Có thể dây dưa không rõ với hôn phu của bạn, người bạn như vậy, không cần cũng được."
Phỏng chừng là lo mình nói quá mức, em trai Omega xinh đẹp ngoan ngoãn của mình sẽ thương tâm, ngữ khí Quý Xuyên Bách cực kì cẩn thận, nhưng từ lời này cũng không khó nghe ra được chán ghét của Quý Xuyên Bách đối với Đường Tinh.
Không Thanh lúc này mới yên tâm, có một ấn tượng đầu tiên như vậy, sau này khi Đường Tinh tìm mọi cách để tiếp cận Quý Xuyên Bách, Quý Xuyên Bách hẳn là sẽ theo bản năng mà đề cao cảnh giác, như vậy, Đường Tinh muốn dựa vào hệ thống công lược xoát độ hảo cảm của Quý Xuyên Bách, Quý Xuyên Bách lòng có phòng bị cũng sẽ không dễ dàng bị lừa như vậy.
Thậm chí, Không Thanh còn hoài nghi, nếu mình biểu lộ nhiều hơn một chút không vui cùng chán ghét với Đường Tinh trước mặt Quý Xuyên Bách, anh trai đệ khống Quý Xuyên Bách này phỏng chừng còn sẽ thực tự giác mà giữ khoảng cách với Đường Tinh, kể từ đó, độ khó Đường Tinh công lược Quý Xuyên Bách cũng sẽ tăng lên khá lớn.
Hai anh em Quý Xuyên Bách và Quý Không Thanh một trước một sau rời khỏi phòn, không đợi bọn họ tìm Kiều Địch tính sổ, con cưng Thiên Đạo thế giới này, người có được hào quang vai chính Đường Tinh đã chủ động tìm tới đây, bên cạnh hắn, còn có vị hôn phu trên danh nghĩa của Quý Không Thanh, Kiều Địch · Leslie.
"Không Thanh, trùng hợp quá, mình và Kiều Địch đang chuẩn bị tìm cậu đấy?" Đường Tinh vừa nhìn thấy Không Thanh, lập tức ý cười doanh doanh chủ động chào hỏi Không thanh, cùng lúc đó còn dùng dư quang trộm đánh giá Quý Xuyên Bách bên người Không Thanh.
Phỏng chừng chính Đường Tinh cũng không chú ý tới, khi nhắc đến Kiều Địch, ngữ khí của hắn có bao nhiêu thân mật, điều này, muốn nói chắc hai người bọn họ không có gian tình, chỉ là bạn bè bình thường, căn bản không có ai tin.

Quý Xuyên Bách còn chú ý tới, ánh mắt Kiều Địch nhìn Đường Tinh có bao nhiêu ôn nhu, anh cũng là Alpha, rất rõ ràng một Alpha dùng loại ánh mắt này nhìn một Beta đại biểu cho cái gì.
Xem ra, Không Thanh nói không sai, Kiều Địch xác thật đã lén lút thông đồng bên nhau với Beta này.
Quý Xuyên Bách nháy mắt bận không thể át, nếu không phải cố kỵ thời gian địa điểm đều không đúng, anh thật đúng là muốn vén tay áo lên đánh nhau một trân với Kiều Địch, cho Kiều Địch một lần giáo huấn thật dài.
"Không Thanh, nói vậy vị Alpha anh tuấn soái khí này là anh trai của cậu ư, không giới thiệu với mình một chút sao?" Đường Tình một bên nói, một bên nghịch ngơm mà chớp chớp mắt, nhìn qua thật sự có vài phần ngây thơ đáng yêu.
Ấn tượng đầu tiên của Quý Xuyên Bách với Đường Tinh đã không tốt, lại nhìn thấy Đường Tinh làm ra biểu hiện như vậy, trong lòng càng thấy dị ứng.
Không muốn ở lại nhìn Đường Tinh vụng về biểu diễn, Quý Xuyên Bách cúi đầu nhìn Không Thanh, vẻ mặt nghiêm túc mà nói: "Không Thanh, em ở đây chờ anh trước, anh và Kiều Địch qua bên kia tán gẫu chút chuyện, chốc nữa lại qua đây tìm em."
Không Thanh gật gật đầu, Quý Xuyên Bách cho Kiều Địch một ánh mắt, mang theo người xoay người rời đi.
Từ đầu tới cuối, Quý Xuyên Bách cũng không cho Đường Tinh được một con mắt, cho dù biết rõ Đường Tinh là đang lôi kéo tình camt với mình, anh cũng không có phản ứng.
Làm như vậy xác thật rất thất lễ, nhưng Quý Xuyên Bách không để bụng, chỉ cần anh không xấu hổ, người xấu hổ chính là người khác.
Đường Tinh xác thật rất xấu hổ, hơn nữa không chỉ là xấu hổ, hắn còn cảm thấy cực kì khó xử, trên gương mặt miễn cương được coi là thanh tú kia, nụ cười cũng trở nên vặn vẹo cứng đờ.
Không Thanh đánh giá Đường Tinh, bỗng nhiên phát hiện, con cưng Thiên Đạo thế giới này so với Thẩm Gia Kỳ, hào quang vai chính mà con cưng Thiên Đạo Đường Tinh có được không phải là một vòng tròn tản ra ánh sáng trắng, mà là vàng óng, vừa chợt thấy, còn có vài phần ảo giác sáng mù mắt người khác.
Không Thanh không rõ nguyên do, sau khi dò hỏi hệ thống quản lí 666 mới biết được, sở dĩ hào quang vai chính của Đường Tinh là kim sắc, chính là có quan hệ với hệ thống công lược trói định trên người hắn.
Nói như vậy, con cưng Thiên Đạo có hệ thống, không gian, chức năng phụ trợ linh tinh hoặc là bàn tay vàng, hào quang vai chính sẽ là màu vàng, đồng thời, hào quang vai chính càng sáng, cũng đại biểu cho chức năng phụ trợ và bàn tay vàng của con cưng Thiên Đạo càng mạnh.
Hào quang vai chính của Đường Tinh sáng chói như vậy, có thể đạt tới độ vừa thấy đã lóe mù mắt người, trên mặt này có thể xác định hệ thống công lược trói định trên người hắn có bao nhiêu cường đại.
Một hào quang vai chính, một hệ thống công lược, cộng vào với nhau, ảnh hưởng cho nhau, khó trách những mục tiêu công lược của Đường Tinh một đám đều mất trí y chang nhau, tùy ý để Đường Tinh đùa bỡn khống chế tất cả bọn họ, không chút sức lực chống cự..


Bình luận

Truyện đang đọc