Hôm nay đến đây cũng là có ý đồ kiếm chút mặt mũi, muốn cho mọi người nhìn xem, ta mới không sợ Vương Phi, chiếu đến không lầm.
Minh Châu chịu ảnh hưởng từ sự tình lần trước, vẫn còn có chút lo lắng đề phòng, nhưng lại không tiện cự tuyệt, đành yêu yếu nói:
Vâng!
Tiếp đó bồi tại bên người Miêu Nghị tản bộ trong đình viện, nhìn nhìn hoàn cảnh trong trạch viên cũng không tệ lắm, Miêu Nghị mới thuận miệng hỏi mấy câu, đại thể như là đã ở quen hay chưa.
Bọn nha hoàn thì lập tức nhanh chóng thu thập chuẩn bị......
Ngày kế, Minh Bách dẫn hai con trai đuổi tới Vương phủ, bái kiến Vân Tri Thu. Nhận được thông báo từ nữ nhi, Minh Bách không dám chậm trễ, có thể nói lập tức khởi hành.
Trước đó nghe nói nữ nhi chịu nhục, Minh Bách một bên giận mắng Vương phi khinh người quá đáng lại một bên hãi hùng khiếp vía, đến sau nghe nói nữ nhi hãnh tiến, chuyển vào giáp đắng trạch viện trong Vương phủ, mới hỏi dò thật kỹ tình hình, nữ nhi bên kia không hiểu chuyện, nhưng Minh Bách lại nghe ra chuyện không may kia có thể là đang diễn trò, là làm cho người nào đó nhìn, nữ nhi khả năng nhân họa đắc phục. Lúc đi ở trên đường, nghe nha hoàn bên người nữ nhi bẩm báo, Vương gia lại tới ngủ lại ở chỗ nữ nhi, Minh Bách mừng rỡ, cho rằng nữ nhi là được Vương gia sủng hạnh.
Trước là hơi lo lắng một chút, sau lại không khỏi cho rằng đây là chuyện đương nhiên, kẻ làm phụ mẫu đều cảm thấy nữ nhi mình là tốt nhất, huống chi bộ dạng nữ nhi hắn õ đích thực không sai.
Tóm lại mặc kệ thế nào, đối với Minh gia mà nói, nếu nữ nhi có thể được Vương gia sủng ái, Minh gia tái khởi là có hi vọng, có khả năng càng hơn lúc trước.
Có Vân Tri Thu giúp đỡ nói chuyện, Miêu Nghị cũng lại không phản đối, Minh Bách quan phục nguyên chức thi tạm thời không có khả năng, song lại được chuyển đến địa ban Từ Đường Nhiên, xác thực là thuộc quyền quản lý của Long Tín, tạm thời giúp Minh Bách mưu chức, hai con trai Minh Bách tạm thời đều có chức quyền, tuy không phải chính chức, nhưng có thể xem như có việc để làm.
Bất quá Miêu Nghị đương mặt cảnh cáo phụ tử Minh gia, hắn không muốn Nam quân biến thành Nam quân trước kia, cơ hội có thể cho bọn họ, nhưng nếu không nắm được thì đừng trách hắn không khách khí.
Bái biệt Vương gia cùng Vương phi, phụ tử ba người lại đến Hoàn Châu viên gặp mặt Minh Châu.
Dư tình đêm qua con chưa tan đi trên mặt Minh Châu, ngẫm lại thật giống như nằm mơ vậy, phụ huynh tới mới hơi tỉnh thần lại.
Người một nhà gặp nhau, mặc dù Minh Châu vẫn coi bọn họ là phụ huynh, song thái độ phụ huynh đối với nàng rõ ràng đã thay đổi, không còn coi nàng là nữ nhi cùng muội muội tùy ý thuyết giáo nữa, mà đều rất cung kính, nhưng điều nàng nói mặc kệ đúng hay sai phụ huynh đều ra vẻ chăm chú lắng nghe, điều này khiến nàng cảm thấy rất khó chịu.
Nhưng điều đó cũng khiến nàng chân chính nhận thức ra, sau khi cùng nam nhân kia làm một ngay phu thê, thân phận địa vị nàng đã đột nhiên thay đổi chóng mặt, sau khi vương gia rửa mặt ly khai, từ thái độ tất kinh tất kính cua hạ nhân đối với mình, nàng đã phát giác ra, hai ả nha hoàn của nàng cũng đã dám ngẩng đầu ưỡn ngực kêu tới quát đi sai bảo những hạ nhân kia, hạ nhân trước còn lo lắng đến sắc mặt Vương phi rõ ràng đã triệt để cúi thấp dáng người.
Trú ở nơi này trên cơ bản đều là nữ quyến, phụ tư Minh gia không tiện ở lâu, trước khi cáo từ, hai ả nha hoàn của Minh Châu quả nhiên được Minh Bạch trọng thưởng, Minh Bạch dặn dò hai người muốn chiếu cố Minh Châu cho tốt, có gì cần thiết có thể kịp thời liên hệ hắn.
Hai ả nha hoàn tịnh không thỏa mãn ở đây, xuất thân đại trạch viện, biết làm sao để tạo thế cho chủ tử, trên đường đưa tiễn phụ tử Minh gia, lúc tán gẫu cùng nha hoàn nhà khác cố ý đem chuyện tốt tiết lộ ra.
- Rất nhanh, nhưng tin tức như Minh Châu vào ở giáp đẳng trạch viện, Vương gia đến chỗ Minh Châu nghỉ qua đêm, phụ tử Minh gia phục chức, tấn tốc truyền khắp trong đám quý nhân mới vào.
Vũ Văn Như Ngọc cùng Cung Nghê Thường có thể vào ở trong giáp đẳng trạch viện là nhờ bối canh xuất thân, mà Minh Châu phong quang như thế lại thực sự là nhờ được Vương gia sủng hạnh, tế ngộ của Minh Châu chẳng những khiến bạn thân hiển quý, còn ân tứ đến người nhà, tính là l3m tiên phong trong hậu cung Vương phủ, khiến mọi người chân chính kiến thức được uy lực của việc Vương gia sủng hạnh, không biết khiến bao nhiêu người hâm mộ không thôi.
Hâm mộ tiến thêm một bước liền đồng nghĩa vơi đố kị, mọi người đều chung xuất phát điểm khi tiến vào Vương phủ, dựa vào cái gì Minh Châu lại được phong quang như thế, xuất thân của Minh Châu thuộc về cùng tầng thứ đia vị thấp nhất trong nhóm người bọn họ, tự nhiên sẽ có người đố kỵ, đặc biệt là những người có xuất thân tốt hơn Minh Châu, tự nhiên cũng không tranh được có người ở sau lưng nói chút âm dương quái khí. Nhưng mà tâm lý không phục cũng vô dụng, bây giờ người ta đã cao nhân nhất đẳng, hạ nhân theo gót khi xuất hành đều nhiều hơn người, người ta có thể trực tiếp nói chuyện với Vương gia, tùy tiện hướng vương gia cao trạng người một cái, ngươi liệu co chịu nổi không? Càng không cần nói phụ huynh người ta đã phục chức, có thể gây phiền toái cho người nhà ngươi, bởi thế trên đường gặp phải người ta ngươi phải thành thật thật cúi đầu, cung kính cười bồi với đối phương.
Vài ngày sau, bởi vì việc này quậy ra chút chuyện, nha hoàn của Minh Châu trong lúc vô ý nghe được nha hoàn của người nào đo nói xấu sau lưng Minh Châu, kẻ trước mới lộ diện, rất không khách khí đi lên liền vung tay cho mấy bạt tai, vênh váo đắc ý mà đi, kẻ sau bị đánh cũng không dám hoàn thủ, những nha hoàn đang nghị luận kia đều cúi đầu không người dám giúp.
Việc này phát sinh trong Vương phủ nên không thoát được qua tai mắt của Vân Tri Thu, Vân Tri Thu lòng dạ biết rõ, lại chỉ mắt lạnh bàng quan, tịnh không để ý, ít người ít có cách quản lý của ít người, nhiều người có cách quản lý của nhiều người, nàng đang cố ý chế tạo sai lệch giai cấp, qua đó lập ra quy củ.
Mà tin tức Hạ Hầu Lênh bệnh trôi, vị trí gia chủ Hạ Hầu gia chủ đã rơi vào tay Tào Man cuối cùng bạo phát ra, thiên hạ chấn kinh, dồn dập nghị luận!
- Lão gia, đã tra được nguồn gốc tin tức, là do người Tụ Hiền Đường tán ra.
Dưới báng cây trong đình viện, Thất Tuyệt hướng Tào Mãn bẩm báo, Tào Mãn một mặt âm trầm, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Thời gian trôi kinh quá