[QUYỂN 2] HÀNG NGÀY LÀM NPC Ở THẾ GIỚI XUYÊN NHANH

Edit: cầm thú

"Tiền lì xì?"

Từ Ngọc nghe thấy Lăng Hiểu hỏi câu này mới chậm rãi hồi phục lại tinh thần, thâm sâu nhìn nàng một cái: "Ngày 27 tháng chạp, Phi Linh tông đại trưởng lão sẽ qua, con biết vì chuyện gì chứ?"

Phi Linh tông?

Lăng Hiểu suy nghĩ một chút, Phi Linh tông cũng giống như Ngọc Đan môn, đều là siêu cấp tông môn, địa vị giang hồ ngang với Tử Trúc Lâm, nhưng hình như Phi Linh tông toàn là nữ giới?

"Nữ giới trong Phi Linh tông hình như không thích qua lại với đệ tử môn phái khác, lần này đi qua là có việc gì nhờ chúng ta sao?" Lăng Hiểu suy đoán một phen, nhỏ giọng hỏi ý kiến.

"Cũng không sai."

"Phi Linh tông luôn có truyền thống lập thánh nữ, đầu năm nay dường như các nàng đã chọn được thánh nữ, nhưng mà một tháng trước thánh nữ của các nàng tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma, mới được cứu trở về."


Tử Ngọc vừa nói vừa xem phản ứng của Lăng Hiểu.

Lăng Hiểu: Nhìn con làm gì? Thánh nữ Phi Linh tông thì có quan hệ gì với con chứ?

Lăng Hiểu không hiểu chân tướng, nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng bên cạnh, đợi Tử Ngọc nói tiếp.

"Theo như lời trưởng lão Phi Linh tông nói, sau khi thánh nữ các nàng được cứu sống, tinh thần cực kì không ổn định, vẫn luôn nhắc tới tên của một người."

Tử Ngọc nói tới đây, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hiểu ánh mắt càng kỳ quái hơn.

Ách.

"Gì, tên gì chứ?"

Lăng Hiểu có chút do dự hỏi một câu, nàng vẫn luôn có dự cảm không tốt.

"Lăng Tiêu."

Tử Ngọc thâm sâu nhìn đệ tử của chính mình, ánh mắt kia tựa hồ muốn nói ---

Vi sư đã nhìn thấu ngươi rồi.

Ngươi với tiểu yêu tinh Phi Linh tông kia có quan hệ gì, đừng có chối nữa!

Lăng Hiểu: Ta còn oan hơn cả Đậu Nga.


"Chắc là trùng tên nhỉ?" Lăng Hiểu hít sâu một hơi, còn muốn cứu giúp một phen.

"Người ta đã chỉ thẳng họ tên, còn là đại sư huynh Lăng Tiêu của Tử Trúc Lâm!" Tử Ngọc hơi hơi nhíu mày: "Tất nhiên, con rốt cuộc có quan hệ gì với vị thánh nữ kia, ta cũng không muốn hỏi nhiều, xem ra thái độ của Phi Linh tông rất tốt, ta đã đồng ý với các nàng, qua tết nguyên tiêu, cho con tự mình đi qua Phi Linh tông, gặp mặt vị thánh nữ kia một lần!"

"Sư phụ, người như vậy là bán con rồi hả?"

Lăng Tiêu đáng thương tội nghiệp nhìn Tử Ngọc.

"Cái gì mà bán con chứ? Phi Linh tông đưa tới rất nhiều linh thạch và linh dược... ách, ý của ta chính là đều là siêu cấp tông môn, chúng ta phải đoàn kết tương ái với Phi Linh tông, không thể tổn thương hòa khí nha."

Tử Ngọc nghiêm túc trả lời.

Nàng tất nhiên không nói cho Lăng Hiểu biết, bởi vì nàng thu được lợi ích cực lớn không thể từ chối, cho nên mới đưa ra quyết định này.


Ai.

Đầu năm nay siêu cấp tông môn cũng không suиɠ sướиɠ gì, thân làm chưởng môn lại rất nghèo a!

Lăng Hiểu: Ngươi cái nữ nhân tham lam này...

"Chuyện quyết định như vậy đi, à..., đúng rồi, năm mới vui vẻ."

Tử Ngọc lưu lại những lời này, liền bay trở về phòng của mình.

Lúc này, sắp đến giờ tý, khí tức thiên địa tại thời điểm này có sự biến hóa.

Một kiếp luân hồi, sắp bắt đầu...

Gặp phải sư phụ chưởng môn keo kiệt tham lam như vậy, Lăng Hiểu cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

... ...

Không khí năm mới tại Tử Trúc Lâm còn chưa hết, tết nguyên tiêu qua đi, những đệ tử xin phép về nhà đều đã quay trở lại.

Lăng Ngạo Thiên mang từ nhà tới không ít đồ vật, thời điểm hắn đi qua Thượng Võ thành, từ chỗ Lăng Vô Thương lấy được rất nhiều vật phẩm, định giao lại cho huynh muội Lăng Tiêu.
Chẳng qua thời điểm hắn trở lại tông môn, lại nhận được tin, đại sư huynh phụng mệnh sư phụ xuống núi đến Phi Linh tông.

Lăng Tiêu không có nhà?

Như thế...

Trong lòng Lăng Ngạo Thiên liền xúc động ---

Hắn có thể yên tâm đi tìm 'Hiểu nhi muội muội' thỉnh giáo rồi!

Bình luận

Truyện đang đọc