(QUYỂN 2) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử

______________________

Thanh Long không kháng cự kiểm tra.

Nó ra khỏi gian kiểm tra, người ngoài cửa đưa cho nó một cái thẻ.

Thanh Long ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như chiến sĩ tiếp nhận huân chương ban thưởng, hơi duỗi cổ, ra hiệu người khác giúp nó đeo lên.

Tấm thẻ của nó là đặc chế, so những người khác nhiều thêm một dòng.

Kiểu dáng tấm thẻ đồng bộ với người sống sót, mặt sau là quốc kỳ, mặt trước bên phải là mặt Thanh Long, bên trái viết thông tin cơ bản.

Thanh Long nghiêm túc nhìn chính mình phía trên một chút.

"Mình đẹp hơn trên đây nhiều."

"Thanh Long" trên thẻ không uy vũ soái khí như mình, chân dung nho nhỏ không toát ra khí thế to chà bá của nó.

Tự thẩm bản thân đẹp trai xong, lại xích đầu to lại gần, ánh mắt rơi vào chữ trên tấm thẻ.

"Em biết chữ?"

"Đương nhiên biết..."

Thanh Long nói lời này không mang nhiều khí lực.

Nó biết trên mặt thẻ là "Thanh Long", còn biết cách viết chữ Long phồn thể!

Nó không có mù chữ...

Chỉ là chữ nhận biết không nhiều lắm thôi...

Bùi Diệp cũng không truy vấn, cô bảo Thanh Long cất kỹ tấm thẻ, chuẩn bị đi đại sảnh giao nhiệm vụ, kết toán điểm cống hiến ngày hôm nay.

Giờ này đại sảnh nhiệm vụ không có mấy người, gần như không nhìn thấy bóng đội ngũ người sống sót.

"Tôi giao nhiệm vụ."

Bùi Diệp gõ cửa sổ một cái, nhắc nhở nhân viên công tác ngủ lệch đầu tỉnh một chút.

"Hả? Giao nhiệm vụ?"

Nhân viên công tác dùng tay lau mặt một cái, miễn cưỡng lên tinh thần làm việc.

"Huân chương đội ngũ đâu?"

"Ở đây."

Bùi Diệp đưa huân chương đội ngũ.

Nhân viên công tác đem huân chương đặt trên máy móc quẹt một cái, trên màn hình nhảy ra thông tin tương quan.

Nhiệm vụ cứu viện đã hoàn thành, cứu viện tổng cộng 2631 người, kết toán 26310 điểm cống hiến.

Săn gϊếŧ Zombie chưa hoàn thành...

Sưu tập vật tư chưa hoàn thành...

Nhân viên công tác nhìn thấy nhân số cứu viện tay run lên, suýt nữa cắn đầu lưỡi mình.

"Vẫn còn hai nhiệm vụ chưa hoàn thành, hiện tại liền kết toán?"

"Chưa hoàn thành?"

"Săn gϊếŧ Zombie và lục soát vật tư, cô còn chưa thanh toán?" Nhân viên công tác trả huân chương đội ngũ cho Bùi Diệp, "Vậy cô đến phòng cách vách thống kê rồi đến."

Bùi Diệp lần đầu giao nhiệm vụ, chưa có kinh nghiệm, chỉ có thể chạy chân đi một chuyến nữa.

Tinh hạch Zombie và vật tư hai cái thanh toán không cùn phòng.

Nhân viên hạch toán thấy Bùi Diệp tay không tiến đến, còn tưởng cô để đồ vật trong túi.

Mấy viên tinh hạch Zombie đếm một chút là biết số lượng ngay, không phí bao nhiêu sức.

Bởi vậy, sắc mặt hắn rất bình tĩnh.

Làm việc rất thanh nhàn, đãi ngộ tốt, sống lại ít khổ.

Hắn nhàn nhã cầm cốc giữ nhiệt uống một hớp, còn chưa nuốt xuống đã thấy Bùi Diệp không biết từ đâu lôi ra một cái túi tải nhựa.

Ào ào ào --

Tinh hạch Zombie lóe mù mắt người bày khắp cả bàn lớn, còn tụ thành núi nhỏ nhọn.

"Phốc -- "

Nhân viên hạch toán bị điệu bộ này hù dọa, suýt nữa sặc nước chưa kịp nuốt xuống tiến khí quản.

"Những cái này, đây đều là?"

Hắn ho khan hồi lâu mới ổn, chỉ vào tinh hạch Zombie trên bàn, ngón tay đều đang phát run.

"Ừm, phiền phức kiểm kê một chút."

Số lượng tinh hạch Zombie quá lớn, lượng công việc nặng nề.

"... Hết thảy 7359 viên."

Khi hắn nói ra con số này, da mặt run rẩy một lúc.

7359 viên tinh hạch Zombie, một ngày căn cứ XX cũng không thu về được nhiều như vậy.

Thứ này lại có thể là tiểu đội người sống sót quy mô bốn người làm ra?

Bùi Diệp lại đi sát vách kết toán vật tư.

Vật tư ngược lại không nhiều lắm, cô đem xăng, đồ uống nước khoáng, đồ ăn hạn sử dụng tương đối dài hôm nay vơ vét lấy ra hết.

Chạy xong những thủ tục này, cuối cùng đi đại sảnh kết toán điểm cống hiến.

Cả ngày hôm nay thu nhập 40284 điểm cống hiến!

Bùi Diệp cho Liễu Diệp Tiên, Hướng Thụy Quân và Tề Thiên Thạc mỗi người chia ba ngàn, còn lại toàn bộ đặt trong tài khoản của cô.

"Lần sau gặp Tuân Minh Viễn, trước trả nợ thiếu anh ta, về sau tiền thuê nhà trừ vào tài khoản của mình."

Liễu Diệp Tiên hơi xấu hổ.

Cô cầm nhiều điểm cống hiến như vậy hơi phỏng tay.

"Mình cầm ba ngàn nhiều lắm."

Ngày hôm nay phần lớn thời gian đều lái xe, thời gian còn lại bổ sung dị năng cho bọn người Thụy Quân, gần như ít ra sức nhất.

"Điểm ấy đừng khách khí."

Bùi Diệp không nghĩ đôi co loại vấn đề này.

Bóng đêm rất nồng, tất cả mọi người bận bịu cả ngày, trở về ăn bữa khuya cho no.

Trước khi tách ra, Bùi Diệp chuyển ba ngàn điểm cống hiến vào tài khoản Thanh Long.

Hôm nay nó ra sức rất nhiều.

"Em ở đâu không quan trọng, nhưng em còn phải che chở ba người. Căn cứ có gian phòng ưu đãi, tiền thuê 1000 điểm cống hiến, các người chen một chút có thể ở được, còn lại 2000 điểm cống hiến giữ lại mua đồ ăn. Căn cứ nhiều người sống sót, nhưng không nhiều người ở nổi phòng cho thuê, bây giờ thuê có lẽ được sắp xếp căn phòng vị trí tốt."

Về sau thực lực đội ngũ người sống sót đi lên, suất phòng cho thuê có đoạt chưa chắc giành được.

Đối mặt Bùi Diệp quan tâm, Thanh Long cảm động muốn khóc.

Nó thật không nghĩ tới vấn đề ấy.

Một nhóm bốn người trở lại phòng thuê.

Cha mẹ Liễu đã sớm chuẩn bị đồ ăn kỹ càng, gói sủi cảo còn nấu một nồi ú ù ụ, số lượng nhiều ăn bao no.

"Tiểu Tú, sáng mai cậu cũng ra ngoài làm nhiệm vụ?"

Liễu Diệp Tiên về đến nhà, lập tức có loại cảm giác đau nhức bắp thịt toàn thân đều đang kêu gào.

Một ngày hai ngày có thể chống đỡ, sau này mỗi ngày đều dạng này...

Cô tưởng tượng đến thế đạo hiện tại, lập tức bỏ đi suy nghĩ lùi bước.

Tuyệt không làm người cản trở!

"Các cậu tùy ý, mình khẳng định phải ra ngoài làm nhiệm vụ, mình không đợi tại căn cứ được."

Bùi Diệp uống một ngụm dịch dinh dưỡng vị đất sét dẻo, cổ mùi lạ làm lông mày cô cau chặt.

Mùi vị kia giống y cái nhiệm vụ 【 Mỗi ngày một thiện 】 khiến người ta hằng ngày đều muốn chửi này chán ghét như nhau.

"Không, mình cũng muốn ra ngoài."

Liễu Diệp Tiên vội vã báo danh.

Hướng Thụy Quân nói, "Không ngừng thực chiến tiêu hao dị năng mới có thể đề cao tốc độ tu luyện, tôi cũng ra ngoài."

Hai vị nữ tính đều tỏ rõ thái độ, Tề Thiên Thạc đương nhiên không thể lùi bước.

"Tính tôi một người nữa."

"Được, vậy các cậu tắm rửa nghỉ ngơi trước, buổi sáng ngày mai chín giờ tập hợp."

Chỉ có một cái phòng tắm, Tề Thiên Thạc chỉ có thể múc nước trở về phòng tắm rửa.

Bùi Diệp?

Người ta đương nhiên độc chiếm phòng tắm.

Liễu Diệp Tiên và Hướng Thụy Quân?

Đương nhiên là đi không gian linh tuyền tắm rửa mỹ dung.

Liễu Diệp Tiên muốn chà lưng lẫn nhau cùng cô em gái hời này, nhưng đáng tiếc cô em ghét bỏ cự tuyệt cô.

Hướng Thụy Quân thoáng tiếp nhận Liễu Diệp Tiên, đáng tiếc quan hệ hai người chưa tốt đến mức có thể chà lưng cho nhau!

Cô tắm trước, tắm xong Liễu Diệp Tiên lại đi vào tắm.

Liễu Diệp Tiên ra khỏi không gian, phát hiện trong tay em gái hời đang cầm một viên tinh hạch Zombie, lộ ra nét mặt như có điều suy nghĩ.

"Thụy Quân, em đây là..."

Không ngờ Hướng Thụy Quân còn vụиɠ ŧяộʍ giấu một viên tinh hạch Zombie.

Mạch suy nghĩ của Hướng Thụy Quân bị Liễu Diệp Tiên cắt ngang, người trước sắc mặt lạnh lùng nhét tinh hạch Zombie vào ngăn kéo, không còn xem nữa.

Liễu Diệp Tiên nhỏ giọng nói, "Chị nghe Tiểu Tú nói... Món đồ kia không thể cầm tu luyện."

Một khi tu luyện sẽ đi chệch hướng.

Hướng Thụy Quân nằm ngủ, nghiêng người đưa lưng về phía Liễu Diệp Tiên.

"Ngủ đi."

Liễu Diệp Tiên chỉ có thể đóng gian phòng tắt đèn, rồi nằm ngủ.

Trong bóng tối, cô nghe Hướng Thụy Quân khẽ than nhẹ.

Một tiếng than nhẹ này khá thoải mái, giống như tháo xuống gánh nặng.

Hướng Thụy Quân rất rõ chỗ tốt dùng tinh hạch Zombie tu luyện, tốc độ tu luyện sơ kỳ nhanh giống như bật hack.

Loại dụ hoặc này ai có thể chống cự?

Vừa trùng sinh cô tuyệt đối chống cự không được.

Hiện tại --

Hướng Thụy Quân nhìn một vùng tăm tối trước mắt, tâm trạng bình tĩnh rất nhiều.

Đồng đội của cô rất mạnh, mạnh đến mức có thể vì các cô tranh thủ thời gian bình ổn mạnh lên.

Bình luận

Truyện đang đọc