Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
- Lý lão đệ, buổi chiều cậu theo chúng ta đi chứ, đến đó ta thật muốn báo thù.
Vương Hạo Dân đột nhiên nói, ánh mắt của mọi người cũng sáng lên, buổi sáng liên tục bị thua mà nói rằng có vận may khẳng định là gạt người, ngay cả ông chủ Trương ở Bình Châu Thúy Ngọc Hiên kia trong buổi sáng cũng hoài nghi bọn họ.
Nếu buổi chiều Lý Dương đi cùng, bọn họ cũng rất có lòng tin lại tiếp tục cược thắng, sẽ khiến cho những người buổi sáng nhạo báng bọn họ kia thay đổi cái nhìn một chút .
- Thôi nào, dù sao lễ hội cũng sắp bắt đầu, vội gì chứ.
Lý Dương cười khổ lắc đầu, hắn bây giờ còn thật không có ý định đi đánh cược thạch. Hơn nữa cược thạch giá trị trong kho hàng bên chỗ Lão Cát đã bị bọn họ mua không ít, lại muốn tìm kho hàng khác, còn không bằng chờ lễ hội bắt đầu những người bán đem cược thạch tốt bày bán nhiều rồi chọn mua.
- Lý lão đệ nói cũng đúng, không nên nhất thời vội vàng, chúng ta còn có cơ hội.
Tư Mã Lâm gật đầu, bọn Trương Vĩ cũng không có phản đối, thấy không ai ủng hộ mình Vương Hạo Dân chỉ có thể im lặng, tự đi tìm những cược thạch tốt nhất đợi đến thời điểm ở thật tốt trong lễ hội để thắng lớn mấy lần.
- Mọi người về lúc nào thế?
Lý Dương cầm một bình trà lên, rót cho mình một chén, hỏi vu vơ.
Tư Mã Lâm thở dài, nói:
- Trở lại không lâu sau đó thôi, vốn là ông chủ Trương muốn mời chúng ta ăn cơm, nhưng nào ai còn tâm trí ở lại đâu , tất cả đều chạy về.
- Nói như vậy, mọi người còn chưa ăn cơm nữa ?
Lý Dương ngẩn ra, mấy người nhìn nhau, không biết sao bụng người nào người nấy cùng kêu một tiếng, mấy người cùng nhau nở nụ cười.
Mấy người đánh cược thạch bị thua vội vả trở về, sau khi trở về cũng cứ nghĩ hôm nay tại sao lại thê thảm vậy, đều quên chuyện ăn cơm, ngược lại Cố lão vẫn nhớ, chẳng qua là ngại không có muốn nói, nhưng Cố lão đã ăn không ít điểm tâm, bụng cũng không đói lắm.
- Người là sắt, cơm là thép, bụng này vẫn phải bổ sung, đến Nhạn Minh Lâu nào.
Tư Mã Lâm đứng dậy, Nhạn Minh Lâu là nhà hàng tốt nhất nơi này, đi vào một lần thấp nhất cũng mất mấy ngàn, tối ngày hôm qua bọn họ chính là ăn ở đó, toàn bộ ăn hết hơn hai vạn.
- Mọi người đi đi, chúng tôi ăn cơm xong rồi, không đi nữa.
Lý Dương cười ha hả nói, bọn Tư Mã Lâm cũng không khách khí, cũng đi ra ngoài, chỉ còn Lý Dương và Ngô Hiểu Lỵ là trở về gian phòng của mình nghỉ ngơi .
Buổi chiều, bọn Tư Mã Lâm làm xong thẻ hội viên của lễ hội cho Lý Dương, biết được tham gia lễ hội còn cần phải có thẻ hội viên Lý Dương hơi sửng sốt một chút, không hổ là trung tâm giải thạch chính quy, phía Nam Dương muốn giành giải ở đây, chắc phải chọn nhiều người đi đây.
Làm thẻ hội viên rất đơn giản, chỉ cần hai hội viên làm người bảo đảm, rồi thêm khoảng một ngàn sẽ làm được, trong đó phí là chín trăm, muốn lấy thẻ sớm một chút, là chuyện rất đơn giản.
Lý Dương, Lưu Cương và Ngô Hiểu Lỵ mỗi người cũng làm một thẻ, thấy cái thẻ hội viên này thật mỏng Lý Dương rất là phục. Đơn vị tổ chức là hiệp hội Ngọc thạch Bình Châu, có thể nói hiệp hội Ngọc thạch Bình Châu mạnh hơn nhiều so với Minh Dương, người ta lợi dụng cái thủ đoạn này phụ thu, không phục cũng không được .
Nhưng điều này cũng không khiến những địa phương khác phải phục, danh tiếng của lễ hội Bình Châu đã vượt ra ngoài, người tham gia không ai quan tâm một ngàn này, mà hiệp hội ngọc thạch hàng năm dựa vào số tiền này liền kiếm được không ít kinh phí, kiếm nhiều hơn so với hiệp hội ngọc thạch một tỉnh.
Ngày thứ hai, tất cả mọi người không đến phố Ngọc, tất cả đều đi Thế Giới Hoa Cỏ Thuận Đức, quan sát rất nhiều làm cho tinh thần người ta phấn chấn trước kỳ hoa dị thảo. Buổi chiều, lại đã phiêu lưu một khoảng thời gian, liên tục mấy ngày đã mệt mỏi, tất cả đều nghỉ ngơi, chuẩn bị cho buổi lễ khai mạc ngày mai.
Trong một ngày, ngời ngoại tỉnh tới Bình Châu nhiều hơn nhiều, rất nhiều nhà trọ mới đều đã chật cứng người, nếu không phải bọn Lý Dương đến trước mấy ngày, ngay cả phòng cũng không còn.
Còn có một số người trực tiếp đến từ Quảng Châu và Phật Sơn, sau khi buổi khai mạc bắt đầu lại lái xe về, dù sao hai địa điểm này đến Bình Châu đều không phải là quá xa .
Ngày thứ hai, vừa rạng sáng, mọi người liền dậy, thái độ nghiêm túc nhiều so với mấy ngày trước.
Ăn xong bữa ăn sáng, mấy người liền lái xe đi đến địa điểm tổ chức lễ hội, có mấy tiêu điểm cố định Bình Châu, chỉ khi đại lễ hội diễn ra những nơi này mới có thể toàn bộ sử dụng lần đầu tiêu, mà khu khu trung tâm đầu quảng trường càng thêm náo nhiệt.
Khu quảng trường là khu mới xây hai năm qua, cùng với ảnh hưởng càng lúc càng lớn của lễ hội Bình Châu, đầu tư của Bình Châu đối với lễ hội này cũng càng lúc càng lớn, không chỉ có diện tích kiến tạo quảng trường lớn, ngay cả vốn đầu tư toàn bộ liên tiếp tăng lên, tạo thành quy mô đặc biệt lớn.
Không bao lâu, bọn Lý Dương đã đến bên ngoài quảng trường, bọn họ tới sớm, bây giờ còn chưa tới tám giờ, nhưng bên ngoài quảng trường bãi đậu xe thật dài đã đỗ không ít xe, bọn Lý Dương phải lái đi thật là xa mới tìm được chỗ đậu xe.
Bên ngoài bãi đậu xe dừng rất nhiều xe, không thiếu một loại xe hạng sang nào, bên cạnh chiếc Volvo của Lý Dương liền thấy đỗ một chiếc Ferrari xe thể thao, làm Lý Dương suy nghĩ, cho dù xe của mình rất oách, đứng bên chiếc Ferrari cũng sẽ bị lép vế, xe yêu của mình nói không chừng chỉ có thể tránh sang một bên.
- Đi thôi, chúng ta đi vào trước, năm nay không biết lại sẽ sáng lập kỷ lục gì.
Trên mặt Trương Vĩ còn mang một tia hưng phấn, đi tới bên trong quảng trường. Quảng trường rất lớn, vào quảng trường có thể thấy khu vực trung tâm có một khối đá dựng đứng rất lớn, ông chủ Trương nói, tảng đá kia cũng còn là một khối cược thạch, cao chừng bảy tám thước, thật không biết hiệp hội ngọc thạch Bình Châu làm thế nào lấy được.
- Lý cố vấn, ngài đã tới.
Vừa vào quảng trường không đầy hai bước, một người mặc đồ nghiệp vụ cùng An Văn Quân và An Văn Bình đi tới, mỉm cười nhìn Lý Dương.
Chuyện mấy ngày trước nổi danh ở Bình Châu cô đã sớm biết, thấy Lý Dương đã đến Bình Châu cô thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Lý Dương tới Bình Châu là được, bất kể hắn đi cùng người nào.
Lý Dương đã cùng An Thị bọn họ ký thỏa thuận làm cố vấn, An Thị cũng không cần Lý Dương phải vì bọn họ mà làm cái gì. Chỉ cần Lý Dương giúp An Thị chọn lựa trong các cược thạch, chọn lựa được một số biểu hiện tốt là được, dựa vào thực lực của Lý Dương, An Văn Quân tin biểu hiện những cược thạch mà Lý Dương chọn trúng chắc chắn sẽ không kém.
- Phó tổng An, xin chào.
Lý Dương nhìn sau lưng An Văn Quân, cũng không thấy những người khác, đoán chừng An Văn Quân cố ý đứng ở cửa đợi mình.
- Lý lão đệ, hai người mỹ nữ này là ai? Lại còn cố ý ở đây đợi cậu, còn không giới thiệu với chúng ta một chút.
Vương Hạo Dân cẩn thận quan sát hai chị em nhà họ An, cười ha ha hỏi, hắn cũng không có ý gì khác, thuần túy là cười đùa với Lý Dương.
- Vương tổng, hai vị này là hai chị em An Văn Quân và An Vaqn Bình của tập đoàn An Thị, An Văn Quân là Phó tổng giám đốc phụ trách nguyên liệu của châu báu ngọc thạch An Thị.
Lý Dương cười khẽ lắc đầu, Vương Hạo Dân vốn đang không chút kiêng kỵ nhìn vóc người hoàn mỹ của An Văn Quân, nghe Lý Dương vừa nói như thế lập tức chuyển ánh mắt đến chỗ khác.
- Thì ra là người của tập đoàn An Thị, thất kính thất kính.
Vương Hạo Dân hơi lúng túng cười, hắn cũng đã làm công ty kinh doanh châu báu, chỉ tiếc công ty châu báu của hắn so sánh cùng An Thị chênh lệch quá lớn, trong mắt hắn An Thị tuyệt đối là con vật khổng lồ, tuyệt đối không thể trêu chọc.
- Lý cố vấn, mấy vị này chính là mấy người bạn mà mấy ngày trước cùng anh giải thạch thắng lớn đúng không ?
An Văn Quân cũng không để ý, mỉm cười quay sang phía Lý Dương.
- Vâng, là họ. Mấy người chúng tôi thương lượng ăn ý lắm, mấy ngày nay chúng tôi đã cùng nhau giải ra rất nhiều Phỉ Thúy tốt để bán đấu giá, đến lúc đó mọi người cũng đừng bỏ lỡ buổi đấu giá của chúng tôi nhé!
Lý Dương gật đầu, buổi đấu giá sắp tới là buổi bán đấu giá đầu tiên của công ty bọn họ, Lý Dương cũng muốn kéo đến vài nhân vật quan trọng tham dự, An Thị đến những buổi đấu giá bình thường như vậy, hiệu quả tuyệt đối không giống nhau.
- Lý cố vấn cứ yên tâm đi, An Thị chúng tôi tuyệt đối sẽ không vắng mặt.
An Văn Quân cười gật đầu một cái, cửa quảng trường đột nhiên tiến vào ba chiếc xe hơi, thật nhanh chạy vào bên trong quảng trường.
- Nơi này không phải là không để cho vào xe sao?
Lý Dương ngơ ngác nhìn theo ba chiếc xe hơi, kinh ngạc hỏi, nụ cười trên mặt An Văn Quân biến mất, lạnh lùng nhìn ba chiếc xe hơi cách đó không xa.
- Người bình thường dĩ nhiên không cho vào, nhưng có vài người ngoại lệ, Thiệu Ngọc Cường của nhà họ Thiệu là Phó hội trưởng hiệp hội ngọc thạch tỉnh Quảng Đông, hôm nay khai mạc chính thức thì tương đương cương vị chủ tịch, xe của hắn tự nhiên không ai dám cản.
Lúc nói chuyện giọng nói của An Văn Quân có chút lạnh như băng, Lý Dương sửng sốt một chút, không nghĩ tới người vừa rồi đi qua lại là Thiệu Ngọc Cường.
Mọi người cũng đều gật đầu, khó trách giọng nói An Văn Quân không tốt, mấy ngày nay bọn họ cũng biết Thiệu Thị và An Thị không cùng hội. Tam công tử cảu Thiệu Thị - Thiệu Ngọc Cường ngang nhiên lái xe vào hội trường, là thành viên An Thị, An Văn Quân chắc chắn sẽ không thoải mái.
- Thân phận Thiệu Ngọc Cường này có đặc thù, có điểm này thì quyền đó cũng không có gì đáng kể.
Lý Dương lắc nhẹ đầu, suy nghĩ một chút khi Thiệu Ngọc Cường ở Nam Dương biểu hiện cũng bình thường, Thiệu Ngọc Cường này rõ ràng cho thấy sự kiêu ngạo hơn người, có biểu hiện như vậy cũng là bình thường .
- Lý cố vấn, thật ngại quá, thế lực của An Thị chúng ta ở Quảng Châu không bằng Thiệu Thị, nếu không cũng sẽ cho ngài một thân phận đặc quyền.
An Văn Quân cười khổ lắc đầu, lần này cô nói thật, An Thị mạnh hơn Thiệu Thị, nhưng ở Quảng Châu này mà nói, ảnh hưởng không bằng Thiệu Thị. Trụ sở chính của Thiệu Thị ở Quảng Châu, ở đây mấy thập niên, mặc dù An Thị vẫn đặt trọng tâm ở nội địa, nhưng dù sao trụ sở chính là ở Hương Cảng, muốn so sánh với Thiệu Thị ở Quảng Châu, còn cần chút thời gian.
- Không sao mà, tôi cũng không phải là một người thích đặc quyền, chúng ta đừng đứng ở đây mà nói chuyện, đi vào trước đã.
Lý Dương khẽ cười, bọn Lý Dương có tám người, cộng thêm hai chị em An Văn Quân là mười người cùng nhau đi vào bên trong.
Trong quảng trường đã xây dựng một đài chủ tịch, là một bục dùng trong buổi khai mạc, mà chung quanh đã có không ít gian hàng cược thạch bày biện xong xuôi gian hàng của mình, nhưng tất cả các cược thạch đều đang bọc ny lon, chờ sau khi kết thúc lễ khai mạc chính thức mới có thể bắt đầu.
Những cược thạch nằm ngổn ngang đang được bọc ny lon, nhìn từ đàng xa có chút thú vị, Mặc dù số lượng các gian hàng không sánh bằng Nam Dương, nhưng chất lượng hai địa điểm lại chênh lệch quá xa, ở Bình Châu cược thạch giá trăm vạn cũng không hiếm thấy, ngay cả ngàn vạn cũng có, mà ở Nam Dương ngay cả cược thạch trị giá một trăm vạn cũng không thấy có.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ