THÁI HẬU NHÂN SINH

Sáng sớm các vị Vương phi cùng cáo mệnh phu nhân đã vào cung, trước thỉnh an Thái Hậu cùng Hoàng Hậu, chỉ có từ nhất phẩm phi vị trở lên mới có tư cách ngồi ở Phượng Tê Cung hôm nay, Ân Niệm Yên ngồi bên phải dưới tay Hoàng Hậu, Khánh Quý Phi nguồi bên trái dưới tay Hoàng hậu, xem như là cùng nàng ngồi đối mặt nhau.

"Hôm nay Ngọc Hiền Phi trang điểm có chút Thanh tịnh đi" Dung Phi lảnh đạm liếc Ân Niệm Yên, nhịn không được ra tiếng.

"Bổn cung chỉ là phi thiếp, làm sao dám làm nổi bật hơn Chính cung Hoàng hậu đâu" lại nhìn Hoàng hậu nói "nói ra thần thiếp thật ngượng ngừng, thần thiếp từ nhỏ theo phụ thân đến nơi xa xôi sống vài năm, ngày trở lại Kinh Thành trong tâm có cảm giác mình là người nhà quê, lại nhìn thấy như hoa như ngọc các vị quý nữ cô nương, thần thiếp tự ti mình là gà rừng, nên chưa từng nghỉ đến cày trâm phượng, Hoàng hậu nương nương không trách tội thần thiếp có được không?"


Ân Niệm Yên nói đến gà rừng hai chữ còn cố tình liếc Dung Phi một cái, đây là trắng trợn nói cho Dung Phi cho dù có cày bao nhiêu phượng trâm thì gà rừng vốn chỉ là gà rừng, muốn hóa thân thành phượng hoàng còn xa lắm.

"Hảo một cái nhanh mồn dẻo miệng Ngọc Hiền Phi, ngươi tưởng mình là ai..."

"Dung phi... hôm nay là ngày gì ngươi không biết sao? Nếu ngươi không khỏe vậy trước trở lại Hỷ Hòa Cung nghỉ tạm đi" Hoàng Hậu thanh âm thường thường nhưng hiện ra đầy uy nghiêm.

"Thần thiếp thất lễ, mong Hoàng Hậu nương nương tha tội" Dung phi đè xuống trong lòng không mau, đứng dậy hành lễ trước Hoàng hậu.

"Ngồi xuống đi" hôm nay An quốc công phu nhân vào cung, nếu quá chèn ép Dung phi sợ là cả Hoàng thượng đều không vui, trước mắt nhẹ phóng,ngày sau nhìn xem đi.

Khánh Quý Phi khinh thường nhìn Dung phi một cái, thầm nghỉ quả thật là ngu xuẩn không ai bằng, Ngọc Hiền Phi trước giờ chưa từng ăn mệt, dùng lời thẳng thắng nhất trắng ra đáp lại, Phùng phi miệng không buông tha người, còn phải đi đường vòng đâu.


Nữa giờ sau, Các vị Lão vương phi cùng Cáo mệnh phu nhân đã đến trước cửa Phượng Tê Cung, đi một chuyến Phúc Thọ Cung mất hơn một giờ, xem ra vị Thái Hậu kia muốn cùng bên ngoài người tâm sự nhiêu hơn a.

"Thần phụ Tham kiến Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an, các vị nương nương kim an" cho dù nơi này có lão phu nhân đi nữa thì quân thần có khác, trước mặt Hoàng hậu đều hành lễ, còn nữa, ở đây không có nhất phẩm cáo mệnh, đối với từ nhất phẩm phi vị cung phi hành lễ là quy cũ".

"Các vị mời đứng lên" đợi cho các vị phu nhân an vị chổ của mình, Hoàng hậu thân thiết hỏi thăm việc nhà lại không mất phần uy nghiêm của nhất quốc chi mẩu, các vị Lão vương phi đều từ ái cười cùng Hoàng Hậu đáp lời, những người khác không ai hỏi đến liền yên tỉnh lắng nghe.


Lâm lão phu nhân là chính tam phẩm cáo mệnh, vị trí ngồi không gần không xa, vừa lúc nhìn thấy rõ Ân Niệm Yên diện mạo, trong lòng trấn động không thôi, bên cạnh có một vị khác phu nhân nhẹ nhàng đẩy một cái, Lâm lão phu nhân mới giật mình cuối đầu, sợ người khác nhìn thấy bản thân thất lễ, bất quá tay vẫn còn run nhẹ, nàng không nghỉ tới Ngọc Hiền Phi cùng với nàng ruột thịt mẫu thân lại giống đến vậy, là mười phần giống Ân Nhu Yên, thẩm trí tư sắc còn hơn vài lần, đáng tiếc Lâm gia không có phúc giữ được người.

Ân Niệm Yên biết được những người ở đây ai đều nhìn nàng, bất quá cũng là nhân chi thường tình, ai không tò mò Hoàng thượng sủng phi là cái gì người đâu.

"Còn hơn ba giờ mới đến Cung Yến, Các vị cứ tự tiện đi dạo Hoa Viên" kế tiếp nhìn cung phi nhóm nói "Các vị muội muội trở lại Cung nghỉ tạm đi thôi".
Đây là có ý để cung phi nhóm gập người nhà, hậu cung quy cũ nghiêm, một năm phi vị trở lên mới được được kiến người nhà ba lần, đương nhiên nếu được Hoàng thượng ân chuẩn là ngoại lệ, tựa như Hinh Phu nhân được ý chỉ vào cung thăm hỏi Hinh Tần.

Khánh Quý phi dẫn đầu rời đi, Ân Niệm yên đợi Sở thị bên ngoài Phượng Tê Cung, mẹ con cùng nhau đi bộ trở về.

"Hiện tại vừa mới vào xuân, Hoa Viên chưa có nhiều hoa nỡ rộ, Nương muốn ngắm muôn hoa đua nỡ, thật không phải lúc rồi" trên đường có nhiều cung nữ thái giám, hai người không tiện nói đến chuyện khác.

"Ngắm hoa làm tâm người hoan hỷ, nhưng nương nương mạnh khỏe thần phụ càng cảm thấy vui mừng gấp bội, nương nương hiện tại đã hồng hào hơn rất nhiều".

"Đúng vậy, Nhờ Hoàng thượng che chở, nữ nhi hiện tại đã hảo hơn rất nhiều, nương không nhìn thấy nữ nhi mặt tròn hơn sao?"
"Là tròn hơn..." Sở thị biết trong cung tay mắt nhiều, chỉ tâm sự nữ nhi chuyện.

"Bên kia có chuyện gì?" Ân Niệm Yên nhìn xa xa giống như là Hinh Tần.

"Hồi chủ tử, là Dung phi đang chừng phạt Hinh phu nhân, nói là Hinh Phu nhân bất kính cung phi, còn không để An quốc công phu nhân vào mắt" Tri Họa đi hỏi thăm cái rõ ràng, sau đó trở lại nói.

Ân Niệm Yên cười lạnh, ung dung chỉnh tóc, nhẹ nhàng bước chân đi qua "Đây là có chuyện gì?".

"Tham kiến Ngọc Hiền Phi nương nương, nương nương kim an" Hinh Tần nhìn thấy Ân Niệm Yên đến như nhìn thấy cứu tin, mắt đỏ lên.

"Ngọc Hiền Phi từ lúc nào thích xen vào chuyện người khác rồi?" Dung phi đang không nơi phát tiếc, lại bắt được một cái mệnh phụ nhược điểm, chưa kịp chừng trị lại bị Ân Niệm Yên đánh vỡ, không tức giận là không khả năng, lời nói càng là không kiêng kỵ.
"Dung phi đây là không hài lòng Hoàng thượng cách làm? Một cái phi vị còn muốn lướt qua Hoàng hậu? Hinh phu nhân có phạm cung quy, cũng nên từ Hoàng hậu trách phạt, huống chi Hinh phu nhân là phụng Hoàng thượng ý chỉ, vào cung thăm hỏi Hinh Tần đang mang long tự, nếu có ý kiến vậy phiền Dung phi đến diện kiến Hoàng thượng mới phải".

Ân Niệm Yên hôm nay một thân màu hồng đậm cung trang, kiểu tóc Hoa Quan, được cày một đóa lớn Hoa Đào làm bằng vàng cẩn hồng ngọc, trâm cày tua nhẹ đưa theo gió làm tăng thêm khí thế của một vị Hiền Phi, Ân quốc công phu nhân biết trước mắt người không dễ chọc, bước ra đánh cái giảng hòa.

"Hiền phi kim an, hôm nay Cung Yến người đông, có chút va chạm cũng là chuyện thường, Hinh phu nhân lần đầu vào cung, không nhớ hết trong cung quy cũ, về tình có thể tha thứ, người nhà thăm hỏi thời gian trân quý, chúng ta nên trân trọng nó, Hiền phi nghỉ sao?".
Ân Niệm Yên nghe An quốc công phu nhân tránh nặng tìm nhẹ, lời nói đều là Hinh phu nhân sai, còn bày ra tư thái rộng lượng, thật làm người mở rộng tầm mắt "Nếu Hinh phu nhân không hiểu cung quy, va chạm Dung phi là nên đi Phượng Tê Cung chịu phạt, bổn cung không ngại cùng đi một chuyến, Dung phi thấy thế nào?"

"Ân Niệm Yên, ngươi đừng quá đáng, bổn cung là nhị phẩm phi vị còn không có quyền xử phạt một cái nho nhỏ cáo mệnh?" Dung phi nhịn không được lớn tiếng nói, làm cung nhân gần đó đều lén lúc nhìn qua.

Ân Niệm Yên lãnh đạm cười nhưng lại không đáp lại Dung phi, nàng nhìn Hinh Tần cùng Hinh phu nhân nói "Hinh Tần đang có thai, đứng lâu sẽ mệt đến hoàng tự, Hinh phu nhân giúp bổn cung đưa người trở lại Minh Nguyệt Các nghỉ tạm đi, tối nay đúng giờ đến là được".

"Tần thiếp, Thần phụ cáo lui".
"Ngươi...." Dung phi tức giận nhìn Ân Niệm Yên, muốn nói gì lại bị ngăn lại.

"Dung phi, bổn cung là Từ nhất phẩm Ngọc Hiền Phi, là Hoàng thái hậu khẩu dụ, Hoàng thượng thân phong, ngươi có tư cách chỉ tay vào bổn cung? Thân là cung phi cùng thần phụ tính toán nhỏ nhặt, ngươi không để Hoàng gia mặt mũi thanh danh vào mắt?"

Ân Niệm Yên không đợi Dung phi phản ứng lại liền rời đi, cùng một con chó điên cải nhau thật không thú vị, hậu cung có không ít Hoàng thượng ám vệ, chuyện này không bao lâu sẽ đến Hoàng Thượng tai thôi.

Trở lại Bích Tiêu Cung, mẹ con hai người ngồi bên trong nói chuyện nhà, hai người đều xem như chưa có chuyện xẩy ra, Tử Họa cùng Cẩm Họa đứng bên ngoài canh chừng.

"Cha cùng ca tẩu nhóm còn hảo? Còn có Tuấn Hào, Tuấn Kiệt đã lớn không ít đi?" Đại Tẩu vừa sinh nhị nhi tử không lâu, lấy tên Tuấn Kiệt.
"Hảo, đều hảo đâu, lần này đến nương muốn cùng Niệm nhi nói hôn sự của Nhị ca ngươi, nương nhìn trúng Từ gia cô nương, là Từ ngự sử gia dòng chính cô nương, Từ gia là Hoàng đảng không nói, lại là quy cũ nhà, nương đã vài lần gập qua Từ cô nương kia, là cái không tồi, quy cũ là không nơi bắt bẻ".

Ân Niệm Yên không vội đáp lời, nàng không hiểu rõ lắm cổ đại nữ nhân tâm tư, nhưng nàng biết phu thê phải hòa hợp mới có lâu dài, cầm lên chung tà uống một ngụm nhỏ, nàng mới chậm rải nói "Nương trước nay đều cùng nữ nhi nói, không có nam nhân nào thích quy cũ nữ nhân, càng không có nữ nhân cả ngày luôn miệng hồ giả, quá quy cũ phu thê không có tiếng nói chung, không thể cùng nắm tay đi đến cuối được, nương nếu thích vậy tìm hiểu thêm đi, Nhị ca tâm ý mới quan trọng".
"Nương hiểu ý Niệm nhi, sống ở hậu viện làm sao không chút thủ đoạn đâu. Thôi không nói đến cũng thế, Niệm nhi có nghỉ tới tự mình mang thai?" trong suy nghỉ của Sở thị có đứa con còn mạnh gấp mấy lần ân sủng.

"Nữ nhi hiểu, chuyện gì đến sẽ đến thôi, không cần gấp nhất thời".

"Niệm nhi hiểu, nương cùng cha ngươi liền an tâm, chút nữa nương nên gập Đại Hoàng tử đưa bao lì xi đi, nếu đã gọi Niệm Nhi là mẫu phi, vậy người làm bà ngoại nên tỏ vẻ".

Ân Niệm Yên cười gật đầu, Sở thị yêu thương nàng liền yêu luôn người bên cạnh nàng, đây là đều nàng trân trọng nhất ở đời này.

Bình luận

Truyện đang đọc