
Độ dài: 100 chương
Lượt xem: 5052
Vân Nhược Linh vừa mở mắt ra đã nhìn thấy rõ hết tất cả mọi thứ xung quanh, lúc này đêm không trăng thời tiết khô ráo, một đống nữ nhân mặc áo cổ trang, chỉ chỉ chỏ chỏ vào “thi thể” của nàng. Một cơn gió rét bất chợt thổi đến khiến nàng rùng mình. Nàng nhớ ra rồi, nàng mới ba mươi tuổi vốn là một bác sĩ ngoại giao đứng đầu của thế kỷ hai mươi mốt, bởi vì thay các nhà lãnh đạo của các nước chữa trị vô số bệnh nan y phức tạp mà được khen là thiên tài y học, nhưng kết quá trên đường đi về nhà lại bị một người say rượu lái xe đâm chết. Sở Diệp Hàn nói xong thì giật khăn lụa ở màn giường vứt lên trên mặt Vân Nhược Linh. Lời này của hắn đã làm Vân Nhược Linh đau nhói đến nặng nề. Nàng đau khổ chạm vào mặt mình, trên má phải của nàng có một vết sẹo lớn bằng lòng bàn tay khiến nàng vô cùng tự ti. Người đời ai cũng gọi nàng là nữ nhân xấu xí, nhưng nàng cũng có một lòng theo đuổi tình yêu.
Danh sách chương
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100