THIÊN TỐNG

Tư gia cũng giống vậy, không mua cổ phần tiềm năng, chỉ mua cổ phần tích ưu (ưu đãi thành tích). Đầu tiên là buông tha cho cổ phiếu tiềm năng của Kim quốc, sau đó mua cổ phiếu tích ưu của Liêu quốc. Sau cuộc chiến hộ bộ, cổ phiếu tích ưu suýt nữa thối lui khỏi thị trường, Tư gia vội vàng bổ sung vào quốc khố của Kim quốc cổ phiếu tiềm năng lúc này đã thành cổ phiếu tích ưu. Nhưng không nghĩ tới Đại Tống lúc này đột nhiên thanh lý cổ phiếu. Mà tài chính của Tư gia toàn bộ đểu đổ vào cổ phiếu của Liêu, Kim, trên tay không có tài chính nhìn giá cổ phiếu Liêu Kim rớt xuống. Cố phiểu của Tống lại tăng lên mà đau lòng không thôi. Mà nay thấy cổ phiếu của Tống đã trở thành cổ phiếu đứng đầu, còn Kim quốc sắp tiến vào thị trường tam bản, Liêu quốc cũng tiến vào thời đại suy thoái. Cho nên chuẩn bị nhịn đau mua cổ phiếu Đại Tống đang ngày càng tiếp tục nâng lên. Chơi cổ phiếu Đại Tống đều là những người kiên định, không người nào nguyện ý nhượng lại. Chỉ đành phải tìm lão đại công ty chứng khoán Âu Dương nhờ hắn giựt dây cho tăng lên, nhưng không nghĩ rằng chủ tịch công ty chứng khoán Âu Dương lại không quan tâm, mắt thấy cổ phiếu Đại Tống càng ngày càng cao còn cổ phiếu Kim Liêu càng ngày càng suy thoái, trong lòng liền khẩn trương, quýnh lên liền rối loạn chân tay. Thật sự nếu không mua vào cũng sẽ bị đá ra triệt để.

Mà nếu thu mua chứng khoán từ lão Đại Âu Dương chỉ có thể là có chỗ tốt, chỗ tốt gì? Yên tâm, Âu Dương là người, chỉ cần là người đều sẽ có yêu cầu. Tư gia vì mục tiêu khôi phục lại như xưa, thề phải đánh hạ thành lũy của Âu Dương, khiến cổ phiếu Đại Tống tăng lên.

Ngày hôm sau Tư Khám tự mình đến hành dinh của khâm sai. Hóa ra Tư Gia cho rằng có sự trợ giúp của Tây Hạ với sự giật dây giảng hòa của Tống là có thể lấy được một số cổ phiếu nội bộ, nhưng Triệu Ngọc căn bản không có để ý, cũng không quan tâm đến sự hoạt động của thương trường, cũng không nể mặt mũi Tư Gia, còn nữa cho dù nể tình, Triệu Ngọc là người ngoài nghề cũng không biết chơi như thế nào. Cho nên chỉ có thể tìm Âu Dương, nhưng cái giá của Âu Dương không nhỏ, ai tới cũng không gặp, ngay cả chén nước cũng đều không uống được. Âu Dương nghe nói Tư Khám tới, nghĩ đến Tư Gia, trước tiên cũng rất khách khí tiếp kiến Tư Khám.

” Tư huynh.”

Âu Dương chắp tay.

” Đại nhân khách khí, ta chính là…”

Âu Dương lắc đầu:

” Ta tin tưởng một ngày kia Âu Dương ta bị chặt đầu, Tư huynh cũng sẽ đưa tiễn chén rượu chặt đầu, nếu Tư huynh bây giờ không phải là đến để nói về giao tình, vậy thì không có ý nghĩa gì nữa.”

” Như thế ngu huynh liền không khách khí nữa. Xin chào hiền đệ.”

” Tốt, tốt.”

Âu Dương chào hỏi:

“Mời vào bên trong.”



Sau một chút thức ăn, một bình rượu nhỏ, Tư Khám đã nói rõ ý đồ đến đây. Âu Dương sau khi cầm củ lạc ăn một hồi, nói:

” Tư huynh, ta và ngươi đều là bằng hữu, ta không phủ nhận Tống có dã tâm. Nhưng ngươi biết chuyện này quả thật khó xử, ở thương trường phải nói luật thương trường, ta không thể phá hư quy củ của thương trường. Tư huynh cũng biết, hiệp hội buôn bán Dương Bình này có sự cống hiến rất lớn cho quân Tây Bắc, mà còn hiệp hội buôn bán Đông Nam thì lại có sự cống hiến rất lớn cho hạm đội Hàng Châu. Lúc này Tư gia muốn gia nhập một chén canh (chia phần), nói thật cho dù Tô Thiên cùng với Châu An nể mặt mũi ta, thì các cổ đông khác cũng sẽ không chịu phục tùng. Nếu Tư Gia muốn cùng nhau mua cổ phiếu đầu tư vào thì vấn đề không lớn, nhưng dựa theo quy củ bất kỳ chủ quyền sản nghiệp gì cũng phải chịu sự khống chế của các cổ đông của hiệp hội buôn bán. Nếu Tư Gia muốn gia nhập phải thông qua quyết sách của các cổ đông trong hiệp hội buôn bán, hơn nữa còn phải thông qua uỷ ban trọng tài buôn bán, sợ rằng… Rất khó. Tư huynh, nếu không đưa ra chỗ tốt thiết thực, ta nói không lại được mọi người. Tư huynh cũng biếtm hiệp hội buôn bán thi hành công việc đều là dựa vào chế độ bỏ phiếu, cho dù ta đây là chủ tịch cũng chỉ có một phiếu.”

” Hiền đệ, ngươi xem thử vật này đi.”

Tư Khám từ trong dây lưng quần rút ra một tờ giấy dầu.

Âu Dương nhận giấy nhìn một hồi, nghi ngờ nói:

” Đây là?”

” Bố trí binh lực Tây Kinh Đông Đạo của Liêu. Hiền đệ biết rõ, tranh này không phải là thứ Tư Khám ta có thể làm được, đây là hàng mẫu. Trên mặt còn có tên và tính tình của tướng lĩnh đóng ở đó. Chẳng hạn như háo sắc, háo danh, háo tiền… Còn có địa lý hành quân. Có thể nói nửa năm này, Tư Gia đã tiến hành thương vụ toàn diện với Liêu, tư liệu vô cùng đầy đủ. Phụ thân ta bảo ta giao cho đại nhân vật phẩm này, nói mong đợi đại nhân sẽ có lời hồi đáp.”

Âu Dương trầm mặc một hồi quát lên:

” Người đâu.”

“Dạ!”

” Cầm lệnh tiễn đuổi tới Hàn Tướng quân, lệnh cho lập tức trở về Hưng Khánh châu, có chuyện quan trọng cần thương nghị.”

“Dạ”



Hàn Thế Trung mới đi có hai canh giờ, đi không bao xa đã nhận được tin tức, biết tất nhiên có đại sự, vì vậy lập tức bảo quân đội đóng quân ngay tại chỗ, còn mình dẫn theo thân binh vệ đội đi về Hưng Khánh châu. Đến hành dinh khâm sai, sau khi thông báo rồi tiến vào. Âu Dương đem bức tranh đó giao cho hắn đánh giá.

Hàn Thế Trung vừa thấy hàng mẫu mừng rỡ nói:

” Đại nhân, đây là bảo bối đó. Có lẽ tướng lĩnh sẽ phải điều động, binh sĩ cũng sẽ điều động, nhưng núi cao, sông lớn không thể động. Quân ta hỏa khí sắc bén, nhưng trọng pháo các loại vận chuyển khó khăn, còn dễ dàng bị địch chặn lại. Mà bản đồ này cơ hồ là vừa xem hiểu ngay. Con đường, cây cối, thậm chí các địa điểm mà kẻ địch có thể phục kích, chúng ta cũng có thể nhìn trên bản đồ mà biết được… Nếu còn có người có thể tạo ra bản đồ toàn cảnh nước Liêu, thiên hạ chỉ có Tư Gia mới có thể làm được. Bọn họ bán dạo người Liêu cũng sẽ không dám cản trở. Thứ tốt, nếu có nguyên bộ bản đồ, chuyện diệt Liêu quốc so với diệt Tây Hạ còn nhẹ nhàng hơn.”

Âu Dương chỉ một ngón tay vào cách vách nói:

” Quả thật là Tư Gia đưa tới, xem ra Tư Gia muốn vứt bỏ lão chủ tử.”

Hàn Thế Trung mỉm cười nói:

” Thương nhân trọng lợi, rất đáng làm.”

” Yên tâm, bảo tướng quân trở về, kỳ thật đã nhìn ra được giá trị của những bản đồ này. Tướng quân nếu nói hữu dụng, không ngại chia một khối bánh ngọt buôn bán ở Liêu cho Tư Gia.”

Âu Dương nói:

” Chờ hai nước chính thức trở mặt, ta sẽ đề xuất tại hội nghị buôn bán, cùng với đám cổ đông thương lượng mua toàn bộ bản đồ.”

” Có đại nhân chủ trì, chắc chắn sẽ không chịu thiệt.”

Tâm tình Hàn Thế Trung phi thường tốt. Tin tức này với người học võ là tuyệt đối có lợi. Dụng binh với vùng đất rộng lớn như Liêu, Tây Hạ, bất lợi nhất chính là khí hậu thủy thổ không quen, địa hình không thuận. Nếu như giải quyết được những vấn đề này, có thể bình đẳng trực tiếp quyết chiến chủ lực với Liêu, Tống sẽ không sợ gì cả.

Bình luận

Truyện đang đọc