"Sư thư, chân sư thư sao thế?" Đột nhiên, Hàn Vi Vi tựa sát Cơ Nhã nhìn thấy dấu mờ dưới chân.
Tuy Cơ Nhã là luyện đơn sư xuất sắc nhất Linh Nhạc thành nhưng vết thương của cực âm cực hàn chi khí mà muốn tiêu trừ cũng cần mấy ngày.
"Không có gì, chỉ là lúc tu luyện hơi rắc rồi." Cơ Nhã thản nhiên đáp, lòng thầm thở dài.
Có những sự thực không đơn giản như Hàn Vi Vi nghĩ, nếu nàng ta không vất vả luyện đơn, khả năng không chỉ Trân Bảo các không còn tồn tại, mà cả nàng ta cùng Hàn Vi Vi đều thân bất do kỷ.
Có lúc nàng ta ảo tưởng sẽ có một nam tử vi tuyệt cao khiến nàng ta xiêu lòng cưỡi mây lành ngũ sắc đến, giải quyết mọi phiền hà hộ, để nàng ta làm tiểu thê tử vô ưu vô lự.
Nhưng người như thế sẽ xuất hiện sao?
Mỗi người đều có cơ duyên, như Cơ Nhã muốn gặp Ngụy Tác vì cho rằng gã không phải phổ thông tu sĩ, có lẽ sẽ mại lại cơ duyên cho Hàn Vi Vi.
Chỉ cần Hàn Vi Vi có thể vui vẻ, Cơ Nhã cho rằng vất vả đến đâu cũng đáng.
Ngày nối ngày qua đi, tĩnh thất của Ngụy Tác vẫn lặng ngắt.
Đột nhiên một hôm, trong đó vang lên hai tiếng cạch cạch thật khẽ rồi lại chìm vào tĩnh lặng.
Hai ngày tiếp đó, nếu ai vào được tĩnh thất của gã sẽ thấy vẫn như trước, gã vẫn xếp bằng bất động, cơ hồ không đổi tư thế.
Bên ngoài thân thể gã bao trùm một đám mây đỏ như vỏ trứng.
Năm sáu ngày sau, hồng vân dày đặc đó nhạt dần, tiếp thêm hai ngày nã, hồng vân hoàn toàn tan biến, Ngụy Tác vẫn mặc áo xanh xoàng xĩnh đột nhiên mở bừng mắt, đứng dậy.
Gã không đi lại mà tựa hồ thử vận chuyển chân nguyên, nghe thấy tiếng ầm ào như sống chảy, trên mình sáng rực bảy luồng tử sắc thần hải quang hoa, ngoài ra còn ánh lên hư ảnh đỏ rực như rễ cây.
Hỏa linh căn!
Linh căn tu sĩ, khi toàn lực vận chuyển chân nguyên, thể chất và kinh mạch đặc biệt sẽ ánh lên như thần hải quang hoa, chỉ là trông như rễ cây.
Hồng sắc là hỏa linh căn, thanh sắc là mộc linh căn hoặc phong linh căn, kim sắc là kim linh căn hoặc lôi linh căn, lam sắc là thủy linh căn, hoàng sắc là thổ linh căn, bạch sắc là băng linh căn.
Rõ ràng gã đã chính thức tu thành hỏa linh căn, thành hỏa linh căn tu sĩ có thiên phú đối với hỏa hệ công pháp cùng thuật pháp! Tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn tu sĩ thông thường.
Linh căn tu sĩ, được mọi tu sĩ trong toàn tu đạo giới coi trọng, tu sĩ có linh căn sẽ đạt được thành tựu kinh nhân.
Nhưng thấy hư ảnh thể hiện cho hỏa linh căn tu sĩ ở sau lưng, Ngụy Tác nhếch môi cười khổ.
Phụ mẫu đều là tu sĩ thì thiên tư tu luyện của đời sau càng cao hơn con cái phổ thông phàm nhân. Sự thực đã chứng minh, thiên tư của gã đích xác không tệ, chỉ luyện hóa hơn một cánh Địa hỏa tiên liên, đã thành công tu thành hỏa linh căn.
Nhưng luyện hóa Địa hỏa tiên liên đích xác không dễ dàng gì.
Vốn tưởng cũng như luyện hóa Tử hồ hoa, chỉ mất năm sáu ngày là xong, nhưng khi luyện hóa thì Ngụy Tác phát hiện, mỗi phần dược lực Địa hỏa tiên liên đều hàm chứa hỏa sát chi khí cực kỳ kinh nhân, phải dùng chân nguyên từ từ dẫn ra ngoài thân thể. Cánh Địa hỏa tiên liên đầu tiến lấy mất của gã hai mươi ngày mới có thể hoàn toàn luyện hóa. Mảnh tiếp theo chừng hai ngón tay bẻ từ một cánh nguyên lành cũng khiến gã tốn tám ngày mới luyện hóa xong.
Lần bế quan luyện hóa Địa hỏa tiên liên này tùy tùy tiện tiện cũng hơn tháng. Đấy còn là tu vi của gã đã đạt Chu thiên cảnh lưỡng trọng, Tử Huyền chân quyết đã tiến giai đến địa cấp đê giai, chân nguyên sung túc, bằng không cứ vài ngày gã sẽ phải ngừng lại một lần để uống Hồi khí đơn bổ sung chân nguyên, tất nhiên sẽ tốn thêm mấy ngày.
Quả đúng như sách vở của phàm nhân đã nói, thần tiên có thần thông, tu luyện kể gì tuế nguyệt.
Ngụy Tác cười khổ lắc đầu, lấy từ linh thạch đại ra một viên hạ phẩm linh thạch, thử cảm giác trở thành hỏa linh căn tu sĩ thì tốc độ hút linh khí tu luyện biến hóa thế nào.
Gã nhanh chóng nhíu mày, mắt ánh lên kinh ngạc xen lẫn vui mừng, đúng như tu đạo giới lưu truyền, tốc độ hấp thu luyện hóa linh khí của gã tăng thêm hai phần so với lúc ăn hết một nồi
"thịt hầm" Song đầu khuyển.
Dù là đơn linh căn tu sĩ, so với phổ thông tu sĩ thì trong tình huống hai bên cùng không có cơ duyên gì đặc biệt, cùng tu luyện một loại công pháp, nếu phổ thông tu sĩ mấy mười năm mới đạt tới Thần hải cảnh tam trọng, thì đơn linh căn tu sĩ chỉ cần tám hoặc chín năm. Phổ thông tu sĩ mất ba mươi năm mới đạt tới Chu thiên cảnh tam trọng thì đơn linh căn tu sĩ chỉ cần hai mươi tư năm.
Tu sĩ song linh căn và đa linh căn, thậm chí thiên linh căn tu sĩ có tốc độ tu luyện nhưng hơn đơn linh căn.
Vì thế Ngụy Tác càng mong ngóng mình có thể tu thành băng linh căn, biến thành song linh căn tu sĩ.
Song linh căn tu sĩ tại toàn Thiên Huyền đại lục cũng cực kỳ hiếm có, không đếm hết hai bàn tay.
Nhưng ra khỏi tĩnh thất, thấy đã tối rồi, chốc nữa là lục bào lão đầu xuất hiện nên gã vào gian cạnh địa hỏa lô phòng chuyên dụng nuôi dưỡng Phệ tâm trùng.
Gã lại nhăn nhó vì đúng như đã dự liệu, vì luyện hóa Địa hỏa tiên liên lâu hơn tính toán nên hai chậu lớn Bồi yêu dịch đã biến thành nhạt như nước lã, không còn tí dược lực nào. Phệ tâm trùng vẫn ngoan ngoãn nghe lời, lần lượt bơi đi bơi lại trong đó.
Dược lực trong dược dịch không đủ nên Phệ tâm trùng không lớn lên nhiều, Ngụy Tác thậm chí không cảm giác thấy biến hóa nào rõ ràng.
Công thức Bồi yêu dịch có ghi trên nô thú tàn thiên, hiện tại linh thạch tạm thời không thành vấn đề đối với gã, nhưng luyện hóa Địa hỏa tiên liên chỉ là bước đầu tiên với gã trong lần bế quan này. Tiếp theo gã cần chuẩn bị một chút nguyên liệu phụ trợ luyện hóa Huyền minh tiên liên.
Lục bào lão đầu cho rằng nếu không có mấy loại linh dược phụ trợ đó e rằng hai cánh Huyền minh tiên liên không đủ cho gã hình thành băng linh căn.
Thu Phệ tâm trùng vào nô thú đại, Ngụy Tác tiếp tục tham ngộ phi độn thuật pháp là Hỏa Vân độn pháp.
Hỏa Vân độn pháp là thuật pháp đắc ý của Hỏa Vân môn xưa kia, đạt mức địa cấp trung giai trong số các môn độn pháp. Lúc thi triển không chỉ tốc độ kinh nhân mà dưới chân còn rực lên hỏa vân, đồng thời có uy lực thiêu đốt pháp khí của đối phương.
Ngụy Tác cầm trang giấy vàng ghi lại môn thuật pháp này, ngưng thần tham ngộ chừa gần nửa canh giờ, đột nhiên thân ảnh loáng lên, dưới chân rực cháy hỏa vân. Gã lơ lửng trong phòng, hỏa vân dưới chân bao trùm phạm vi chừng bốn, năm trượng vuông.
Tâm niệm máy động, hồng vân cuốn tới, sau lưng gã lưu lại mấy đạo tàn ảnh.
"Vù, vù, vù!"Nhiệt độ trong phòng tăng cao, bốn phái đỏ rực, dược dịch trong hai cái chậu ngọc đựng Bồi yêu dịch cơ hồ đã nhạt thành nước nhanh chóng khô đi, cả cái chậu làm bằng thanh ngọc phổ thông cũng nứt toác.
Mắt gã xen lẫn giữa kinh hỉ và kinh nghi. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLVì chỉ thử một chút thì tốc độ và uy năng của hỏa vân dưới chân vượt cả Hỏa Vân độn pháp ghi trong trang giấy vàng.
Thông thường khi ghi lại một môn thuật pháp sẽ ca ngợi hơi quá lời, nhiều tông môn hoặc tán tu đều ưa thanh danh nên bốc giời về uy lực thuật pháp để cho thấy mình bất phàm ra sao. Nhất là với một số tông môn, điều đó sẽ hấp dẫn đệ tử gia có thiên phú gia nhập. Không bao giờ có chuyện giảm đi uy lực của thuật pháp.
Nhưng gã chỉ chuyển động ý niệm lập tức hiểu ra, bật cười ha hả.
Hỏa linh căn tu sĩ!
Tuy là hậu thiên phải dựa vào linh dược, nhưng rõ ràng gã đã là hỏa linh căn tu sĩ.
Môn Hỏa Vân độn pháp này là hỏa hệ thuật pháp, Ngụy Tác hiện tại thi triển, tốc độ và uy năng hỏa vân tất nhiên cao hơn một phần.
Hỏa linh căn tu sĩ có mức hòa hợp đối với hỏa hệ nguyên khí cao hơn phổ thông tu sĩ cao, phát ra Hỏa cầu thuật tầm thường nhất cũng lợi hại hơn người khác.
Uy năng của hỏa vân ban nãy ít nhất cũng đương với bán linh giai, khi thực chiến coi như gã có thêm một tấm bán linh giai hỏa thuẫn. Hỏa vân sẽ nâng cao uy năng theo tu vi của gã. Đối với độn tốc, Ngụy Tác thập phần mãn ý, còn cao hơn cả bạch ngọc hạc.
Khuyết điểm duy nhất là môn độn thuật này cũng như tuyệt đại đa số phi độn thuật pháp chân chính đều tiêu hao nhiều chân nguyên.
Theo tính toán, tu vi Chu thiên cảnh lưỡng trọng của gã, khi chân nguyên đầy đủ cũng chỉ có thể toàn lực phi độn một canh giờ. Đi xa thì tạm thời phải dựa vào phi độn pháp bảo duy nhất có trong tay, bạch ngọc hạc.
Quay về tĩnh thất, bên ngoài đã tối om, lục bào lão cũng đã ra khỏi Dưỡng quỷ quán, không cần rườm lời, Ngụy Tác cho Dưỡng quỷ quán vào ngực áo, uống Dịch khí đơn để thay đổi khí tức, đội nón rộng vành che đi diện mạo rồi đến Cửu Đỉnh trai.
Theo kế hoạch của gã và lục bào lão đầu, tiếp theo sẽ bế quan tu thành băng linh căn, đề thăng tu vi đến Chu thiên cảnh đệ tam trọng, Tử Huyền chân quyết đến địa cấp trung giai, cộng thêm đồ để nuôi dưỡng Phệ tâm trùng nên gã phải chuẩn bị không ít. Gã lại định bán bớt một số món đồ, chỉ bán cho một tiệm thì không an toàn lắm.
Ngụy Tác chuẩn bị bán bớt một phần cho Cửu Đỉnh trai, bán một ít nhất giai và nhị giai pháp phù mà gã không sử dụng đến, và bán linh giai pháp khí phòng ngự bình thường như Huyền thiết thuẫn, rồi gã sẽn đến Kim Ngọc các bán hai nạp bảo nang mấy món bán linh giai khác.
Tính riêng tư của Cửu Đỉnh trai không bằng Trân Bảo các, những thứ hơi đặc biệt, giá trị cao một chút, Ngụy Tác đều không dám bán ở đây.
...
Một lúc sau, Ngụy Tác mặc thanh y thông thường, đều đội nón rộng vành đi vào Cửu Đỉnh trai.
"Thế nào, không có ai hả?" Khiến gã lấy làm lạ vì đại sảnh Cửu Đỉnh trai trống trơn, ngay cả điếm viên tiếp đãi cũng không thấy.
"Có người, có người." Nghe Ngụy Tác gọi, mới có người từ trong chạy ra.
"Nhĩ muội yêu!" Nhìn rõ kẻ đó, Ngụy Tác tựu thiếu chút nữa bổ chửng, buột miệng kêu.
"Đại ca, là đại ca! Thật sự là đại ca?" Điếm viên Cửu Đỉnh trai cũng ngẩn người, tựa hồ nhận ra Ngụy Tác là ai, hoan hỉ tột bậc kêu lên.
Có ai biết bộ nào hài như bộ này ko ạ