"Phù!"Hoàng khí cuồn cuộn ngưng thành kim giáp thiên thần bước ra khỏi sơn cốc kiếm khí tung hoành, một ngụm máu từ miệng Hiên Viên lão tổ phun ra.
Ngụm máu này đen bầm, tanh lợm giọng, phun xuống đất là đá cũng tan chảy, bốc khói đen.
Phun máu xong, hắc khí phủ kín mặt Hiên Viên lão tổ kiểm tan hết, nhưng thần thái như già thêm mười tuổi, khí tức già nua hiện rõ.
"Hiên Viên lão tổ!"Cùng lúc tiếng quát như sấm động vang lên ngoài xa, người lên tiếng tựa hồ đang tìm ông ta nhưng Hiên Viên lão tổ không lên tiếng nên đối phương nhất thời không đoán được vị trí, thành thử lên tiếng như thế.
"Ngụy Tác?"Hiên Viên lão tổ ngẩn người, hai tay vung lên, hoàng khí lan tràn hình thành một cây trụ mấy chục người mới ôm vừa, giáng lên không.
"Oành!"Như trời cũng bị đâm thủng, tiếng nổ như nước triều tản đi.
Sau nửa tuần hương, thân ảnh bọn Ngụy Tác xuất hiện ở ngọn núi đối diện Hiên Viên lão tổ.
"Ngươi là... Âm Lệ Hoa?!"Cảm giác được khí tức Âm Lệ Hoa cạnh Ngụy Tác, Hiên Viên lão tổ biến sắc, khí tức dâng tràn, như muốn động thủ.
"Lão tổ, tại Đạo Huyền điện, nàng ta là minh hữu của mỗ."Thấng dáng vẻ Hiên Viên lão tổ, Ngụy Tác lên tiếng ngăn cản rồi cảm nhận được khí tức già nua của ông ta, gã biến hẳn sắc mặt:
"Hiên Viên lão tổ, xảy ra chuyện gì?""Minh hữu?" Hiên Viên lão tổ biến sắc mấy lần không đáp, một hữu hồi đáp, thập phần âm trầm nhìn Ngụy Tác,
"Ngươi kể lại việc xảy ra giữa ngươi và Diệp Linh đã.""Diệp Linh?" Bạch quang lóe lên mấy lần, bọn Ngụy Tác đến gần Hiên Viên lão tổ,
"Lão tổ bị thương dưới tay Diệp Linh?" Ngụy Tác chớp mắt hỏi.
"Âm Lệ Hoa, Thập hoang minh thần tiễn của Âm Thi tông quả thật có uy lực!" Hiên Viên lão tổ vẫn không đáp Ngụy Tác mà nhìn Âm Lệ Hoa hừ lạnh, sát ý hiện rõ. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Thập hoang minh thần tiễn? Hiên Viên lão tổ, ông nói gì? Diệp Linh luyện chế thành Thập hoang minh thần tiễn, đối phó ông?" Âm Lệ Hoa trắng nhợt mặt mày.
"Nếu không phải pháp khí uy lực như thế, lần này dù ta mất mạng thì y cũng đừng mong sống sót." Hiên Viên lão tổ lạnh giọng.
"Thập hoang minh thần tiễn, chỉ khi tu sĩ Kim đan lưỡng trọng tổn hao kim đan uy năng, có được tinh phách hoàn chỉnh của Kim đan đại tu sĩ mới luyện chế được." Âm Lệ Hoa nhợt nhạt mặt mày nhìn Ngụy Tác,
"Chắc là tinh phách Yêu Tán Tán đào tẩu, rơi vào tay y, may mà y không dùng Thập hoang minh thần tiễn giết chúng ta, bằng không chúng ta chết chắc.""Yêu Tán Tán cũng chết trong tay các vị? Bản lĩnh thật! Không dùng Thập hoang minh thần tiễn giết các vị, thế nào, mạng của vị là mạng còn của người khác là rác?" Hiên Viên lão tổ cười lạnh.
"Lão tổ, nàng ta không có ý đó." Ngụy Tác giật giật chân mày,
"Thật ra là chuyện gì, nói rõ đã.""Còn không phải ngươi hoành tráng hay sao, tu vi Phân niệm kỳ tứ trọng đã ước chiến Diệp Linh, khiến y cảm thấy uy hiếp, cho rằng lão phu là chỗ dựa của ngươi nên cần trừ đi trước." Vốn Hiên Viên lão tổ cũng là nhân vật kiêu hùng trong duyên hải chư thành của Vân Linh đại lục, bình thường trấn định trầm ổn, mưu sâu kế cao, nhưng giờ Hải Tiên tông sắp hủy tại đời ông ta nên nộ hỏa công tâm, nói năng mất phong độ.
Ngụy Tác mắt lóe lên hàn quang nhưng không nổi giận,
"Tại hạ và Diệp Linh ước chiến vì y quá khinh người, định bắt Cơ Nhã đem thân thử pháp trận. Chính y dẫn động pháp trận khiến bọn tại hạ sa vào hiểm cảnh đã đành còn mang bảo vật chạy trốn, cắt đường lui của bọn tại hạ. Mối thù giữa tại hạ và y không thể giải được. Lão tổ trúng ám toán của y? Có cách cứu trị chăng, có thì tại hạ nhất định tận toàn lực.""Diệp Linh đích xác mưu mẹo, không hổ là nhân vật số ba Âm Thi tông." Hiên Viên lão tổ hít sâu một hơi, tựa hồ lãnh tĩnh lại nhưng sát ý càng rõ,
"Minh hỏa của Thập hoang minh thần tiễn bị lão phu bức hết ra nhưng y tính không sai, kim đan của lão phu tổn hao cực nặng, chỉ còn một năm thọ nguyên. Một năm sau, chỉ cần lão phu chết, y tìm cớ nào đó là có thể đánh tới Hải Tiên tông lúc đó không còn tu sĩ Kim đan cảnh có tác dụng chấn nhiếp nữa."Thoáng ngừng lại, Hiên Viên lão tổ nhìn Ngụy Tác, tiếp lời, "Lần trước ngươi hỏi lão phu vì sao không tìm linh dược nâng cao thọ nguyên, lão phu không cho biết nguyên nhân, hiện tại sẽ tiết lộ. Tu sĩ Kim đan lưỡng trọng trở lên, kim đan linh khí tưới nhuần thân thể cao hơn tuyệt đại đa số linh dược. Tu luyện đến tu vi Kim đan lưỡng trọng trở lên, tương đương với nhục thân luôn ngâm trong linh dược nên trừ thiên giai đan dược có dược lực cao hơn kim đan hoặc đan dược đề thăng thọ nguyên đặc biệt thì mới có tác dụng với tu sĩ như lão phu. Đan dược như thế nhiều linh thạch đến đâu cũng không mua được. Ngươi muốn giúp ta thì cùng bắt Âm Lệ Hoa."
"Cầm hạ ngã?" Âm Lệ Hoa nhíu mày,
"Hiên Viên lão tổ, ông địn đem ta làm con tin? Vô dụng, một hai trăm năm nay, Âm Thi tông vận thế đang vượng, đệ tử Âm Thi tông cùng lứa với ta có ba người rất có hi vọng trong mười mấy năm tới kết thành kim đan. Bắt ta sẽ tạo cớ cho Diệp Linh khai chiến, ta và y bất hóa, Ngụy Tác hiểu rõ. Y sẽ không vì ta đang nằm trong tay Hải Tiên tông mà e dè, thậm chí càng mằng.""Ngươi coi ta ngốc quá." Hiên Viên lão tổ cười lạnh:
"Ta chỉ đem bộ xương già này đến Âm Thi tông tự nổ thì thế nào cũng khiến Âm Thi tông tổn thương. Bớt một Kim đan tu sĩ trấn áp thì xác suất tự nổ kim đan thành công sẽ đại tăng.""Ông định đến Âm Thi tông tự nổ kim đan?!" Hiên Viên lão tổ nói vậy, Âm Lệ Hoa sợ hãi suýt nữa nhảy dựng lên.
"Ta đã nói ra kế hoạch, càng không thể để nàng ta đi." Hiên Viên lão tổ lạnh lùng nhìn Ngụy Tác,
"Thế nào, Ngụy Tác, nếu ngươi có giao tình với nàng ta thì càng nên giúp lão phu bắt nàng ta. Như thế nàng ta càng không thương tổn khi lão phu đến Âm Thi tông."Ngụy Tác không đáp, nhãn quang lóe lên cân nhắc lợi hại.
"Thế nào, chút đó thôi cũng không giúp được? Lão phu đối đãi ngươi không bạc, việc có thể khiến Hải Tiên tông đoạn tuyệt truyền thừa này cũng từ ngươi mà ra." Hiên Viên lão tổ sầm mặt,
"Vốn lão phu định giúp ngươi nhanh chóng đột phá đến tu vi kim đan, nể chút tình đó, nếu ngươi không muốn động thủ thì chốc nữa đừng nhúng vào, được chứ?""Xem vật này đó, có hữu dụng không rồi tính." Ngụy Tác tựa hồ đã cân nhắc xong, không đáp lời Hiên Viên lão tổ mà lấy từ nạp bảo nang trung ra một vật, đưa cho Hiên Viên lão tổ.
"Đây là... Đây là Hoang cổ thánh quả?!" Hiên Viên lão tổ biến sắc rồi sáng lên một cách khó hình dung, đưa tay đón thứ Ngụy Tác đưa cho.
Ngụy Tác lấy ra viên ngọc màu cam: Hoang cổ thánh quả.
Tu sĩ khác chắc không đưa thứ này cho Hiên Viên lão tổ. Hoang cổ thánh quả hoàn toàn không kém gì thiên giai đan dược, hiếm có hơn cả Tử hồ hoa, không chỉ đề thăng xác suất kết đan thành công mà chỉ riêng việc đề thăng thọ nguyên thì tu sĩ cấp nào cũng cần.
Cũng như một tu sĩ Thần hải cảnh, có đủ linh thạch đột phá đến Chu thiên cảnh cũng tuyệt đối không tặng đan dược để nhanh chóng đột phá Chu thiên cảnh cho người khác.
Nhưng chỉ sau tích tắc là Ngụy Tác đã nghĩ thông, Hiên Viên lão tổ ngọc thạch câu phần tại Âm Thi tông, gã vị tất thoát được Âm Thi tông truy sát sau đó, hơn nữa Hiên Viên lão tổ đãi gã không bạc, gã chọn cách bỏ đi cũng không ổn. Gã lấy được Thiên long quần tinh tôi thể pháp, tu luyện cũng là tôi luyện nhục thân, có công hiệu đề thăng thọ nguyên mà chỉ tiêu hao thêm đôi chút thời gian tu luyện. Nếu Hoang cổ thánh quả giúp được Hiên Viên lão tổ thì cái giá đó cũng xứng.
"Ngụy Tác, ngươi có Hoang cổ thánh quả!" Thần thức quét vào, cảm giác được đúng là Hoang cổ thánh quả, giọng Hiên Viên lão tổ hơi run.
"Tại hạ chỉ biết Hoang cổ thánh quả không kém thiên giai đan dược." Ngụy Tác liếc Hiên Viên lão tổ kích động vạn phần, bất giác nhẹ lòng mỉm cười:
"Xem dáng vẻ lão tổ thì thứ này chắc hữu dụng?""Hay lắm, không ngờ ngươi còn con bài tẩy này, lần này Diệp Linh tính sai rồi!" Hiên Viên lão tổ hít sâu một hơi, cũng mỉm cười,
"Tám trăm năm trước, nam bộ Vân Linh đại lục có tu sĩ nhờ cơ duyên xảo hợp ăn được Hoang cổ thánh quả, tu sĩ đó tư chất cực tệ, cả đời không đột phá đến Chu thiên cảnh, nhưng còn sống lâu hơn tu sĩ Phân niệm cảnh bảy, tám mươi năm, cả thiên cấp trung phẩm Thiên địa tăng thọ đan cũng không có hiệu lực đó. Thứ này sao lại không hữu dụng."
Có ai biết bộ nào hài như bộ này ko ạ