- Các ngươi đừng lo lắng quá, sợ là lão gia hỏa ta lại lừa gạt các ngươi sao. Ha ha, sở dĩ ta bố trí cửa quan này là để kiểm tra tính cẩn thận của các ngươi. Ta biết là mạng ta không còn lâu nữa, ta cũng nói cho các ngươi biết một chuyện. Không có thu họach nào mà không phải tốn hao công sức cả.
Thanh âm của Nghịch Ương tiên đế hàm chứa vẻ thờ ơ, lạnh nhạt.
Kiểu nói này thường là thấy ở người sắp chết.
- Qua khỏi đây, các ngươi trực tiếp đi thẳng về đằng trước, sẽ tới mục đích thứ hai, lúc đó đi thẳng xuống dưới..... khi tới điểm cuối cùng, là nơi chứa các bảo bối, ngoại trừ những bảo vật trên Tán Bảo Nham, số còn lại không có phụ gia bí thuật.
- Tốt lắm, ta không muốn bố trí ngữ âm cấm chế nữa, ta đã nói nhiều quá rồi...... cũng thấy hơi mệt mỏi. Hướng dẫn ta có lưu lại trên tấm bia đá. Ah, một đời tranh đấu, bây giờ vẫn còn tiếp tục, có ý nghĩa gì nữa không? Hay là vô nghĩa? Quả là một vấn đề! Đáng tiếc là ta không có thời gian nữa, vận khí, đôi khi quả thật là trọng yếu, đích xác trọng yếu, ôi.....
Tiếng thở dài trở nên yếu ớt.
Thanh âm của Nghịch Ương tiên đế từ từ suy yếu. Tần Vũ có một cảm giác...... Nghịch Ương tiên đế trước lúc lâm tử đã lập ra ngữ âm cấm chế này.
- Vận khí?
Tần Vũ trong lòng chấn động.
Lúc ban đầu ở tại Cửu Kiếm tiên phủ, Nghịch Ương tiên đế có nói đến vận khí. Xem ra người này vận khí không tốt, đến lúc cuối cùng có một kết cục thảm hại.
Nhưng lúc này đây mọi người tại trường dễ dàng bùng nổ chỉ với một đụng chạm nhỏ.
Năm người chết, một bên là năm kiện cực phẩm tiên khí không có bí thuật phụ gia. Vì lúc trước Nghịch Ương tiên đế chắc chắn đã nói sự thật. Chỉ là đại đa số đều có cảm giác, Nghịch Ương tiên đế lần này lời nói cũng là sự thật.
Hơn nữa Đã có vài người ra tay trước.
Hoa Nhan đôi mắt lóe lên một điểm sáng. Cùng lúc thân hình lướt tới cực phẩm tiên khí chiến giáp, trong ngũ kiện cực phẩm tiên khí thì có một kiện tối trân quý, dĩ nhiên là kiện phòng ngự chiến giáp.
- Hoa Nhan, để kiện cực phẩm tiên khí chiến giáp đó cho ta.
Tông Quật lên tiếng, đồng thời thu vào tay bốn kiện tiên khí còn lại, cùng với tiếng nói cả năm kiện tiên khí đã vào trong tay Tông Quật.
Luận tốc độ?
Tại trường có ai bì kịp với Tông Quật, hơn nữa Nghịch Ương cảnh không giống với bên ngoài, không thể dễ dàng thi triển linh thức yêu thức, liên tục sử dụng thuấn di cũng gặp khó khăn. Vì có nhiều trở ngại, mọi người chỉ còn dựa vào tốc độ.
- Đại ca, Tông tiền bối không có tích huyết nhận chủ, hiển nhiên lo là chiến giáp có vấn đề chi đây.
Hầu Phí truyện ngôn thuyết đạo.
Tần Vũ gật đầu xem xét tình cảnh hiện tại.
Tại tràng Hoa Nhan vẻ mặt lạnh lùng.
- Tông Quật, trao ra cực phẩm tiên khí chiến giáp, ta có thể tha mạng cho ngươi.
Hoa Nhan thái độ cực kỳ cường ngạnh. Tại Nghịch Ương cảnh những bảo bối tối trân quý phải giao cho Vũ Hoàng. Còn những thứ khác thì hắn có thể sở hữu. Vì vậy nếu như lấy được kiện tiên khí chiến giáp thì là của hắn. Để sau này nâng cao địa vị của hắn ở tiên giới, có một tiên khí tốt là chuyện thiết yếu.
Man Càn cười nói với Ngao Phụng:
- Ngao Phụng, ta dám cược với ngươi là Hoa Nhan khẳng định đã phán đoán được điều gì, nên mới dám tranh đoạt tiên khí chiến giáp.
Ngao Phụng cười trả lời:
- Không cần phải đoán, lúc đầu Nghịch Ương tiên đế đại nhân đi vào phàm nhân giới, sự tình này Vũ hoàng bọn họ rõ ràng mười phần. Nhưng sau một khoảng thời gian, Nghịch Ương tiên đế chết đi. Vừa rồi còn nghe Nghịch Ương tiên đế nói, hiển nhiên là ông ta sắp chết. Một kẻ kiêu hùng trước khi chết, có thể nào tới lúc tối hậu mà vẫn lừa gạt chúng ta.
- Vì vậy mà nói, cả năm kiện tiên khí đều không có một điểm vấn đề.
Man Càn cười giảng giải.
Nghe xong lập luận của Man Càn, từ đằng xa đôi mày của Tông Quật hơi nhướng lên.
Hắn đã lấy được tiên khí nhưng không dám tích huyết nhận chủ, có lẽ vì không nghĩ tới phương diện này. Chỉ là đối với những sự tình của Nghịch Ương tiên đế có nhiều thứ ông ta không biết, thành ra rất khó mà phán đoán.
- Man Càn ngươi thật là thông minh, hơn nữa ta cũng có nghe về cái "bí thuật" truyện văn, vừa rồi khó xác định, khi nghe lời nói của Nghịch Ương tiên đế ta tự nhiên khẳng định được, là tất cả năm kiện tiên khí đều đã bị tích huyết. Tích huyết nhận chủ thêm lần nữa, tự nhiên không có nguy hiểm gì.
Hoa Nhan cười nói trở lại, đồng thời hướng về Tông Quật thôi thúc.
- Tông Quật huynh, ngươi mau mau tích huyết nhận chủ đi. Tuyệt đối không có nguy hiểm.
Cả địch nhân của mình và chính mình đều thấy sự tình không nguy hiểm, mình không dám làm, còn để người khác làm thì sao?
Tông Quật hiện đang ở trong tình huống như vậy.
- Bí thuật chỉ có công dụng một lần? Khó nói à, với kiến thức của ta thật là vô pháp phân biệt, thật là nan giải mà.
Tông Quật đột nhiên thở dài, Hoa Nhan bên cạnh mỉm cười.
- A!
Một âm thanh thảm thiết vang lên, ngay sau đó thân thể của Tông Quật từ từ nhòa đi giống như đám bọt vỡ tan.
- Phân!
Hắc Vũ nhìn thấy tình cảnh này, đôi môi bất động không nói thành lời.
Tần Vũ nghi hoặc nhìn về hướng Hắc Vũ.
- Đại ca, trong truyền thừa kí ức của đệ có ghi tải một loại thân pháp giống như Tông Quật, có điều hiện tại đệ không đủ sức thi triển chiêu này.
Hắc Vũ dùng truyền tấn lệnh thông báo Tần Vũ.
Ở trong Nghịch Ương cảnh không thể dùng linh thức truyền âm, nếu không muốn người khác nghe được thì phải dùng truyền tấn lệnh.
Tần Vũ bí mật gật đầu.
Nhưng vào lúc này, tiếng cười lớn của Tông Quật truyền tới.
- Hoa Nhan, không cần nổi giận, ta chỉ mượn một giọt tiên huyết từ thuộc hạ của ngươi thôi. Tỷ như hắn may mắn không chết thì kiện cực phẩm tiên khí của ta cũng tặng cho hắn mà.
Tiếng cười của Tông Quật vang lên mồn một, ngay cả tiếng thác nước ầm ầm vang động cũng không có ảnh hưởng gì.
Hoa Nhan tái mặt.
Không nổi giận? có thể không nổi giận sao, Tông Quật không dám tự mình thử, vừa mới rồi dùng tốc độ thần tốc đả thương Minh Thiện chân nhân. Đồng thời lấy đi tiên huyết của hắn ta, dùng nó trích lên một kiện cực phẩm tiên kiếm.
- Không phải lo lắng, đợi một chút, chỉ cần một chút thời gian là ta có thể biết tích huyết nhận chủ có an toàn không. Để xem coi hạnh vận của tán tiên như ngươi có làm ngươi bị bạo phát không.
Tông Quật cười cười nói.
Nhưng mà tán tiên Minh Thiện chân nhân mặt mày xám ngoét, thậm chí có thể cảm nhận được nhịp tim đang đập thình thịch át đi những âm thanh khác.
Nguyên anh của hắn có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Dựa theo tin tức từ sư môn trường bối của Hoa Nhan, mới đây lại nghe từ Nghịch Ương tiên đế. Hoa Nhan nghiệm ra trong mười cái tiên khí thì hết tám chín không hề có bí thuật phụ gia, hắn đâu có thời gian suy nghĩ phán đoán Tông Quật?
- Lưu lại chiến giáp đó!
Hoa Nhan giận dữ rống lên, cả người bay thẳng lên trời, cùng lúc một đạo kiếm khí hoa lệ phá không đánh xuống Tông Quật. Nhưng Tông Quật căn bản không đề kháng mà xảo diệu nhất động thân hình, từ một biến thành hai thân ảnh.
- Phân thân chi thuật?
Đỗ Trung Quân kinh hoàng la lớn, Ngao Phụng cũng giật mình chấn động.
Man Càn cười nói:
- Chắc chắn không phải là phân thân chi thuật, bởi vì với công lực của hắn vô pháp thi triển phân thân thuật.
Đây là thân pháp tuyệt kĩ của siêu cấp thần thú Kim Sí đại bằng điểu nhất tộc, luận uy lực cũng tương đương so với phân thân chi thuật.
Với địa vị của Man Càn, tự nhiên biết nhiều tin tức về Kim Sí đại bằng điểu.
Hoa Nhan không chút do dự, kiếm khí xuyên qua một trong hai thân ảnh của Tông Quật. Thân ảnh trúng kiếm khí lập tức tan biến, thân ảnh còn lại thì biến thành ảo ảnh.
- Hoa Nhan, ta ở đây nè!
Thanh âm của Tông Quật từ trên không truyền lại, Mọi người đều ngẩng đầu nhìn. Thấy Tông Quật đứng phía trên đầu thác nước, trường bào bay phất phơ. Ngạo nghễ cười, nhìn xuống Hoa Nhan.
Thập nhị kiếp tán yêu—— siêu cấp thần thú Kim Sí đại bằng điểu, luận công lực, tương đương với nhất cấp kim tiên hoặc kiếm tiên.
Nhưng nói về tốc độ, Tông Quật tuyệt đối hơn hẳn Hoa Nhan.
- Cũng lâu rồi mà không chết, xem ra lời của Nghịch Ương tiên đế quả nhiên là sự thật.
Tông Quật nhìn bốn kiện tiên khí trong tay, vẻ mặt lộ nét tươi cười hài lòng. Còn một kiện cực phẩm tiên khí thì cũng đã được thu vào trong cơ thể của kẻ
"may mắn" Minh Thiện chân nhân.
Bốn giọt tiên huyết gần như đồng thời nhập vào bốn kiện tiên khí.
- Không thể để cho hắn có thời gian luyện hóa!
Trong lòng Hoa Nhan chỉ có suy nghĩ này.
Lúc ban đầu ở hạ giới, hắn dùng vũ lực ép trụ được cả Tông Quật và Phương Điền, nên trong lòng nhận định là bản thân mình tuyệt đối thắng được cả hai. Gần đây, Phương Điền cùng Ngao Phụng lấy được cực phẩm tiên khí vũ khí, cùng chiến giáp, Hoa Nhan không còn tự tin chắc chắn thắng Phương Điền nữa, nhưng đối với Tông Quật, hắn vẫn hoàn toàn tin tưởng vào mình.
Hơn nữa Hoa Nhan cũng biết, nếu chân chánh sử dụng một kiện vũ khí, thì tích huyết nhận chủ cũng chưa đủ, mà còn phải dùng năng lương của bản thân mình để luyện hóa, để cho vũ khí hoàn toàn thích ứng với năng lượng, sẽ trở thành như một phần thân thể của mình
Vì vậy sau khi Hoa Nhan nhìn thấy Tông Quật tích huyết nhận chủ, liền ra tay không chút do dự, di chuyển thân mình với tốc độ kinh nhân lao thẳng lên không, trực tiếp ào tới phía trên thác nước, đánh vào Tông Quật.
- Hà, Hoa Nhan. Ngươi cũng thái quá rồi.
Thanh âm của Tông Quật vang lên, cùng lúc một đạo hắc quang từ trên không trung lóe sáng chạm nhau, Hoa Nhan không ngờ nhanh chóng bay lùi lại.
- Sao lại vậy được?
Hoa Nhan hạ xuống mặt đất. liên tục thối lui vài bước, vẽ mặt kinh hãi.
Man Càn, Ngao Phụng , Đỗ Trung Quân, Phương Điền mọi người hết thảy đều chấn động.
Cho dù Tông Quật có cực phẩm tiên khí. Hắn cũng vừa mới tích huyết nhận chủ, bất quá chỉ có khả năng thi triển một nửa uy lực. Tại sao lại có thể cùngHoa Nhan chánh diện đối kháng mà không thua như vậy?
- Lan thúc lưu lại vũ khí cho ông ta, cuối cùng cũng đã xài tới rồi.
Tần Vũ lúc sớm đã dự đoán cục diện này.
Lúc trước Tông Quật có nói với Tần Vũ về bí mật này.
- Đó không phải là một trong bốn kiện tiên khí, những tiên khí này không phải là màu đen.
Man Càn nhìn vào vũ khí trong tay Tông Quật trầm giọng nói, làm cho mọi người đều tập trung chú ý vào vũ khí trên tay Tông Quật.
Vũ khí mà làm cho Hoa Nhan phải lui lại là một trường đao dài và hẹp.
- Chất liệu cùng một thứ với loại cấu tạo thành vũ khí của Hầu Phí cùng Hắc Vũ.
Tần Vũ rút ra kết luận sau khi đã quan sát kỹ lưỡng, cho dù là hắc bổng của Hầu Phí hay xuyên vân thương của Hắc Vũ, từ màu sắc tính chất cho đến hoa văn, đều có cùng một dạng với vũ khí trong tay Tông Quật.
Tần Vũ trong lòng lại càng khẳng định, chính Lan thúc đã tặng vũ khí này.
- Ha ha Tông Quật huynh, hai chúng ta được tán tu ở phàm nhân giới xưng tụng là lưỡng đại vô địch nhưng bây giờ ta mới biết trong quá khứ thực lực của ngươi còn hơn cả ta. Thật là không ngờ, ngươi lại còn có một kiện vũ khí lợi hại nữa. Là cực phẩm yêu khí, ngươi có được nó từ bao giờ?
Phương Điền cười hỏi.
Vào thời khắc này Tông Quật gương mặt thoáng một nét cười.
che dấu cũng khá lâu rồi, nay vì phải kháng cự công kích của Hoa Nhan ông ta cuối cùng cũng phải đem bảo bối ra xử dụng.
- Cực phẩm yêu khí, chính là nó.
Tông Quật điềm đạm cười nói.
Kiện vũ khí này ở đẳng cấp nào, bản thân Tông Quật thật không xác định được. Mới vừa rồi cùng Hoa Nhan tiên kiếm đối chọi, Tông Quật có cảm giác nếu nói về độ cứng rắn, trường đao của mình mạnh hơn.
Hoa Nhan cầm tiên kiếm từ từ đút vào vỏ, bình thản cười:
- Tông Quật, ngươi quả thật làm ta giật mình. Cực phẩm tiên khí chiến giáp này đối với ta có cũng như không, với thực lực của ngươi đã đủ tư cách để giữ nó.
Lúc này, trong lòng của bốn vị thượng giới sử giả, địa vị của Tông Quật đã đề cao nhanh chóng.
Hiện tại Tông Quật, luận tốc độ nhanh hơn mọi người, luận công kích, hắc sắc trường đao đã chứng minh. Luận phòng ngự có trong tay cực phẩm tiên khí chiến giáp, khả năng phòng ngự của Tông Quật tự nhiên không cần phải nói nữa.
Nếu không dùng tới lá bài trong tay, chuyện bốn đại sứ giả giết được Tông Quật căn bản là không có khả năng. Nhưng với lá bài trong tay hiện tại không có ai dám sử dụng.
- Không ngờ tụ hội ở Tán Bảo Nham, kẻ đạt được nhiều điều lợi nhất lại là Tông Quật ngươi a. Tông Quật, ngươi đã có hắc sắc trường đao, ba kiện công kích tiên khí đâu có nhiều tác dụng nữa.
Phương Điền đi tới trước mặt của Tông Quật nói.
Phương Điền và Tông Quật cùng có giao tình rất tốt, trêu chọc lẫn nhau là chuyện bình thường.
- Hứ, Long tộc nhà ngươi tài đại khí thô, đừng làm nhiễu Bạo Loạn Tinh Hải của ta. Thạch Hóa, kiện cực phẩm tiên khí này cho ngươi.
Trong tay Tông Quật xuất hiện một thanh sắc chiến đao, đồng thời giải trừ huyết chi khế ước.
Thạch Hóa chỉ buông một câu
"đa tạ", dù gì đi nữa, đệ đệ của hắn cũng mới chết đây.
- Tần Vũ, ta thấy hai vị huynh đệ của ngươi vũ khí đều không tệ, còn ngươi thì chỉ có trung phẩm tiên khí, tiên kiếm này cho ngươi đó.
Trong tay Tông Quật xuất hiện một cực phẩm tiên kiếm và giải trừ huyết chi khế ước. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện YY - http://truyenfull.vn
Tần Vũ không chút khách sáo, hắn đích thực không có vũ khí công kích lợi hại, mặc dù có thể sủ dụng trường kiếm của kiếm tiên khôi lỗi, nhưng Tần Vũ muời phần không muốn phải sử dụng kiếm tiên khôi lỗi vũ khí.
- Tạ Tông tiền bối.
Tần Vũ tiếp lấy cực phẩm tiên khí trường kiếm, đồng thời tích huyết nhận chủ.
- Không cần đa tạ, có thể tiến nhập Nghịch Ương cảnh, là cũng do công lao của ngươi.
Rồi sau đó Tông Quật hốt nhiên chuyển đầu về hướng Man Càn,
- Man Càn huynh, ta nói Tần Vũ huynh đệ dẫn ngươi tiến nhập Nghịch Ương cảnh, ngươi cũng nên có hành động gì để chứng tỏ sự cảm kích chứ hả?
Man Càn gương mặt tươi cười trở thành gượng gạo.
- Chuyện này Man Càn thấy khó xử.
Thấy Tông Quật xuất thủ ra cực phẩm tiên khí, Tần Vũ hiển nhiên cũng có cực phẩm tiên kiếm. Man Càn hắn lại đưa ra cực phẩm tiên kiếm thì quá thừa. Còn nếu như đưa ra cực phẩm tiên khí chiến giáp, thì Man Càn không đành lòng.
Còn như thứ tốt hơn nữa, Man Càn cũng có, nhưng mà chính hắn còn không dám xài tới, đừng nói tới tặng cho người khác.
- Man Càn huynh, người chính là yêu giới sử giả a, thân phận còn cao hơn Tông Quật ta nhiều. Ai da, Tông Quật chỉ là thủ lĩnh một phương ở phàm nhân giới, so với các người thì kém xa, cái cực phẩm tiên khí vừa mới lấy được, cũng lấy ra cho, đưa ra một kiện cực phẩm tiên khí. Tin rằng Man Càn huynh xuất thủ nhất định là bất phàm a.
Tông Quật gương mặt vui vẻ hướng tới Man Càn.