Độ dài: 4 chương
Lượt xem: 586
VĂN ÁN 1 Phó Kí Trầm phát hiện, người ở chung với mình mấy tháng nay, người phụ nữ làm mưa làm gió trên đầu mình là con gái nhỏ của nhà họ Du – đối thủ thương nghiệp một mất một còn của anh. Anh hoặc không làm, còn nếu đã làm thì sẽ làm đến cùng, thế là anh tự tay lên kế hoạch để cô rớt ngựa (1) ngay trong bữa cơm. Du Khuynh hoàn toàn không ngờ được, Phó Kí Trầm sẽ chứng kiến toàn bộ hiện trường rớt ngựa (1) long trời lỡ đất của mình. Đêm đó, cô thu dọn đồ đạc, rời khỏi căn hộ của anh. Phó Kí Trầm nhìn cô chằm chằm, hồi lâu mới lên tiếng: “Nếu em nói xin lỗi anh, anh sẽ tha thứ cho em.” Du Khuynh mỉm cười: “Không phải anh mới là người nên xin lỗi hả? Anh nhìn đi, ngay cả áo giáp ngựa (2) của em cũng bị anh giết sạch rồi.” Phó Kí Trầm: “………” Anh xem cô sẽ chơi trò lạt mềm buộc chặt được bao lâu, vậy nên anh đành lái xe đưa cô trở về Du gia. Nửa năm sau, Phó Kí Trầm và Du Khuynh lĩnh chứng. Sau đó trong giới lan truyền tin đồn rằng Phó Kí Trầm bị ép buộc cưới chạy bầu (3). Bạn bè tới khuyên anh, Du Khuynh cố ý giấu diếm thân phận để tiếp cận anh, dùng đứa bé làm vật hy sinh, loại phụ nữ tâm cơ như thế không nên kết hôn. Phó Kí Trầm: “Thật ngại quá, người chủ động theo đuổi là tôi, đứa bé là do tôi muốn trói chặt cô ấy.” Lần đầu tiên Du Khuynh nhìn thấy Phó Kí Trầm là ở sân tennis của câu lạc bộ, cô là huấn luyện viên tạm thời của anh, và anh cũng đưa cô không ít tiền boa. Gặp lại, cô là một nhân viên quèn của bộ phận pháp vụ, anh là tổng giám đốc. Ngày đó phải làm thêm giờ, trời đột nhiên mưa to như thác đổ. Không thể bắt được taxi nên Phó Kí Trầm đã đưa cô về nhà. Đoạn đường trở về nhà trọ đã bị ngập nước nên sau đó cô đến nhà anh. Tất cả mọi chuyện xảy ra vào đêm ngày hôm đó, cô đều chọn quên đi. Mấy tuần sau, hai người gặp nhau trong công ty, Du Khuynh vân đạm phong khinh (4): “Phó tổng.” Phó Kí Trầm nhìn cô chằm chằm: “Cô tên gì?” “Du Khuynh.” Phó Kí Trầm gật đầu. Sau này, Du Khuynh dựa vào lòng ngực anh, hỏi: “Lúc đó thực sự quên tên em sao?” Phó Kí Trầm: “Không quên.” Chỉ là đêm đó cô mơ mơ màng màng nói tên mình, anh lại nghe ra thành Từ Tinh. Kết quả tra xét toàn bộ công ty cũng không có người này. Nữ chính là luật sư, người cũng như tên, tiểu tiên nữ khuynh thành (5), yêu thích môn tennis. Yêu từ cái nhìn đầu tiên, yêu sâu đậm từ cái nhìn thứ hai. Một bộ truyện tiêu khiển đơn giản. Tag: Hào môn gia thế, thiên chi kiều tử, điềm, điền văn. Nhân vật chính: Du Khuynh, Phó Kí Trầm | Nhân vật phụ: Tần Mặc Lĩnh, Du Cảnh Trạch. Một câu tóm tắt: Câu chuyện xưa chua xót của tổng tài. (1) Rớt ngựa: nghĩa đại khái là rớt tuyến, rớt đài. Đây là ngôn ngữ mạng, được dùng chủ yếu khi nói chuyện phiếm, YY giữa bạn bè. Nghĩa toàn câu ý nói nữ chính bị thua trận thê thảm, bị vạch trần lộ tẩy. (2) Áo giáp ngựa: Nghĩa đại khái là áo giáp bảo vệ, áo khoác nhỏ. Từ này liên kết với (1). (3) Gốc là phụng tử thành hôn {奉子成婚}: Đàng gái có bầu trước khi lập gia đình, vì che giấu tai mắt người ngoài nên không thể không yêu cầu lập tức cử hành lễ thành hôn. Có thể hiểu là cưới chạy bầu hoặc là bác sĩ bảo cưới trong ngôn ngữ Việt. (4) Vân đạm phong khinh {云淡风轻}: thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hừng trôi. (5) Du Khuynh {俞倾} – Từ 倾 (khuynh) ở đây cũng giống từ khuynh trong cụm từ 傾城 (khuynh thành): Là từ miêu tả một cô gái đẹp thời xưa ở Trung. ✾ Toàn bộ chú thích đều được tham khảo ở baidu baike, google và từ điển tiếng hán.