TOÀN CHỨC PHÁP SƯ

Hơn nữa, có thể đạt tới trung cấp ma pháp sư thì Địa Thánh Tuyền có công lao rất lớn. Thậm chí nếu như thủ hộ lâu dài ở nơi đây, chỉ cách có 1 cánh cửa ngăn cấm là tới Địa Thánh Tuyền thì bọn họ cũng có thể nhận được tẩm bổ được một ít. Chứ không tại sao đường đường là trung cấp ma pháp sư lại nguyện ý làm ở nơi này cơ chứ?

“ Lương Vệ trưởng, cái lối vào do con Cự nhãn tinh chuột đào ra chúng ta đã tìm thấy rồi. Cái thông đạo này có vẻ rất sâu và dài. Cho nên tạm thời chúng ta không dám thăm dò vào nó quá sâu.”

Một nữ thủ vệ mặc quân phục nhìn rất là anh hùng nói.

Nữ thủ vệ này có một đôi mắt rất đẹp. Trên người nàng tản mát ra khí khái anh hùng. Hơn nữa nàng mặc quân phục màu trắng khiến cho nàng càng thêm hấp dẫn và mị hoặc!

“ Lâm Vũ Hân Phó vệ trưởng, ngài lo lắng nhiều quá rồi. Con Cự nhãn tinh chuột là một sinh vật thường thấy trong thành thị. Bọn nó là chuyên gia đào cống rãnh ngầm dưới lòng đất. Cho nên chúng nó đào được tới đây chắc cũng là tình cờ đào tới mà thôi.”

Vị thủ vệ mới tới Vương Đồng Liên nói.

Lâm Vũ Hân liền nhíu mày lại. Hiển nhiên nàng không thích cách nói này của Vương Đồng Liên.

“ Bên phía hiệp hội ma pháp sư cũng đã phái người đi điều tra rồi. Bọn họ cũng không thấy có gì khác thường, cho nên ngươi cứ yên tâm đi.”

Lương vệ trưởng cười nói.

Lâm Vũ Hân gật đầu cho qua chuyện. Nàng tất nhiên không vì câu nói này của đội trưởng … mà bớt căng thẳng hơn.

“ Ta đi ra bên ngoài xem xét một chút.”

Lâm Vũ Hân nói xong liền mang bốn gã thủ vệ rời đi.

Mọi người thấy Lâm Vũ Hân xinh đẹp rời đi, cũng không khỏi lắc đầu.

“ Kể từ sau khi muội muội của Lâm Vũ Hân mất tích, rất ít người có thể thấy được nụ cười của nàng. Ai, hài cốt của muội muội nàng đến giờ còn không tìm thấy được. Một học sinh trung học tốt như vậy cứ thế mà ra đi.”

Lương Bân thở dài một hơi rồi nói.

“ Nghe nói cũng do con Cự nhãn tinh chuột gây ra?”

“ Có lẽ vậy, ai mà biết được.”

………….

Phó vệ trưởng Lâm Vũ Hân đi ra khỏi tầng hầm. Tâm trạng của nàng vẫn như cũ nặng nề.

Kể từ một năm trước, khi muội muội của nàng gặp chuyện không may, nàng hay tìm kiếm những nơi con Cự nhãn tinh chuột lưu lại thông đạo ở dưới lòng đất của Bắc Thành. Thậm chí nhiều lần nàng còn tiến sâu vào thông đạo để tìm kiếm.

Mặc dù những thông đạo này đã được người bên hiệp hội ma pháp dò xét qua, nhưng Lâm Vũ Hân vẫn như cũ không hề từ bỏ ý định của mình.

Khi chưa nhìn thấy thi thể của muội muội mình, nàng không tin muội muội mình đã chết.

Vào ngày hôm qua, Lâm Vũ Hân tìm thấy một đồ vật không tầm thường ở trong thông đạo của con Cự nhãn tinh chuột lưu lại.

Đó là một vũng nước.

Dưới lòng đất lại có một vũng nước đọng lại, chuyện này rất chi là bình thường. Nếu như người khác tìm kiếm thì có lẽ sẽ thấy nó bình thường nhưng nàng là một Thủy hệ Ma pháp sư. Cho nên nàng thấy cái vũng nước kia chắc chắn không phải bình thường. Nói chính xác hơn nó có chút giống với nước của Địa Thánh Tuyền.

Nước của Địa Thánh Tuyền tại sao đọng lại ở trong thông đạo con Cự nhãn tinh chuột đào??

Nó quả thật quá kỳ lạ. Địa Thánh Tuyền được bảo vệ rất là chặt chẽ, ngay cả một giọt cũng không lọt được, nhưng khi nàng kiểm tra thông đạo dưới lòng đất thì nó giống như rơi trên mặt đất để cho những con chuột, con gián thối tha kia hấp thu vậy.

Nàng hoài nghi vũng nước kia có vấn đề và cố tình mang nó về cho vị dược sư nghiên cứu. Vị dược sư của hiệp hội ma pháp sư kia bảo hôm nay sẽ có đáp án cho nàng.

Lâm Vũ Hân đi tới chỗ không người, rồi nhìn đồng hồ thấy cũng đã đến giờ, liền bấm điện thoại gọi cho vị dược sư của hiệp hội ma pháp kia.

“ Alo, chào ngài, ngài sau khi kiểm tra, đo lường thì kết quả thế nào rồi?”

Lâm Vũ Hân dò hỏi.

“ Nó không phải là Địa Thánh Tuyền.”

Vị dược sư kia bình tĩnh trả lời.

“ Ta cũng cảm thấy như vậy.”

Lâm Vũ Hân vui vẻ gật đầu, xem ra nàng suy nghĩ, lo lắng quá nhiều rồi.

“ Nhưng mà, ngoài trừ nó có công hiệu khác xa so với Địa Thánh Tuyền ra thì mọi thứ còn lại đều giống nhau.”

Vị dược sư liền nói tiếp.

“ Thế nghĩa là sao? Trên thế giới này còn có loại Địa Thánh Tuyền thứ hai sao?

Lâm Vũ Hân nghi hoặc hỏi lại.

“ Địa Thánh Tuyền là thiên địa linh tuyền. Ngoài trừ bản thân nó rất là tinh khiết ra thì nó còn là thứ tẩm bổ vô cùng lớn cho tu luyện giả và yêu ma. Có một loại cũng giống hệt như nước của Địa Thánh Tuyền nhưng nó được sinh ra trong hoàn cảnh dưỡng dục đặc thù. Nó bị những thực vật bóng tối xung quanh làm vấy bẩn nên nó có tên gọi là Ô Thủy. Ô Thủy có tác dụng tăng năng lực mạnh mẽ cho tu luyện giả và sinh vật trong một khoảng thời gian ngắn. Nó giống như một loại thuốc kích thích vậy. Nó điên cuồng hấp thu dinh dưỡng trong cơ thể sinh vật. Sau đó năng lượng tạo ra được sinh vật đó hấp thu và trở nên vô cùng điên cuồng, mất lý trí.”

Vị dược sư nghiêm túc nói.

Lâm Vũ Hân hơi sững sờ, nàng có lẽ chưa bao giờ nghe nói tới loại nước này ở trên thế giới.

Chẳng lẽ loại nước này là nguyên nhân chính khiến cho con Cự nhãn tinh chuột nhát gan, hèn mọn chạy tới chỗ con người gây án mạng??

“ Còn có một chuyện nữa… ta chỉ mong nó không phải sự thật mà do ta suy nghĩ quá nhiều.”

Vị dược sư bỗng nhiên nghiêm túc lên hẳn.

“ Chuyện gì?”

“ Ô Thủy này, nếu như không dùng để uống thì rất có thể nó được làm giả để đánh tráo Địa Thánh Tuyền. Ít nhất trong vòng 1 ngày không thể phân biệt được đâu là Địa Thành Tuyền thật, đâu là Địa Thánh Tuyền giả.”

Vị dược sư nói.

Cả người Lâm Vũ Hân không khỏi rét run.

Làm giả để đánh tráo??

Loại Ô Thủy này xuất hiện ở trong thông đạo của con Cự nhãn tinh chuột. Mà một năm trước, có một con Cự nhãn tinh chuột suýt chút nữa đào tới vùng đất Địa Thánh Tuyền, đây là trùng hợp sao??

“ Có thể là trùng hợp.”

Lâm Vũ Hân cũng không tin tưởng suy nghĩ của mình lắm, liền cười nhạt.

“ Chỉ mong sao…. A, trời mưa to rồi. Để ta tới cao ốc Ngân Mậu đón ngươi, ngươi có lẽ không mang ô theo.”

Vị dược sư nói.

“ Ta là một Thủy hệ Ma pháp sư, còn cần cầm ô theo làm gì nữa?”

Lâm Vũ Hân nói

“……….., Được rồi, thế tối nay ngươi có rảnh không? Ăn tối với ta được không?”

“ Ta còn phải thủ hộ Địa Thánh Tuyền nữa.”

“…….. Được rồi.”

Lâm Vũ Hân cau mày cúp điện thoại, nhưng trong lòng nàng vẫn nổi lên rất nhiều nghi ngờ.

—————-

Trạm dịch Tuyết Phong Sơn, một chiếc xe chở hàng màu trắng tròng trành, lắc lư đi vào trạm dịch.

Vừa mới vào trạm dịch xong, trời chợt đổ cơn mưa. Cơn mưa tới rất nhanh, thoáng cái cả ngọn núi đã bị màn mưa rả rích bao phủ. Một màn sương mù màu cam hiện ra ở xa xa ngọn núi.

“ Thiếu chút nữa thì đống hàng này hỏng mất, may mà ta chạy tới kịp.”

Mạc Gia Hưng từ trên xe nhảy xuống. Hắn sợ hãi nhìn cơn mưa to phía bên ngoài.

“ Cơn mưa này sao lại có màu sắc, thật kỳ lạ!”

Một thợ săn ở trong trạm dịch nói.

“ Ân, Nó giống như nước tiểu vậy, ha ha ha!”

Một gã thợ săn ma pháp sư khác cười nói.

Mạc Gia Hưng đi qua bên cạnh bọn họ. Hắn chào hỏi mấy người quen biết. Nghe bọn họ nói cơn mưa này rất là kỳ lạ khiến cho hắn không khỏi tò mò nhìn ra ngoài trời xem thế nào.

Quả thật, cơn mưa này đục ngầu.

Trạm dịch vẫn bình thường như cũ. Người trông nom trạm kiểm soát ở phía bắc này là một bộ hạ trực thuộc Trảm Không tên là Vạn Đoạn Phong.

Vạn Đoạn Phong là quân đoàn trưởng quản lý ngàn người. Hắn là một vị trung cấp ma pháp sư. Nếu nói về phòng thủ thì có lẽ ở cái đất Bắc Thành này không ai vượt qua được hắn.

Vạn Đoạn Phong mặc một chiếc áo mưa liền người. Hắn đứng dưới màn mưa mà vẫn toát ra được một cỗ uy nghiêm.

Hắn chăm chú nhìn cánh rừng bị màn mưa bao phủ. Bỗng nhiên từ phía sau một ngọn núi cao có một đạo ánh sáng yếu ớt phá tan màn mưa phóng thẳng lên không trung.

“ Ánh sáng?”

Vạn Đoạn Phong mở to hai mắt ra nhìn, thần sắc thoáng cái trầm xuống.

Ánh sáng này là một kỹ năng của Sơ cấp Quang pháp sư. Quang hệ ma pháp sư ở trong quân đội có tác dụng rất lớn. Bọn họ được dùng làm truyền tin và tọa độ.

Những ánh sáng này không khác gì đạn tín hiệu thời xưa vậy. Yêu ma đối với loại ánh sáng này không những không cảm nhận được mà còn có thể bị tổn thương nếu như bọn nó nhìn chăm chú vào đạo ánh sáng này.

Ở cái thời đại thiết bị khoa học kỹ thuật truyền tin đi không khác gì một thiết bị gửi tín hiệu định vị thu hút đám yêu ma xung quanh thì loại ánh sáng xua đuổi yêu ma này chính phương thức truyền tin tọa độ hữu hiệu nhất.

“ Thiên quân trưởng, đó… đó là tín hiệu cảnh giới. Ba đội tuần tra kia tại sao kéo vang cảnh giới cho chúng ta vậy, chẳng lẽ có yêu ma muốn xâm nhập vào sao?”

Một vị ma pháp sư ở một bên hỏi.

Vừa dứt lời, lại thêm một đạo ánh sáng phá vỡ màn mưa phóng lên cao. Lần này đạo ánh sáng càng thêm rõ nét.

Giờ khắc này, tất cả ma pháp sư canh giữ ở trạm kiểm soát đều ngây ngẩn hết cả người.

Hai đạo ánh sáng!

Cảnh giới màu lam?

Bình luận

Truyện đang đọc