Độ dài: 110 chương
Lượt xem: 6111
Độ dài: 77 chương 5 ngoại truyện Editor: Mạt Trà, Nhã Vy Trầm vụn hương phai được đăng trên mạng văn học Tấn Giang từ tháng 04 năm 2009, theo lời thổ lộ của tác giả thì ý tưởng hình thành câu chuyện khởi nguồn từ một giấc mơ : Số là giữa chặng hành trình mưu cầu tri thức trải đầy chông gai của mình, cô nằm mơ thấy một nồi canh cá được ninh trắng nục, rồi từ “giấc mộng hồng trần” mang tính lịch sử này, bản phác thảo sơ bộ nhân vật, tình tiết dần được mở rộng phát triển, thành quả là một thiên truyện dài hơi mà mình dịch hoài hông hết. Mình muốn gửi lời cảm ơn và xin tha mạng chân thành nhất đến tác giả, thứ nhất vì đã viết ra một tác phẩm mà theo cảm nhận của mình là rất “có tình”, tuy lúc bắt đầu đọc truyện là mang chủ ý tìm vui nhưng về sau thật không khỏi bị làm cho cảm động, thứ hai vì mình mới hỏi xin nhưng chưa được sự đồng ý của cô thì đã tươm tướp mang truyện dịch sang tiếng Việt (Mình không tìm được thông tin liên lạc cá nhân như email hay blog của tác giả nên đã để lại comment trên Tấn Giang để xin phép, nhưng có vẻ đã lâu lắm rồi cô không ghé qua đó nữa.) Dù sao mình cũng xin chúc tác giả mọi điều tốt đẹp, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và chúc mình sẽ hêm bị giết. Amen. Khoảnh sân trống trải tịch mịch, một lò trầm hương chỉ còn tro vụn. Ngư tinh Dư Mặc mãn hạn tu hành tái xuất giang hồ, cùng liên hoa tinh Nhan Đàm thông đồng cấu kết, chuyên đi thu thập tinh phách của những phàm nhân ở ác bồi bổ tu vi, lấy cái tên mỹ miều là “mỗi ngày làm một việc tốt”. Thế nhưng đi đêm có ngày gặp ma, hai người bọn họ và thiên sư Đường Châu oan gia ngõ hẹp chạm mặt, cuối cùng đành phải chia làm hai ngả bỏ trốn. Đường Châu rời nhà lên đường vì muốn tìm câu trả lời cho những bí ẩn xoay quanh bản thân, nghe được lời đồn thượng cổ thần khí hiện thế, cùng với đạo thuật học được hắn đã bắt đầu chặng đường truy tìm xa xôi vạn dặm, giữa đường trở ngại trùng trùng, tứ phía đều là nguy cơ rình rập. Trong giấc mơ của hắn thường xuyên xuất hiện bóng lưng một người, rồi người đó bước đi ngày một xa dần, cuối cùng hóa thành một mảng mây mù lượn lờ. Truyền thuyết kể rằng tàng ẩn bên trong thượng cổ thần khí là một bí mật, một bí mật mà khi lời giải đáp vừa được vén màn, cùng lúc cũng sẽ mở ra một đoạn tiền trần dĩ vãng. … Nơi giữa vô ngần trời đất, bên người sớm tối có nhau, khoan thai ngắm nhìn thiên hạ.
Danh sách chương
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100