TRÒ CHƠI BẤT KHẢ TƯ NGHỊ

“Tôi thật sự rất thích Hạ.” Thiên Thu ở trong bóng tối lấy hết can đảm ôm lấy thân thể Lâm Hạ, nàng cảm giác mặt mình nóng đến dọa người, nhưng sau khi ôm lấy đối phương, lại ngửi được khí tức trên người Lâm Hạ giống như hơi thở trên thân nữ chủ ở thế giới thịt văn, thật khiến người ta bị mê hoặc. Thiên Thu có chút kích động, nàng cảm giác tay mình đều đang run rẩy, giống như dùng hết dũng khí cả đời này vậy, nàng biết có thể Lâm Hạ sẽ cự tuyệt mình, nếu bị cự tuyệt, chẳng những khó xử mà thậm chí tới ngày mai, Lâm Hạ cực kì có khả năng sẽ đuổi mình ra khỏi nhà nàng. Tuy Thiên Thu đã nghĩ đến kết quả xấu nhất, cũng đã chuẩn bị tinh thần vững vàng nhưng nội tâm vẫn tràn ngập thấp thỏm bất an.

Lâm Hạ vốn là muốn cự tuyệt Thiên Thu, chẳng qua nàng cảm giác đối phương đang gắt gao ôm chặt lấy mình bằng đôi tay run rẩy, hô hấp cũng dồn dập, hiển nhiên nội tâm người này so với biểu hiện ngoài mặt còn muốn sợ hãi hơn nhiều. Trong khoảnh khắc đó, Lâm Hạ cảm thấy có chút không đành lòng, nàng biết mình muốn cự tuyệt sẽ thực dễ dàng nhưng người bị cự tuyệt lại là vô cùng khó xử, cho nên Lâm Hạ mềm lòng, rơi vào do dự. Ngay lúc nàng còn do dự, Thiên Thu đã dán môi mình lên cổ nàng.

Ở thế giới thịt văn, nữ xứng chạm vào nàng một cái, thân thể liền mềm nhũn, mà ở thế giới này, Lâm Hạ cảm thấy được quả nhiên bất đồng so với thịt văn, nàng không có quá nhiều cảm giác. Chẳng qua Lâm Hạ cũng phát hiện, khí tức trên người Thiên Thu cũng giống nữ xứng trong mộng, tuy rằng không có quá lớn cảm giác nhưng cũng không phải là hoàn toàn không thấy gì, chỉ là so với thân thể mẫn cảm ở thế giới thịt văn thì quả thật tựa như gãi không đúng chỗ ngứa, bất quá Lâm Hạ đồng thời cũng hiểu rất rõ, nàng cũng hoàn toàn không bài xích cảm giác như vậy. Nếu đã không bài xích, Thiên Thu muốn làm gì, liền tùy nàng đi.

“Thiên Thu.” Lâm Hạ vẫn là cực kì bình tĩnh gọi tên đối phương.

Thiên Thu đã cảm giác được thân thể Lâm Hạ không nhạy cảm như trong thế giới thịt văn, vì vậy thời điểm nghe thấy nàng dùng giọng điệu bình tĩnh như vậy gọi mình, nội tâm Thiên Thu đã lạnh hơn phân nửa, hết thảy động tác đều ngừng lại, không dám tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ.

“Thân thể hiện giờ của tôi cũng không phải thân thể trong thịt văn kia nữa.” Lâm Hạ cảm thấy mình có nghĩa vụ nói sự thật này cho Thiên Thu.

“Tôi…… Biết……” Khí thế mà vừa rồi Thiên Thu góp nhặt lên, trong nháy mắt đã giảm đi rất nhiều.

“Thậm chí ngay cả độ mẫn cảm như người bình thường đều không đạt được, cùng một động tác giống nhau, có lẽ cũng sẽ không mang tới cho tôi cảm giác quá lớn.” Giọng điệu Lâm Hạ như cũ, bình tĩnh không gợn sóng.

“Sau đó…… Thì sao?” Thiên Thu chẳng dám thở mạnh, nàng cảm thấy mình tựa như đang chờ đợi thẩm phán tuyên án.

“Nếu cô vẫn muốn tiếp tục, tôi cũng sẽ không từ chối, nhưng kết quả khả năng sẽ làm cho cô có chút thất vọng.” Lâm Hạ nghĩ mình cần thiết cảnh báo Thiên Thu, miễn cho một lát nữa hai người đều thực xấu hổ.

“Tôi thật sự có thể tiếp tục sao?” Thiên Thu có chút không thể tin nổi, nàng tưởng rằng mình đêm nay tuyệt đối không có suất diễn, quanh co một vòng như vậy làm trái tim nàng nhảy lên nhảy xuống, quả thật quá tra tấn người. Giờ phút này Thiên Thu vẫn chưa có nhận thức sâu sắc đối với chuyện thân thể không nhạy cảm của Lâm Hạ, trong quan điểm của nàng, Lâm Hạ nguyện ý để mình tiếp tục đều đã quan trọng hơn hết thảy mọi thứ.

“Ừm.” Lâm Hạ nhẹ nhàng trả lời.

Sau khi được đối phương cho phép, khí thế của Thiên Thu liền dâng cao, lập tức đẩy Lâm Hạ xuống giường. Nàng có chút gấp gáp cởi sạch y phục trên người mình và Lâm Hạ, cũng may có kí ức nửa năm cùng với luyện tập nên nàng đã thập phần có kinh nghiệm trong việc này.

Thiên Thu làm theo kinh nghiệm ở thế giới thịt văn, bắt đầu đi từng bước công lược Lâm Hạ. Ở thế giới thịt văn chỉ cần tùy tiện cũng có thể khiến cho nữ chủ bị làm đến tinh tẫn nhân vong, mà hiện tại Thiên Thu đều sắp dùng hết mọi kinh nghiệm học được trong nửa năm đó, thân thể Lâm Hạ vẫn không có phản ứng nào. Thiên Thu rốt cuộc ý thức được, tại sao Lâm Hạ vừa rồi lại thận trọng nói ra chuyện thân thể không mẫn cảm. Bởi vì nàng thật sự nhận thấy một loại cảm giác thất bại và khủng hoảng mãnh liệt, cũng luôn có suy nghĩ, nếu mình không thể đem Lâm Hạ làm đến nơi đến chốn, lần sau liền sẽ chẳng còn cơ hội nào đụng chạm Lâm Hạ. Tuy tâm trạng Thiên Thu đều sắp sụp đổ rồi, nhưng nàng vẫn là kiên nhẫn tiếp tục làm hài lòng cơ thể đối phương.

Kỳ thực Lâm Hạ phát hiện thân thể mình so với những lần trước kia đã xem như tương đối có cảm giác, cũng tạm thời xem như thoải mái, nàng biết thân thể nữ nhân cần màn dạo đầu và sự kiên nhẫn lâu dài hơn, vì vậy vào giờ phút này, sự nhẫn nại và kỹ thuật của Thiên Thu là chính xác. Chẳng qua cho dù thân thể nàng không còn vô cảm như quá khứ thì so với thế giới thịt văn, mức độ khoái cảm mãnh liệt đại khái liền tương đương với chênh lệch giữa hạt dưa cùng hạt vừng. Tuy thân thể được Thiên Thu lấy lòng hẳn là xem như thoải mái, nhưng loại khoái cảm tựa hồ gãi ngứa như vậy với Lâm Hạ mà nói, thật là có cũng được, mà không có cũng xong. Đương nhiên nàng vẫn có thể chấp nhận tiếp tục chuyện này, nhưng thấy Thiên Thu vẫn luôn ra sức lấy lòng mình, nàng lại thấy ngượng ngùng một chút.

“Nếu không, hay là thôi đi.” Hồi lâu cũng không đạt tới cao trào, Lâm Hạ có hơi lúng túng đề nghị.

“Thật sự một chút cảm giác đều không có sao? Hay tôi làm không tốt?” Thiên Thu cảm giác như mây đen tráo đỉnh, quả nhiên đều do cái thế giới thịt văn kia làm mình ảo tưởng kỹ thuật của mình vô cùng xuất sắc, hiện giờ đối diện thực tế, nàng liền cảm nhận được loại thất vọng chẳng chịu nổi một kích này, cảm giác thất bại mãnh liệt làm cho Thiên Thu đều muốn khóc.

“Không liên quan tới cô, hiện tại thân thể tôi so với quá khứ đã mẫn cảm hơn rồi, trước khi bước vào thế giới đó, tôi cũng chưa từng đạt đến cao trào.” Lâm Hạ nói đúng sự thật.

“Tự mình làm cũng không thể sao?” Thiên Thu nghe, có chút không thể tin tưởng hỏi lại, phải biết rằng, chỉ cần nàng muốn thì lần nào cũng có thể làm cho bản thân sung sướng khoái hoạt. Chuyện trước khi Lâm Hạ tiến vào thế giới thịt văn lại chưa từng thể nghiệm cao trào, quả thật làm người ta khó mà tin nổi.

“Ừm.” Lâm Hạ nhẹ nhàng lên tiếng.

“Vậy để tôi thử lại một chút……” Thiên Thu nghĩ bản thân mình tự hải dễ dàng như vậy, Lâm Hạ thế nào lại không đạt tới đây, nhất định là thân thể không mẫn cảm, hơn nữa phương pháp còn không đúng, nàng quả thật không nguyện ý cứ như vậy liền từ bỏ.

“Vậy tùy cô, cô có thể dừng lại bất kì lúc nào.” Lâm Hạ không bài xích nếu đối phương tiếp tục, chỉ cần Thiên Thu không ngại mệt là được rồi.

Thiên Thu dù gì cũng đã sống nửa năm ở thế giới thịt văn, đối với chuyện Lâm Hạ không mẫn cảm, nàng quyết định thay đổi chiến lược, bất kể phải dùng bao nhiêu phương thức, nàng đều phải thử một chút, lại lần nữa vuốt ve thân thể Lâm Hạ, nhắm vào mọi bộ vị mẫn cảm trên người đối phương.

“Đừng…… Như vậy……” Lâm Hạ cảm giác Thiên Thu đang liếm nơi tư mật xấu hổ nào đó, nàng liền co lại thân thể nhằm tránh đi, thật quá thẹn thùng.

Thiên Thu không thuận theo, tuy rằng lúc trước nàng chưa thử làm qua chuyện này, là vì ở thế giới thịt văn, thân thể nữ chủ nhạy cảm như vậy cho nên căn bản không dùng tới, mà hiện tại nàng chính là phải bằng bất kì giá nào.

Bất quá không thể không nói, sau khi kéo dài màn dạo đầu, ngay lúc Thiên Thu chuẩn bị chấp nhận thực tế Lâm Hạ đúng là nữ nhân lãnh cảm, Lâm Hạ liền bắt đầu thở dốc, thanh âm trầm thấp so với ở trong thịt văn đều yếu nhược như nhau, nhưng xác thật tựa hồ sắp đặt tới khúc nhạc dạo.

Sau khi Thiên Thu nhận ra điều này liền giống như được tiêm máu gà vậy, nàng tiếp tục thêm củi thêm lửa. Cuối cùng những nhịp thở dồn dập của Lâm Hạ cũng nhanh chóng ùa về, chẳng qua sau đó lại dần dần hòa hoãn.

Bình luận

Truyện đang đọc