ĂN MÀY CÙNG THƯỢNG TÁ

Ngài thượng tá hình như không nghe thấy cái từ đại nghịch bất đạo kia của tiểu khất cái, hắn đang chuyên tâm hôn Thi Yến. Chuyện này cũng là do Thi Yến tình cờ phát hiện ra khi Thi Dã rơi vào kỳ động dục. Người yêu của cậu thoạt nhìn đặc biệt chung tình với hôn môi. Đối với hắn, có vẻ như hôn môi còn quan trọng hơn những tiếp xúc chân tay khác, đến mức trở thành nhược điểm của ngài thượng tá.

Thi Yến thừa dịp ngài thượng tá lưu luyến với hôn môi mà vội vã tăng nhanh tốc độ kiểm tra. Sau khi xác nhận Omega của cậu không có bị thương mới thở phào nhẹ nhõm. Dù sao cậu cũng là tay mơ, lúc động dục cũng biết bản thân làm ra chút động tác thật sự quá đáng, cho nên thật lo lắng mình không cẩn thận làm ngài thượng tá mỏng manh bị thương.

Thuốc mỡ được Thi Yến giữ trong lòng bàn tay một lát để làm ấm, nhưng lúc bôi thuốc vẫn làm Thi Dã hoảng sợ. Giờ khắc này Omega bị Thi Yến ôm vào trong lòng ôm hôn, ngoài miệng không rảnh rỗi, nhiều nhất miệng nhỏ chỉ có thể phát ra mấy tiếng kêu, sau đó lại bị Alpha nuốt vào trong bụng.

Ngón tay chen vào nhưng không hề dùng nhiều sức. Vào lúc này ngài thượng tá như một Omega nhu nhược chứ không phải là người đàn ông quyền cao chức trọng lạnh lùng như ngày thường.

Vừa hôn xong, hô hấp của ngài thượng tá có hơi gấp gáp, hai người trán chạm trán, hơi thở quấn quýt với nhau. Thi Yến chạm nhẹ đôi môi ngài thượng tá, sau đó lại dán vào môi hắn nói:

“Tiên sinh không bị thương, em đã bôi thuốc xong rồi.”

Ngài thượng tá buông lỏng bàn tay đang nắm lấy áo Thi Yến, nghiêng đầu tránh đi miệng tiểu khất cái.

“Còn chưa tắm rửa em đã thoa thuốc, thế chẳng phải tắm xong lại dằn vặt thêm lần nữa sao.”

“Thuốc ở bên trong, tiên sinh không cần lo lắng.”

Thi Yến ôm người từ trên bồn rửa mặt xuống, sau đó xả nước vào trong bồn tắm.

“Tiên sinh ngâm mình một lát đi, cảm giác đau đớn mệt mỏi sẽ giảm đi một chút.”

Thi Dã ngâm mình trong nước ấm, thoải mái đến híp mắt lại, Thi Yến thì ở bên cạnh kiên nhẫn xoa bóp cho hắn. Sau đó Thi Dã nhớ ra chuyện gì.

“Em đi lấy vật kia trong ngăn kéo mang lại đây.”

Thi Yến dừng động tác ngẩn người, sau đó đứng dậy đi về hướng phòng ngủ, từ trong ngăn kéo cầm một vật gì đó tương tự như nút chặn rượu. (tên chuyên ngành của vật này nằm trong comment của bạn donghocat0412, xin độc giả tự search vì hình ảnh khá kích thích)

“Tiên sinh, là cái này sao?”

Thi Yến vừa đi vừa quan sát đồ chơi nhỏ trong tay. Nút chặn này thoạt nhìn như ngọc đã qua đánh bóng, bị mài thành hình trụ tròn và nhẵn.

“Ừm.”

Thi Dã nhận lấy nút chặn, sau đó nét vào nơi vừa mới được Thi Yến thoa thuốc xong. Nghi hoặc trong mắt tiểu khất cái quá dễ nhận ra, ngài thượng tá hai chân run rẩy từ trong bồn tắm đứng lên giải thích.

“Như vậy có thể phòng ngừa t*nh d*ch chảy ra, cũng có thể nâng cao tỷ lệ thụ thai.”

Thi Yến nghe ngài thượng tá nói mà mặt bắt đầu nóng lên, vội vã duỗi tay đỡ lấy Omega. Tầm mắt của cậu không tự chủ mà dời xuống, nhìn đôi chân thon dài trắng noãn của ngài thượng tá, lắp ba lắp bắp nói:

“Tiên sinh, tiên sinh rất quan tâm vấn đề con cái sao?”

“Hả?”

Thi Dã ngẩng đầu nhìn cậu. Mặt Alpha có chút hồng, đôi mắt sáng lấp lánh mang theo một ít nghi hoặc của một thiếu niên hồ đồ.

Thi Yến nửa ôm Omega.

“Cảm giác như ngài rất quan tâm kỳ động dục này bản thân có thể mang thai hay không.”

Ngài thượng tá vừa bước đi vừa nhíu mày, tựa hồ như đang khó xử chuyện gì đó. Khi hắn còn chưa kịp giải thích Thi Yến liền mở miệng hỏi:

“Em, em còn một vấn đề nữa muốn hỏi ngài.”

“Vấn đề gì?”

Thi Yến căng thẳng ho khan một tiếng, sau đó nói:

“Lúc trước em nghe nói… nghe nói ngài chưa từng tiếp nhận Alpha đế quốc phân cho. Vậy tại sao… tại sao bây giờ lại đồng ý?”

Trong mắt Alpha có chút mong đợi, đôi môi mím chặt làm bại lộ tâm tình sốt sắng của cậu. Thi Dã tự nhiên nhận ra được cảm xúc của Alpha, hắn vuốt ve cánh tay Thi Yến một chút.

“Trước đây chưa từng nhận Alpha là bởi vì ta nghĩ ta không cần người sánh đôi cùng, cho dù là kỳ động dục lúc Omega yếu ớt nhất ta cũng có thể một mình chịu đựng được.”

“Ta không giống những Omega khác, bằng không cũng không thể ngồi ở vị trí này. Nhưng quyền lực ta nắm trong tay càng nhiều thì quan hệ giữa ta và đế quốc lại càng vi diệu. Dù sao ở trong mắt bọn họ, ta không có nhược điểm.”

Thi Dã dừng lại một chút.

“Cho nên họ sẽ không ngừng khuyên ta tìm một Alpha.”

Hắn cúi đầu khẽ cười một tiếng.

“Nói thật dễ nghe là làm bạn, trên thực tế chính là muốn ta tự mình tạo ra một nhược điểm. Em là Alpha cấp A+, chỉ cần ta đồng ý để em làm giải phẫu loại bỏ con chíp bọn họ sẽ không có cách nào khống chế được em.”

“Nhưng con của chúng ta thì không như vậy. Chỉ có con cái mới có thể làm cho bọn họ cảm thấy bản thân có đầy đủ lợi thế, mới có thể làm cho bọn họ khôi phục sự tin tưởng đối với ta.”

Tiểu khất cái nghe lời tâm tình của hắn xong, trong lòng như bùng lên ngọn lửa.

“Ngài vì đế quốc làm nhiều chuyện như vậy, bọn họ… bọn họ sao có thể đối xử với ngài như vậy?”

Thi Dã vuốt ve gò má của cậu, nhẹ giọng nói.

“Tiểu Yến, không cần kích động như vậy.”

“Loại quan hệ này vốn là khó có thể dự đoán, huống chi hiện tại mỗi ngày trôi qua đều không tồi, không phải sao?”

Alpha cúi đầu có chút ủ rũ, cậu chưa từng nghĩ tới ngài thượng tá là bị bức ép tiếp nhận cậu. Không biết nghĩ tới điều gì mà biểu hiện trên mặt ngài thượng tá đột nhiên trở nên hơi vi diệu, song ngữ khí vẫn ôn hòa như cũ.

“Ta cũng, cũng không có suy nghĩ muốn nhanh chóng có con. Nếu chúng ta đã kết hôn, vậy thì mang thai là chuyện sớm hay muộn. Chỉ là, chỉ là ta không muốn dằn vặt thêm nữa.”

Về phần là dằn vặt, hay là bị dằn vặt, cũng chỉ có ngài thượng tá mới rõ ràng.

Thi Yến ôm bạn đời của mình đi vào trong phòng ngủ, trong đầu chỉ toàn nhớ đến Thi Dã bị ức hiếp, ngược lại quên bén đi hàm nghĩa đặc biệt ẩn trong câu nói của tiên sinh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi