BÀ XÃ LÃO ĐẠI CỦA ÔNG TRÙM MAFIA PHÚC HẮC

Ngạn Tử Băng ở New York một ngày liền đặt vé về nước, cô phải về xử lý tên Gadeo kia.

Trên máy bay, Ngạn Tử Băng nhắm mắt dưỡng thần nằm khoang hạng nhất, bên cạnh còn có Thiên Y. Hôm trước Thiên Y đã giao Gadeo cho Thiên Ân về nước trước nên giờ cũng chỉ còn hai người.

_ Lão đại, Vương Cảnh Thần đã tiến cử Doãn Chí Minh lên làm thủ lĩnh bang Million.- Thiên Y cung kính mở miệng.

_ Cũng tốt.- Cô chỉ là nhạt nói một câu. Việc này cứ để hắn xử lý là được.

Ngục môn...

Trên bia gỗ, Gadeo bị mấy sợi xích trói chặt. Trên người hắn khắp nơi đều là vết roi quất, trông rất thê thảm.

_ Ai đứng sau ngươi?- Ngạn Tử Băng lạnh giọng mở miệng. Vương Cảnh Thần đã nói với cô còn có người khác đứng sau sai khiến Gadeo làm việc, cô không tin cũng cho Thiên Diệp điều tra lại thì quả đúng như Vương Cảng Thần nói.

_ Ha, mày đừng hòng moi được tin tức gì từ tao.- Gadeo gắng gượng nói ra những lời khó nghe với cô. Hắn thật không thể khai, nếu không khai phải chết thì sau khi khai cũng phải chết, vậy thì thà làm cho cô ta không được như ý muốn còn hơn là nói cho cô ta.

_ A, ông nghĩ không nói thì tôi không thể tra ra?- Ngạn Tử Băng nhếch khóe môi cười lạnh, ông ta là xem thường cô.

_ Có giỏi thì cứ việc làm.- Gadeo độc ác nhìn cô, trong mắt còn có khiêu khích.

_ Thiên Y, tiêm cho hắn virus 008 rồi vứt vào Diêm môn.- Virus 008 là loại virus sẽ từ từ ăn mòn các cơ quan trong cơ thể, đồng thời duy trì cho con người không chết trong vòng 30 giờ trong quá trình ăn mòn. Còn Diêm môn - một nhánh của Ngục môn, là nơi nhốt tội nhân đã được thẩm vấn và phải tiếp nhận trừng phạt.

_ Hắc Hân, điều tra xem đứng sau hắn là ai.- Cô lạnh lùng ra lệnh. Cô phải diệt tận gốc những mối họa ảnh hưởng tới Thiên Long Hắc Hổ.

_ Tôi phải về nhà một chuyến, chuyện ở đây giao cho mấy người.- Ngạn Tử Băng từ ghế đứng dậy.

_ Vâng, lão đại.- Tứ đại Thiên Long cùng tam đại hắc hổ cao giọng đáp.

Vương gia...

Khi cô vào đến nhà thì thật may là Vương Cảnh Thần chưa về, đỡ phải giải thích một hồi. Ngạn Tử Băng lên phòng sau đó khóa trái cửa, mấy ngày nay làm việc cô chưa có thời gian tắm rửa. Ngạn Tử Băng vào phòng tắm cởi quần áo bắt đầu xả nước. Nước rơi trên cơ thể hoàn mỹ không tỳ vết của cô. Cô lại nhớ đến người đó, đã lâu rồi cô cho người tìm kiếm khắp nơi nhưng chưa có tin tức gì. Ngạn Tử Băng quấn khăn tắm ra ngoài lại gặp ngay Vương Cảnh Thần đang ngồi trên giường.

_ Anh vào từ bao giờ?- Giọng nói của cô làm Vương Cảnh Thần chú ý. Trên người cô bây giờ chỉ có mỗi chiếc khăn tắm quấn quanh, tóc còn đọng vài giọt nước trông rất mê người làm hắn bất giác nuốt nước bọt.

_ Mới vào. Cô vừa đi đâu về?- Giờ này mà tắm thì chắc chắn cô ấy phải vừa đi từ đâu về.

_ Tôi đi đâu có liên quan gì tới anh.- Cô lạnh giọng nói với hắn.

_ Được lắm, cô bé làm tôi tức giận.- Vương Cảnh Thần vọt tới chỗ cô liền đè cô xuống giường, khóa chặt hai tay cô. Cô đã cố gắng dãy ra khỏi tay hắn nhưng lực đạo của hắn quá mạnh, chết tiệt lực đạo thật mạnh. Lúc hắn đè cô xuống thì khăn tắm cũng rơi ra lộ ra đường cong hoàn hảo đã khiến Vương Cảnh Thần luân hãm.

_ Vừa về xong đã đi tắm, em vừa đi đâu? Làm gì?- Hắn gằn giọng hỏi. Bây giờ cô vẫn là vợ trên danh nghĩa của hắn đâu thể ra ngoài làm gì linh tinh.          _Không liên quan tới anh. - Ngạn Tử Băng trừng mắt nhìn hắn.

_ Được lắm, vậy tôi tự mình kiểm tra.- Hắn cởi cà vạt trói hai tay cô lại sau đó bắt đầu cởi quần áo, thứ to lớn của hắn liền xuất hiện trước mắt cô. Hắn liền đè lên người cô hôn lên môi sau đó là xương quai xanh của cô, cơ thể của cô làm hắn có loại cảm giác ham muốn dục vọng.

_ Vương Cảnh Thần, không được. Chúng ta chỉ là trên danh nghĩa.- Cô hốt hoảng la lên, đây là lần đầu của cô. Chết tiệt, nếu bây giờ trên người có vũ khí thì cô sẽ giết chết hắn ta.

_ Ngoan, im nào.- Vương Cảnh Thần giờ đã chìm đắm trong dục vọng, còn đâu lý trí để tâm tới lời nói của cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi